❤Cô Vệ Sĩ Cứng Đầu của Tổng Tài Khó Ưa❤

Chương 62: Ngoại truyện _ lộ rõ khí chất ác ma_ 1




_ 3 Năm sau!

Tối nay 15 tháng 8 âm lịch, tại biệt thự lớn của Kỳ Gia tổ chức một buổi tiệc rước đèn trung thu, chủ yếu có buổi tiệc này là vì tạo cơ hội cho các bảo bối được gặp mặt vui chơi và rước đèn trong ngày trăng rằm tháng 8 này.

Lúc này đây các đầu bếp danh tiếng đang rất bận nấu các món ăn ngon phù hợp cho bọn trẻ, và cả phụ huynh ăn ké, các anh em trong bang hội lúc này hết sức canh chừng phía trước, và phía sau của biệt thự để bảo đảm sự an toàn cho mọi người trong buổi tiệc và quan trọng nhất là người nhà của các lão đại.

Kỳ Thiếu Dương lúc này ở trong phòng của con trai, anh đang chuẩn bị cho cậu con trai của mình, hôm nay bé mặc bộ âu phục màu xang dương, cài nơ đỏ ở cổ, nhìn bé thật chẳng khác nào cha của mình, hai cha con giống nhau như cắt mặt để qua không khác một chút nào, nhìn vào là thấy ngay nét khó chịu, cậu rất giống cha nếu không hài lòng với chuyện gì, thì y như rằng đôi chân mày liền châu dính lại với nhau, vẽ mặt lạnh lùng khiến người đối diện phải rung rẫy khiếp sợ.

Trong phòng kế bên Giang Ngữ Thần đã mặc xong đồ cho cô công chúa nhỏ, bây giờ đến phần kết tóc, cô nhẹ nhàng thắt bím cho con gái, con gái nhỏ này có một nét đẹp được thừa hưởng từ cha và mẹ, cô bé càng lớn càng làm cho người nhìn thấy càng yêu mến bé hơn, mắt to có màu nâu, sống mũi cao, môi hồng tự nhiên giống mẹ, gương mặt tròn trịa xinh xắn, hôm nay bé mặc chiếc đầm kiểu công màu hồng phấn, càng tôn lên nước da trắng hồng của bé.

Ngoài cửa biệt thự lúc này các chiếc siêu xe đang nối đuôi nhau chạy vào trong sân.

Bước xuống xe đầu tiên là gia đình Kính Hào và Ngọc Tuyết, cùng hai con trai song sinh là: Giang Kỳ Luật, và em trai Giang Kỳ Hiệp, hai cậu bé được gần 2 tuổi, Kính Hào ôm hai bảo bối đi vào bên trong phòng khách, Ngọc Tuyết thì tung tăng cười tươi đi phía sau mấy cha con họ.

Người xuống xe tiếp theo là cậu em họ Kỳ Phúc Kiên và cô vợ Trần Lệ Thanh, cô là đàn em của Ngữ Thần trong công ty vệ sĩ, do lần đó Phúc Kiên và Ngữ Thần bị người ám hại, ba của Phúc Kiên lo lắng cho con trai nên ông nhờ công ty vệ sĩ cho người xuống bảo vệ, và cũng nhờ vậy mà Phúc Kiên mới gặp được một nửa của đời mình, hai người bế theo cậu con trai được gần 1 tuổi tên gọi: Kỳ Phúc Cường, hai vợ chồng hạnh phúc nắm tay nhau cùng con trai bước vào phòng khách của biệt thự.

Tiếp đến là gia đình của Trịnh Thiên và Tuệ Nghi, cùng hai con trai song sinh là: Trịnh Quốc Hùng và em trai Trịnh Quốc Hiện, hai cậu nhóc mặc trên người bộ tây trang màu trắng sang trọng, hai cậu vừa xuống khỏi xe, cả hai liền nhanh chân chạy thẳng bên trong chạy một mạch lên lầu trên và nhắm ngay vào phòng của cô bé Kỳ Thiếu Ngọc Yên mà vào, hai cậu nhóc này đặt biệt rất yêu thích cô bé Ngọc Yên từ khi bé còn rất nhỏ, Trịnh Thien và Tuệ Nghi cũng lắc đầu ngao ngán về hai cậu con trai của mình luôn.

Trước cổng biệt thự hai chiếc siêu xe đang từ từ tiến vào bên trong sân, không ai xa lạ đó là hai gia đình Gia Phong vợ là Gia Huyên, họ dẫn theo cô con gái tên: Gia Xuân Phụng, cô bé này nhỏ hơn con của Thiếu Dương và Trịnh Thiên gần một năm, đặt biệt đại thiếu chủ Kỳ gia rất yêu thích cô em gái nhỏ này, lúc này trên người cô bé mặc chiếc đầm công chúa màu xanh ngọc nhạt, mái tóc đen mượt được mẹ cột cao lên, nhìn cô bé rất xinh xắn và năng động.

Gia Phong bế con gái trên tay, còn tay kia thì nắm chắc tay của vợ, hai người vui vẻ thong thả bước vào đại sảnh hội tụ với mọi người bên trong.

Vào đến bên trong Gia Phong để con gái xuống cho bé chạy đi đến chơi các trò chơi đã được chuẩn bị sẵn đầy đủ cho các bé, phụ huynh lúc này an tâm mà nói chuyện với nhau.

Kỳ Thiếu Đông lúc này từ trên lầu bé nhanh chân đi xuống, ánh mắt sáng, to tròn bé nhìn về phía khu trò chơi, nơi đó có như một sức hút làm cho Thiếu Đông không thể rời mắt, không bao nhiêu phút Thiếu Đông đã đứng trước một xích đu, bé nghiêm giọng nói với một cô bé đang ngồi trên chiếc xích đu đó.

_ Gia Xuân Phụng em đến rồi sao không lên phòng gặp tôi trước, mà lại ngồi chơi ở đây như vậy, em quên mất lời của tôi dặn em rồi sao?

_ Mau theo tôi lên phòng ngay đi!

_ Gia Xuân Phụng nghe được tiếng nói quen thuộc, cô ngước mặt nhìn lên, ánh mắt sáng trong của cô bé đối diện với ánh mắt đầy băng lạnh của Thiếu Đông cô bé cuối đầu đứng lên rời khỏi xích đu, bước chân nhẹ nhàng cô bé bước theo sau cậu nhóc Thiếu Đông nhà ta.