Cố Tổng Sủng Thê

Chương 337






“Là ý gì?” Cứ để vậy chẳng phải sau này sẽ càng phiền phức hơn sao?
“Anh không muốn bọn người kia nói mình là người nhỏ mọn” Cố Văn cũng cần thể diện, hơn nữa bây giờ anh đã có vợ con rồi, cũng muốn tạo ấn tượng tốt.

Bạch Kính Thành cứng họng, người đàn ông này bắt quan tâm đến vấn đề danh tiếng của mình từ khi nào vậy? Sau khi Bạch Kính Thành và vợ rời đi, Cố Văn bảo Mộc Mai đi ngủ trước, còn mình thì đến phòng đọc sách.


Cố Văn vừa ngồi xuống, bỗng một tin nhắn được gửi đến điện thoại của anh, mặc dù nội dung chỉ có một cái địa chỉ, nhưng Cố Văn đã biết đó là ai.

Căn cứ theo địa chỉ đó, Cố Văn đến một quán bar, nơi đây âm nhạc sôi động nhưng chỉ có mỗi mình Mạc Văn.

Cố Văn bước tới chỗ Mạc Văn, anh †a đưa cho Cố Văn một ly rượu, nhưng lại bị Cố Văn từ chối: “Vợ tôi quản chặt lắm không cho tôi uống rượu.


Tay Mạc Văn dừng lại một lát rồi đem ly rượu về: “Tôi không ngờ rằng một Cố Văn đầu đội trời chân đạp đất mà lại sợ vợ”
“Anh không ăn được nho liền chê nho xanh, nói đi, anh tìm Tôi có việc gì?”
“Tôi tin răng anh đã sớm nghe nói về những chuyện xảy ra gần đây, sau khi anh lên tiếp quản công ty, anh lại chẳng hề quan tâm, có vẻ như anh không có ý định sáp nhập công ty này với công ty ở nước ngoài.


"
Mạc Văn những tưởng khi Cố Văn tiếp quản tập đoàn Hưng Thịnh thì sẽ đem hất tài sản chuyển qua công ty ở nước ngoài, không ngờ rằng vẫn để ngoäc ngoải trong nước, ngược lại còn giải quyết công việc một cách đầy nhiệt huyết.

“Ting là công ty chính một tay tôi tạo nên, công ty này không đủ khả năng để sáp nhập với công ty nước ngoài, vì vậy để không lãng phí thời gian, hãy từ bỏ đi” Cố Văn biết rằng người đàn ông này gọi anh đến không đơn thuần chỉ để trò chuyện.

“Anh nói thẳng vào vấn đề đi, tôi rất bận, vợ con ở nhà đang đợi tôi về” Cố Văn nói, giấu Mộc Mai đến những nơi như này đã là có lỗi với cô rồi.

“Chẳng nhế anh không muốn biết lần trước Mộc Mai bị ai bắt cóc sao?”
Mạc Văn úp mở, anh ta biết bây giờ Mộc Mai chính là điểm yếu của Cố Văn, chuyện này anh nhất định sẽ quan tâm.

Cố Văn quay đầu nhìn anh ta, vẻ mặt lập tức trở nên lạnh

lùng: “Anh có ý gì?” “Đương nhiên là nghĩa đen rồi, tôi biết gân đây anh đang điều tra vụ bắt cóc Mộc Mai, tôi cũng đang điều tra.

Chỉ là trong quá trình điều tra xuất hiện.

nhiều chuyện đáng ngờ, tôi tin rằng anh đã sớm phát hiện ra, chỉ là không muốn nói ra nhanh như vậy, đúng không?”
Mạc Văn không ngờ lần này Cố Văn bắt đầu ngập ngừng, đây có phải là dấu hiệu cho biết tình cảm của anh đối với Mộc Mai không đến mức chết đi sống lại.

“Ha ha, Mạc Văn, nếu anh đã có ý định hợp tác với Cố Nam, không ai có thể ngăn cản anh, đây không phải nước ngoài, không có ai giám sát anh cả” “Cố Văn, anh với tôi kẻ tám lạng người nửa cân, tôi không giết được anh, anh cũng vậy, nhưng tôi vẫn nói cho anh biết, tôi sẽ không từ bỏ, tôi nhất định sẽ làm anh thanh bại danh liệt”.