Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1278




Chương 1278

Đồng thời, bà ta duỗi tay ra một bên lau đi nước mắt trên mặt, một bên chỉnh lại tóc tai của mình.

“Con không biết đâu, vừa nãy bà già Vân Thư đó đã đến đây đó, bà ta cố ý trang điểm lồng lộn để chọc tức mẹ. Không những thế, bà ta còn đưa Minh Bác vào nữa.”

“Người phụ nữ độc ác đó, bà ta rõ ràng biết mẹ rất quan tâm đến nhìn tượng của bản thân, nhưng lại để cho Minh Bác nhìn thấy bộ dạng xấu xí nhất, nhếch nhác nhất của mẹ. Lúc đó mẹ có chút suy sụp, thế nên mới đánh mất lý trí mà tự mình cắt móng tay.”

Sau khi nghe xong lời giải thích của Hạ Nhu, Quý Dạ Bạch cuối cùng đã hiểu rồi.

Nhưng đồng thời, lửa hận trong lòng anh ta cũng gào thét một cách điên cuồng.

Vân Thư?

Lục Minh Bác?

Các người ức hiếp người quá đáng.

Dưới bàn, Quý Dạ Bạch nắm chặt tay chịu đựng.

Cuối cùng, anh ta liều mạng khống chế bản thân, cố nặn ra một nụ cười: “Mẹ, vậy mẹ cũng nhớ lời con nhé, nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân, con sẽ đón mẹ về nhà ngay thôi.”

“Được, con trai, không chỉ có mẹ, mẹ chờ con sau này sẽ đón cả mẹ và cha cùng nhau về nhà.”

Sau khi Hạ Nhu đi vào trong, Quý Dạ Bạch không còn phải giả vờ nữa.

Gương mặt lúc nãy còn đang tràn ngập nụ cười của anh ta lập tức trở nên tối sầm lại.

Nắm chặt nắm đấm, anh ta đột nhiên giống như bị điên mà lao ra ngoài, ngồi thẳng vào ghế lái.

Tài xế nhìn thấy bộ dạng tức giận đùng đùng của anh ta thì vội vã dè dặt mà mở lời: “Quý tổng, anh muốn đi đâu, tôi lái xe cho.”

“Không cần anh, tôi tự lái được.”

Sau khi lạnh lùng nói xong, Quý Dạ Bạch liền đạp ga rồi liều mạng mà lái xe lao về phía trước.

“Lục Minh Bác, ông đợi đấy, tôi sẽ không bỏ qua cho ông đâu.”

Lái xe trên đường, Quý Dạ Bạch vừa chạy xe vừa nheo mắt tìm xe của Lục Minh Bác .

Mấy phút sau, đột nhiên anh ta nhìn thấy một chiếc xe có vẻ quen thuộc.

Đạp ga, anh ta đột ngột tăng tốc, không thèm chớp mắt lao điên cuồng tới.

Một tiếng rầm, đầu xe của anh ta đã tông vào đuôi chiếc xe phía trước.

Quý Dạ Bạch ném chìa khóa cho tài xế: “Lái xe về đi, không cần đợi tôi.”

Vụ va chạm mạnh khiến chiếc xe của Lục Minh Bác phanh gấp và dừng lại đột ngột.

“Ông chủ, xảy ra va chạm xe, ông có sao không?” Tài xế ở phía trước lo lắng hỏi.

Vừa nói xong, đột nhiên, cửa xe bị đập phá dữ dội.

Quay đầu lại, một thanh niên đang dùng sức đập cửa xe, vẻ mặt lạnh lùng khiến người khác sợ hãi nói: “Mở cửa, xuống xe.”

Thấy tình hình như vậy, tài xế không dám lái xe đi.

Anh ta vừa quay ra nhìn Lục Minh Bác, vừa lấy điện thoại di động: “Ông chủ, người này rất nguy hiểm, chúng ta phải mau chóng gọi cảnh sát!”

“Không cần.” Lục Minh Bác đột nhiên nói.

“Ông chủ!”