Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu

Chương 1146




Chương 1146

Dù sao thì cậu cũng không bận, mỗi ngày đều có nhiều thời gian.

Vì không có hẹn trước không thể vào gặp cha, vậy cậu sẽ ở đây đợi một lúc là được rồi.

Đợi tới buổi tối tan ca, cha sẽ từ trong tòa nhà đi ra.

Đợi rồi lại đợi, 10 phút, 20 phút…

Rất nhanh đã là 1 tiếng đồng hồ rồi.

Có thể là chờ đợi có chút khổ sở, Lục Tư Mặc ngồi trên ghế, đột nhiên đầu gật nhè nhẹ.

Thì ra là đợi buồn chán quá nên cậu đã ngủ gật .

Thấy cậu gật đầu có vẻ buồn ngủ, trái tim của cô gái lễ tân lập tức tan chảy.

Cô đưa tay lấy điện thoại gọi điện cho phòng tổng tài: “Trợ lý Lâm, ở dưới này có một cậu bé nói rằng có một việc rất quan trọng muốn gặp tổng giám đốc Lục.”

“Cậu bé?” Lâm Tiêu khó hiểu.

Sau những lời thuyết phục của cô gái lễ tân, Lâm Tiêu đã xuống đại sảnh.

“Cậu bé đó ở đang ở đâu?”

Cô gái lễ tân chỉ tay, Lâm Tiêu liền đi tới đó.

Khi nhìn thấy Lục Tư Mặc ở trước mắt, đôi mắt đáng yêu đang nhắm lại, ngủ mê mệt, Lâm Tiêu chỉ là vội vàng nhìn lướt qua, không nhìn kỹ và cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Tuy nhiên, khi Lục Tư Mặc vừa ngẩng đầu lên, mở mắt, Lâm Tiêu lập tức trợn to hai mắt.

Ngay lập tức, cả người cậu ấy như hóa đá, cậu không thể tin được khi nhìn cậu bé trước mắt.

Cậu…cậu bé này nhìn quá giống tổng giám đốc Lục.

Mặc dù so với diện mạo của tổng giám đốc Lục bây giờ, không thể nhìn ra sự giống nhau ngay được.

Nhưng cậu ấy đã từng nhìn ảnh hồi nhỏ của tổng giám đốc Lục, cậu bé này với tổng giám đốc Lục hồi nhỏ quả thực là như đúc cùng một khuôn ra.

“Bạn nhỏ, cháu tên gì vậy? Nghe nói cháu muốn tìm tổng giám đốc Lục?” Lâm Tiêu liền đi lên phía trước, nhẹ nhàng hỏi.

“Đúng vậy, cháu muốn tìm tổng giám đốc Lục của các chú, chú có biết ông ấy không?” Bạn nhỏ Lục Tư Mặc nghiêng đầu hỏi với vẻ mặt đáng yêu.

“Đương nhiên, chú là trợ lý của tổng giám đốc Lục, chú có thể đưa cháu đi gặp ngài ấy, nhưng mà cháu phải nói cho chú biết lý do trước đã.”

Lý do à, rất đơn giản.

Bởi vì Lục Kiến Thành là cha của cậu.

Tuy nhiên, cậu muốn sau khi gặp được cha, rồi đích thân nói cho ông biết danh tính của cậu.

Cho nên, hiện tại vẫn chưa thể nói với chú ấy.

Nhưng nếu không nói cho chú ấy biết, làm sao mới khiến chú ấy đồng ý đưa cậu đi gặp cha được đây?

Bạn nhỏ Lục Tư Mặc tiếp tục nghiêng đầu, đôi mắt đen như mực chớp chớp.

Đột nhiên, cậu nghĩ tới, nếu đã là trợ lý của cha cậu, vậy chắc chắn sẽ biết mẹ cậu.