Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1167




Chương 1167

Sau khi tỉnh lại, cô nhìn thấy Tư Mục và Niệm Khanh, nhìn hai bảo bối ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, cô mới biết mình không thể suy sụp.

Cô hiện tại, đã không còn là một cô gái như trước kia nữa.

Cô là đã làm mẹ, là một bà mẹ của hai đứa trẻ.

Cho nên, bất luận lúc nào, cô đều phải kiên cường, cô tuyệt đối không cho phép mình yếu ớt nữa.

Từ nay về sau, cô phải cố gắng vì hai đứa bé.

Về phần sau này, hai người có tổ chức hôn lễ hay không, Nam Khuê không biết.

Có thể đã tổ chức, chỉ là địa điểm được quản lý rất nghiêm ngặt, các phương tiện truyền thông không thể săn được, vì vậy không có hình ảnh lộ ra.

Cũng có thể không tổ chức, hai người thay đám cưới bằng tuần trăng mật..

Nhưng mà, đều không liên quan đến cô.

Lúc nhớ anh, cô sẽ lấy điện thoại di động ra, một mình nhốt trong phòng, nhìn anh, hết lần này đến lần khác dịu dàng gọi tên anh.

Đôi khi vì quá suy nghĩ, cũng sẽ không thể không khóc.

Nhưng chỉ cần ra khỏi cửa và nhìn thấy hai đứa trẻ, cô phải là người mẹ mạnh mẽ và dũng cảm.

Mặc dù vậy, Tiểu Tư Mục cẩn thận nhạy cảm vẫn phát hiện ra bí mật trong album ảnh di động của cô.

Nếu như không phải Tư Mục dẫn anh đến trước mặt mình, Nam Khuê căn bản không biết cậu về nước là để đi tìm cha.

Khi suy nghĩ trở lại, Nam Khuê trở nên bình tĩnh và lý trí hớn: “Nếu anh đã kết hôn và rất yêu vợ mình, hãy là một người đàn ông nghiêm túc và có trách nhiệm, hãy tôn trọng cô ấy, cũng như tôn trọng em.”

“Anh vẫn cho rằng em đã chết, bây giờ đột nhiên biết em còn sống, hơn nữa biết em vì anh sinh hai bảo bối, nhất định là rất khiếp sợ. Vì vậy, em có thể hiểu được tâm trạng của anh.”

“Hiện tại chúng ta đã gặp mặt, áy náy và tiếc nuối trong lòng anh cũng có thể buông xuống rồi. Em không muốn phá hủy gia đình của anh, em cũng không muốn làm một người thứ ba đáng xấu hổ, vì vậy em chúc phúc cho anh.”

Ánh mắt Lục Kiến Thành sâu thẳm.

Anh cảm thấy mình sắp phát điên vì sợ.

Nếu như không phải niềm vui sướng nhìn thấy cô làm phai nhạt đi những cơn giận dữ này, anh quả thực hận không thể mổ xẻ trái tim cô ra xem thử.

Thậm chí còn chúc phúc cho anh!

Chúc phúc cho anh với người phụ nữ khác.

Xem ra trong năm năm nay, cô rất tự do thoải mái, không đau buồn chút nào, thế mà còn có thể cười chúc phúc.

“Nói lại lần nữa, chúc phúc cho anh cái gì?”

Lục Kiến Thành bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, ánh mắt âm trầm hỏi.

“Chúc phúc cho anh và vợ anh…”

“Ô ô…” Lời Nam Khuê còn chưa dứt, đã bị Lục Kiến Thành nắm cằm, tức giận hôn lên.

Nụ hôn kia, cường thế cùng nhiệt liệt, giống như cuồng phong bão táp, gần như hoàn toàn bao phủ Nam Khuê.

Hai tay anh, giống như sắt thép, gắt gao giam cầm cô.