Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1176




Chương 1176

Lúc mở cửa, tay hai người còn đan vào nhau, vô cùng ân ái.

Cửa vừa mở ra, khi nhìn thấy Lục Kiến Thành và Nam Khuê, cậu bé Tư Mặc liền lập tức mỉm cười rồi hét gọi: “Cha mẹ, con biết là hai người ở bên trong mà!”

Lời vừa dứt, cậu bé liền vội vã lao về phía Lục Kiến Thành.

Nam Khuê đứng bên cạnh: Vô tội sờ sờ mũi.

Thằng nhóc này, vừa mới tìm được cha là người mẹ này liền bị cho ra chuồng gà luôn rồi.

Đau lòng quá đi.

So với sự kích động và phấn khích của Tư Mặc, thì cậu bé Niệm Khanh lại có vẻ kiềm chế hơn một chút.

Cậu bé cũng rất vui mừng, nhưng ánh mắt mà cậu bé nhìn Lục Kiến Thành vẫn còn ẩn chứa rất nhiều nghi ngờ.

Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên hai người gặp nhau.

“Chú thật sự là cha của con sao?” Niệm Khanh đi đến bên cạnh Nam Khuê, đồng thời ngẩng đầu lên dò hỏi Lục Kiến Thành.

“Đương nhiên rồi, em trai, cha đã thông qua bài kiểm tra của anh rồi.” Tiểu Tư Mặc tự hào nói.

Nào ngờ, Niệm Khanh lại bày ra vẻ mặt nghiêm túc rồi nói: “Anh, em không cần anh nói, em muốn nghe chính miệng chú ấy nói.”

Lục Kiến Thành bế tiểu Tư Mặc ngồi xổm xuống, ánh mắt anh nhìn thẳng vào tiểu Niệm Khanh, nghiêm túc trả lời.

“Niệm Khanh, lần đầu gặp mặt, vậy cha sẽ chính thức giới thiệu một chút nhé, cha tên là Lục Kiến Thành, là cha của con và Tư Mặc.”

Lời vừa dứt, anh lại dang đôi tay còn lại ra rồi nói với tiểu Niệm Khanh: “Tới đây, để cha ôm con có được không?”

Không thể không nói, người cha trước mặt này quá có sức hấp dẫn với cậu bé rồi.

Năm năm nay, cậu bé thường xuyên mơ thấy cha mình.

Cũng thường xuyên cùng anh trai lén gọi cha.

Bây giờ, cha thật sự đã xuất hiện trước mặt cậu rồi, cậu bé ngoài cảm vui mừng ra thì dường như lại càng có chút bối rối hơn.

Quay đầu lại, tiểu Niệm Khanh hơi căng thẳng nắm chặt tay mình rồi nhìn về phía Nam Khuê cầu cứu: “Mẹ, chú ấy thật sự là cha của con sao? Mọi người không lừa con đúng không?”

Nam Khuê lấy điện thoại ra, mở hình chụp chung của mình và Lục Kiến Thành lúc trước đưa cho tiểu Niệm Khanh xem.

Đồng thời giải thích nói: “Anh trai không lừa con đâu, mẹ có thể vô cùng nghiêm túc nói với con, đây thật sự chính là cha của con và anh trai, đảm bảo là thật.”

Lúc này, tiểu Niệm Khanh mới hoàn toàn tin tưởng.

Nhưng sau đó, cậu lại giống hệt như tiểu Tư Mặc lúc mới gặp anh lần đầu, câu hỏi tiếp theo lại được nêu ra: “Nếu như cha là cha của con, vậy tại sao lại nhẫn tâm như vậy? Tại sao năm năm nay không hề đến thăm con và anh trai lấy một lần.”

“Chú ấy thật thất bại, chú ấy không phải là một người cha đạt tiêu chuẩn.”