Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 82




Chương 82

Cố Khiết Thần mệt mỏi nhướng mày, đôi mắt đen liếc nhìn anh ta. Mặc dù không nói lời nào, nhưng ánh mắt lạnh lẽo ấy đủ khiến người ta không rét mà run.

Từ Soái sờ chiếc gáy lạnh toát của mình, không sợ chết mà nói tiếp: “Khiết Thần, tôi nói chứ mấy chuyện xấu xa mà Hứa Tịnh Nhi đã làm trước kia, cộng thêm bây giờ lợi dụng ông cụ ép anh cưới cô ta, anh còn có gì mà không buông được hả? Đến nông nỗi phải vì một người phụ nữ như vậy mà mất kiểm soát cảm xúc, tìm rượu giải sầu sao?”.

Ha, anh vì Hứa Tịnh Nhi mà tìm rượu giải sầu? Thật là nực cười!

“Anh câm miệng, không thì cút đi!”.

Giọng nói lạnh lùng xen lẫn lửa giận mãnh liệt, tầng tầng nguy hiểm ập về phía Từ Soái. Anh ta nhìn Cố Khiết Thần, há miệng định nói, cuối cùng suy xét đến sự an toàn của mình, anh ta vẫn ngậm miệng lại, sau đó lấy một ly rượu không ra rót rượu, uống cùng anh.

Cố Khiết Thần không phải đang uống rượu, mà là đang nốc rượu. Từ Soái ngăn cản vài lần không được, chỉ đành trơ mắt nhìn anh uống đến say.

Bây giờ đã tối muộn, anh say như chết. Từ Soái đang định đưa anh về chung cư có Hứa Tịnh Nhi, nhưng vừa đứng lên thì Tô Tử Thiến lại xuất hiện ở trước mặt giống như kỳ tích.

Đúng rồi, sao anh ta lại quên mất cô gái hồng nhan tri kỷ này chứ?

Từ Soái giao Cố Khiết Thần cho Tô Tử Thiến, thoải mái cả người mà rời đi. Tô Tử Thiến đặt một căn phòng ở khách sạn năm sao đối diện hộp đêm, cùng với chị Lệ dìu anh ta lên phòng, đặt lên giường.

Chị Lệ hòa thứ đã chuẩn bị sẵn trước đó vào nước lọc, đưa cho Tô Tử Thiến, sau đó rời khỏi phòng, khóa cửa.

Tô Tử Thiến cho Cố Khiết Thần uống thứ đó xong thì vào phòng tắm tắm rửa, xịt nước hoa, chỉ quấn một chiếc khăn lông đi ra ngoài. Đến bên giường, cô ta cúi người nhìn gương mặt tuấn tú của anh, đôi môi đỏ định hôn xuống.

Giây lát sau, đôi mắt đen láy của Cố Khiết Thần mở ra, ánh mắt sâu lắng xen lẫn dục vọng nồng đậm.

Cô ta dừng lại, nói: “Khiết Thần, là em…”.

Cố Khiết Thần im lặng nhìn cô ta mấy giây, sau đó dường như đã nhận ra cô ta, đột ngột nắm lấy cổ tay cô ta, kéo cô ta lên giường.

Tim Tô Tử Thiến đập thình thịch. Cô ta nhìn Cố Khiết Thần gian nan lật người dậy, một tay chống ở bên cạnh gò má cô ta, cơ thể anh cách thân người cô ta một khoảng trống, rủ mắt nhìn cô ta.

Ở bên cạnh Cố Khiết Thần ba năm, đây là lần đầu tiên cô ta cách anh gần như vậy.

Anh thật sự rất đẹp trai. Mấy năm qua ở giới giải trí, cô ta đã gặp đủ kiểu đàn ông, bọn họ đều không bằng một nửa của anh, vả lại anh còn rất ưu tú, trên thương trường đánh đâu thắng đó, không ai có thể địch lại.

Một người đàn ông như vậy lại chỉ yêu một mình cô ta, bên cạnh chưa từng có người phụ nữ dư thừa nào khác, sao không khiến cô ta say đắm, không thể tự dứt ra được chứ?

Hai má cô ta không khỏi đỏ lên. Có một câu nói rằng uống rượu không say mà người tự say. Lúc nãy cô ta uống rượu vẫn không say, bây giờ chỉ nhìn anh như vậy thôi, cô ta cũng cảm thấy mình đã say mất rồi.

Cô ta vốn cũng không muốn dùng thủ đoạn này để có được anh, nhưng vừa rồi trên đường đến nhà vệ sinh, cô ta nhìn thấy Cố Khiết Thần và Từ Soái ở quầy bar nên vui vẻ đi qua, không ngờ lại nghe được lời Từ Soái nói.

Bây giờ cô ta mới biết con người đê tiện không biết xấu hổ Hứa Tịnh Nhi kia lại lợi dụng ông cụ Cố, ép Cố Khiết Thần cưới cô. Chẳng trách Hứa Tịnh Nhi lại bình tĩnh khi nghe cô ta nhắc tới chuyện cầu hôn, còn diễu võ dương oai trước mặt cô ta như vậy. Không chừng trong lòng Hứa Tịnh Nhi đang âm thầm giễu cợt cô ta.