Cố Tổng Sủng Thê

Chương 230






Mặc dù Cố Nam đã đàm phán công việc nhưng thời gian ký kết cụ thể vẫn chưa được xác định nên sự việc này vẫn chưa kết thúc, vì vậy Cố Văn cũng đang ký hợp đồng với nhà họ Mạch trong thời gian sớm nhất.

Bây giờ nói đến thì ban giám đốc cũng bắt đầu lo lắng.
“Đúng vậy, nếu lần này hợp đồng không đàm phán thành công, không phải sẽ là bị vả vào mặt sao? Còn phải xác nhận thời điểm hợp tác nữa, đến lúc đó chúng ta mới chuẩn bị xong.

Dù sao đây là sự kiện trọng đại, phải quyết định nhanh một chút.”
“Tôi nghĩ giám đốc Trương nói đúng.


Chuyện này liên quan đến tương lai của công ty.

Nhưng chuyện này không thể qua loa được.

Nếu có vấn đề vào lúc này, toàn bộ công ty sợ răng sẽ thực sự tê liệt”
Các giám đốc khác cũng phát biểu, đều đồng ý với giám đốc Trương.

Cố Nam cau mày, anh ta và Mạch Lam chỉ nói chuyện hợp tác; Mạch Lam tự cho phép mình đưa ra kế hoạch hợp tác, không ấn định thời gian và địa điểm ký kết.

Như những người này nói, lẽ nào Mạch Lam muốn nhử mồi anh ta?
“Mọi người đừng lo lắng, chuyện này cần phải bàn bạc từ †ừ, quá háo hức mưu cầu thành công sẽ không tốt lắm, bất lợi cho lợi ích kinh tế của công ty.
Hãy kiên nhẫn chờ đợi, có thể kịp thời ký kết với nhà họ Mạch” Cố Nam Hãy xoa dịu những người đó để họ cũng có ý kiến về mình.
“Chủ tịch đã nói như vậy thì tôi tin tưởng chủ tịch có thể làm tốt.


Dù sao người già chúng tôi cũng sắp nghỉ hưu rồi, không chịu được dày vò.

Đến lúc đó xem chủ tịch cho chúng tôi phúc lợi gì để chúng tôi về quê nghỉ hưu” Họ đã làm việc rất vất vả cả cuộc đời rồi, đây là lúc nên tận hưởng.
Khóe miệng Cố Văn hơi nhếch lên, liếc mắt nhìn Cố Nam rồi không nói gì, anh ta đúng là rất nóng lòng, dù sao vẫn chưa đàm phán thành công, nếu có sai sót ảnh hưởng đến doanh thu và uy tín của công ty, công ty sẽ bị phá sản, chuyện này đúng là thiếu cân nhắc.
Mộc Mai đứng dậy đến bên cạnh Cố Văn, nói gì đó vào tai anh, sau đó Cố Văn gật đầu, nhìn Cố Nam: “Nếu không có chuyện gì khác thì chúng tôi đi trước, có lẽ cuộc họp cũng chỉ có chuyện này là quan trọng thôi”
“Cố Văn, cậu không thèm để người anh cả này vào trong mắt đúng không?
Tôi đang họp ở đây mà cậu nóng lòng muốn rời đi” Trước đây, hai người vẫn duy trì đấu tranh ngầm, có lẽ là do gần đây có quá nhiều chuyện nên bây giờ đấu tranh công khai luôn, có vẻ ngày gia đình chia lìa đã không xa.
Cố Văn chế nhạo: “Thật sao? Tôi dường như chưa bao giờ để anh vào mắt, vậy nên anh đừng ra vẻ gì nữa.
Mộc Mai, đi thôi”
Nói xong cả hai bỏ đi, để lại Cố Nam đang tức giận đứng đó nhưng cũng không có cách gì tốt nên đành phải nuốt nước bọt mà tiếp tục cuộc họp.
Sau khi đi ra, Cố Văn hỏi: “Làm sao em biết mẹ anh đến?”
“Vừa rồi Elsa nhắn tin cho em nói có người đến văn phòng của anh.

Cô ấy kiểm tra thì phát hiện đó là mẹ của anh nên đã báo cho em.


Tôi thấy cuộc họp sắp kết thúc.

nên muốn bảo anh để hai người gặp nhau.

Gần đây anh luôn không về nhà, đúng là hơi quá đáng”
Tuy rằng hiện nay đa số con dâu đều không ở chung với mẹ chồng, nếu như!
lâu không về cũng không phải phép cho lắm, vấn phải thỉnh thoảng vê.
Ngay khi hai người đi vào, còn chưa kịp chờ đợi để nói chuyện, Bạch Vũ đã tát vào mặt Mộc Mai: “Đồ khốn nạn” “Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?” Cố Văn không bao giờ ngờ rằng vừa vào mà bà đã đánh vợ mình.
“Tại sao nhà họ Cố của chúng tôi lại cưới một đứa con dâu như cô, lại cho cô vào công ty làm việc để cô giúp Cố Nam.

Không ngờ cô lại giúp Cố Văn”.