Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1485




Chương 1485

“Đúng vậy, lâu rồi em không tới đây, nếu không phải là anh đưa em tới đây, em cũng sẽ không biết ở đây đẹp như vậy.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Chu Hiểu Tinh được bao phủ bởi ánh đèn vàng, tạo nên một vẻ đẹp mơ ảo.

Phải nói rằng, các đường nét trên khuôn mặt của cô ta rất thanh tú, và lúc này nhìn cô lại càng vô cùng xinh đẹp.

Nghĩ tới điều gì đó, Cố Mạc Hàn bước đến và đưa tay ôm lấy eo cô ta.

Chu Hiểu Tinh không ngờ tới, nên cô ta kêu lên 1 tiếng.

“Hiểu Tinh, là anh!”

Lúc này, giọng nói trầm ấm và quyến rũ của Cố Mạc Hàn vang lên bên tai cô ta.

Chu Hiểu Tinh lập tức như bị bất động, hai má đỏ bừng, trong lòng lại càng nóng.

“Mạc Hàn, anh”

Tim cô ta đập như sắp nổ tung vậy.

Nhịp đập càng lúc càng nhanh hơn.

Quan trọng hơn là cô ta nhìn thấy khuôn mặt của Mạc Hàn đang áp sát đến gần mình.

Trong khoảnh khắc đó, Chu Hiểu Tinh cảm thấy tim mình như ngừng đập.

Nếu cô ta đoán không lầm, là Mạc Hàn muốn hôn cô sao?

Nắm chặt tay lại, Chu Hiểu Tinh nhắm mắt hồi hộp chờ đợi.

Trong lòng cô ta vừa hồi hộp vừa mong đợi.

Kể từ khi quen biết nhau, mặc dù cả hai đã là vợ chồng sắp cưới, nhưng thực ra trước giờ họ chưa từng có những hành động thân mật như vậy.

Hành động thân mật nhất cũng chỉ giới hạn ở ôm vai và nắm tay.

Ngay cả ôm nhau, hai người dường như cũng chưa từng.

Khoảnh khắc này là cảnh tượng mơ mộng nhất mà cô ta mong chờ từ lâu.

Nhịp tim của Chu Hiểu Tinh đập nhanh tới mức làm cổ họng cô ta như nghẹn lại.

Lông mi cô ta run run, thận trọng chờ đợi.

Cố Mạc Hàn một tay ôm eo cô ta, một tay nắm chặt thành nắm đấm.

Cả hai tiến lại gần hơn, gần hơn, gần hơn nữa.

Khoảng cách rất gần, chỉ cần tiến về phía trước một chút nữa, là anh đã có thể dễ dàng hôn cô ta.

Nhưng thời gian như đóng băng lại, anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp trước mặt, dù thế nào cũng không thể vượt qua rào cản trong lòng. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Anh đã cố gắng, đã thử, cũng đã tự thuyết phục bản thân.

Nhưng vẫn không có cách nào để tiến thêm một bước nữa.

Mười giây, hai mươi giây, một phút.

Sau nhiều lần, Cố Mạc Hàn cuối cùng cũng bỏ cuộc.

Anh buông tay, thất vọng nhắm mắt lại.

Cái gọi là thử nghiệm cũng kết thúc trong thất bại.

Dù cố gắng đến đâu và đấu tranh tư tưởng quyết liệt đến đâu, anh cũng không thể vượt qua rào cản trong lòng.