Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1226




Chương 1226

Vân Thư mỉm cười nhìn bà ấy: “Nhìn bà kìa, sinh nhật tôi mà bà còn lo lắng hơn cả tôi nữa.”

“Đương nhiên rồi, sinh nhật của phu nhân lần này phải tổ chức thật vui vẻ, để lại ấn tượng khó quên, món ăn trong phòng bếp hôm nay đều là món mà bà và thiếu gia thích.”

“Hôm qua Kiến Thành gọi điện thoại cho tôi, nói hôm nay nó sẽ về nhà ăn cơm cùng tôi, sao còn chưa về?” Vân Thư hỏi.

Bác gái Chu cười an ủi: “Phu nhân, thiếu gia luôn giữ lời hứa với bà, cậu ấy đã đồng ý thì chắc chắn sẽ về, bà đừng lo lắng.”

“Ừ.”

Bởi vì là sinh nhật, cho nên Vân Thư đặc biệt mặc một chiếc sườn xám.

Sườn xám màu đỏ hồng tươi, nếu màu này mặc trên người trung niên bình thường, chắc chắn sẽ rất không phù hợp.

Nhưng mặc trên người Vân Thư, lại khiến cho bà cực kỳ trẻ trung, và trông quyến rũ lạ thường.

Lúc này, Lục Minh Bác từ ngoài cửa chậm rãi đi vào.

Nhìn thấy Vân Thư, ông ấy căng thẳng vỗ vỗ bộ vest trên người, rồi lại kéo cà vạt.

Nghĩ đến mái tóc mình vừa mới cắt, ông ấy lại có chút không tự tin sửa sang.

Làm xong tất cả những việc này, ông ấy mới đi về phía Vân Thư, đưa cho bà cái hộp tinh xảo trong tay, đồng thời nói: “Sinh nhật vui vẻ, xem xem có thích không?”

“Tặng cho tôi à?”

Rõ ràng Vân Thư rất bất ngờ với món quà của Lục Minh Bác.

“Ừm, quà sinh nhật tặng cho bà.” Lục Minh Bác gật đầu.

Vân Thư vẫn có chút kinh ngạc, sau khi nhận lấy, bà tùy đặt lên bàn bên cạnh.

Kiềm chế sự mất mát trong lòng, Lục Minh Bác nói: “Có muốn mở ra xem thử không? Tôi giúp bà.”

Nhìn ông ấy, trái tim Vân Thư đập mạnh vài lần.

Cuối cùng, hờ hững gật đầu: “Ừm.”

Được sự đồng ý của bà, Lục Minh Bác lập tức mỉm cười mở chiếc hộp, bày đồ bên trong ra trước mặt Vân Thư,

“Rất tôn lên làn da của bà, bà xem xem, có thích không?”

Là một sợi dây chuyền ngọc trai màu hồng.

Không thể không nói, “Màu hồng” này thật sự rất đẹp.

Vân Thư đã bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Ngọc trai màu hồng tự nhiên rất hiếm thấy, có thể xâu chuỗi thành một sợi dây chuyền thì càng khó hơn.

“Ông lấy ở đâu vậy? Sợi dây chuyền như thế này rất khó tìm.” Vân Thư hỏi.

“Bà thích không?” Lục Minh Bác vẫn cố chấp hỏi.

Vân Thư không gật đầu, nhưng cũng chẳng lắc đầu.

Lục Minh Bác nắm bắt cơ hội ngay lập tức: “Vậy tôi đeo vào cho bà.”

Dường như nhìn ông ấy rất lâu, trong lòng Vân Thư đang giãy giụa