Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 634




Chương 634

Cấp trên: “Vốn tưởng cô sẽ ở trong nước cơ đấy. Tòa soạn định lập thêm một bộ phận nữa. Tôi đánh giá cao năng lực của cô, định mời cô làm tổng biên tập bộ phận này, lương cô tự quyết!”

Không thể phủ nhận Hứa Tịnh Nhi cảm thấy ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy email này.

Toàn soạn Z trước giờ có thực lực rất mạnh, tài lực cũng mạnh nhưng chưa bao giờ IPO, cũng chưa bao giờ mở thêm bộ phận nào. Thật không ngờ lần này cấp trên lại có ý định phát triển trong nước.

Thực ra cũng không có gì là lạ, thị trường nội địa có tiềm năng mà. Nếu như Hứa Tịnh Nhi và Khiết Thần không ly hôn thì cô sẽ đồng ý ngay tắp lự. Thế nhưng hiện tại…cô không muốn ở lại trong nước nữa.

Hứa Tịnh Nhi nhìn chăm chăm vào dòng chữ: “Tiền lương do cô quyết”, sau đó cô ép mình không nghĩ tới nữa, nếu không cô sẽ bị hấp dẫn và mở miệng ra đòi một tỷ mất.

Hơn nữa với một sếp tổng không thiếu tiền như cấp trên của cô thì chắc chắn anh ta sẽ đồng ý ngay. Vậy thì cô sẽ phải ở lại trong nước.

Hứa Tịnh Nhi nhắm mắt, hít một hơi thật sâu. Cuối cùng cô bình tĩnh lại, tiếp tục gõ bàn phím: “Cấp trên, tôi muốn ra nước ngoài, vị trí tổng biên tập chi nhánh, phiền anh…mời người khác ạ”.

Cũng không biết là do lời từ chối khiến cấp trên cho rằng cô không biết điều hay là gì mà phải hơn năm phút sau, anh ta mới nhắn tin lại.

Hứa Tịnh Nhi vội vàng mở email.

Cấp trên: “Cô đã không muốn thì tôi cũng không ép, chỉ có điều…cô còn nhớ những gì cô nói với tôi không?”

Những lời cô từng nói với cấp trên đại nhân…

Đúng lúc Hứa Tịnh Nhi nhớ đến những lời từng nói lúc xin ứng một tỷ tệ tiền lương, sau đó lại trả lại. Lúc đó cô rất cảm kích sự giúp đỡ của cấp trên đại nhân, thế là đã nói…

[Cấp trên đại nhân, đại ân đại đức của anh, tôi xin khắc ghi trong lòng, sau này có việc gì cần đến tôi, thì anh cứ nói, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối.]

Vậy là ý của cấp trên đại nhân là chuyện này sao?

Hứa Tịnh Nhi viết một email, yếu ớt hỏi lại.

Cấp trên đại nhân quả quyết nhắn lại: [Cô còn nhớ thì tốt, bây giờ tôi muốn cô thực hiện lời hứa.]

Hứa Tịnh Nhi là người nói lời giữ lời, nếu cô đã nói những lời như vậy, thì nhất định sẽ thực hiện, chỉ là lúc này thấy cấp trên đại nhân nói vậy, trong lòng cô bỗng có dự cảm không tốt lắm.

Cho dù là vậy, cô vẫn gửi email đi: [Anh cần tôi làm gì?]

Cấp trên đại nhân phản hồi: [Chi nhánh của tòa soạn báo vừa được thành lập ở trong nước, chắc chắn sẽ bị các tờ báo khác áp chế, muốn đứng vững và nhanh chóng chiếm được một chỗ, thì phải có một tin tức nặng ký. Cô là phóng viên hiểu rõ nhất về tình hình trong nước ở tạp chí Z chúng ta, giao cho cô nhiệm vụ này là phù hợp nhất. Thế nên, cô chỉ cần chạy một tin cuối cùng ở trong nước, lập cơ sở cho chi nhánh ở trong nước, sau đó tôi sẽ cử người khác tiếp nhận, và cô có thể được điều trở lại nước ngoài.]

Cô biết ngay mà!

Hứa Tịnh Nhi không khỏi cào tóc, lông mày nhíu chặt.

Cô xòe ngón tay tính, thành lập chi nhánh cần có thời gian, tin tức nặng ký cũng không phải nói có là có. Nếu nhận nhiệm vụ này, không chừng cô còn phải ở lại mấy tháng nữa.