Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 626




Chương 626

Vậy cô cần anh cũng có thể nói sao?

Cô im lặng, Cố Khiết Thần cũng im lặng, trong chung cư càng yên tĩnh, cả thành phố dường như cũng chìm trong sự tĩnh lặng.

Những lúc thế này, Hứa Tịnh Nhi cảm thấy cô nên nói gì đó, mặc kệ là oán hận hay là khó chịu, bất cam, không nỡ… ít nhất cũng phải biểu hiện ra chút cảm xúc.

Nhưng nhìn Cố Khiết Thần lạnh lùng thờ ơ, cô cũng rất bình tĩnh giống như kỳ tích.

Cô còn tự giễu nghĩ rằng Cố Khiết Thần đã tiến bộ hơn ba năm trước, ít nhất không bảo trợ lý Lâm gọi một cuộc điện thoại tới nói muốn ly hôn với cô, đưa đơn ly hôn cho cô bảo cô ký tên.

Anh ngồi đó, nói những lời trong lòng anh, cho cô sự tôn trọng, sự khách sáo, cũng cho cô sự lạnh lẽo tột cùng.

Khiến cô không có cả cơ hội phát điên.

Cũng không biết qua bao lâu, Hứa Tịnh Nhi mới nói ra được một câu: “Em phải suy nghĩ đã”.

“Ừ”, Cố Khiết Thần gật đầu: “Cô suy nghĩ cho kỹ, nghĩ xong rồi thì gọi điện thoại cho tôi”, dừng một lúc anh lại bổ sung: “Cô cứ tiếp tục ở lại chung cư đi, tôi dọn đi”.

Hứa Tịnh Nhi cũng gật đầu: “Ừ, anh đi đi”.

Anh đứng dậy, nhìn lướt qua gương mặt bình tĩnh của cô, xoay người, bước từng bước rời đi, biến mất sau cánh cửa.

Lúc Cố Khiết Thần trở về, cả valy cũng không mang theo, quần áo cũng không thay. Cho nên lúc đi, anh chỉ đến thẳng phòng làm việc lấy áo vest và điện thoại của mình, sau đó đi ra phía hành lang cửa, thay giày, mở cửa rời đi.

Lúc anh đi, Hứa Tịnh Nhi vừa khéo đi ra khỏi phòng ăn. Cô đứng đó, nhìn Cố Khiết Thần không quay đầu, để lại bóng lưng kiên quyết cho cô và cả cánh cửa chậm rãi đóng lại. Dường như thế giới của bọn họ đã hoàn toàn bị ngăn cách.

Cô cúi đầu xuống, nhìn đơn xin ly hôn trong tay mình. Cô bật cười một tiếng, sau đó nước mắt lã chã rơi xuống tờ đơn.

Hứa Tịnh Nhi lau qua khóe mắt, nhưng nước mắt càng rơi xuống nhiều hơn. Cô tiếp tục lau, càng lau càng nhiều, cuối cùng, cô để mặc cho nó tuôn rơi.

Cô đi vào phòng làm việc, đến trước tủ rượu, mở cửa, lấy toàn bộ số rượu quý mà Cố Khiết Thần cất giấu ra. Cô tìm một dụng cụ mở nắp, mở hết tất cả các chai.

Cô đã lâu không uống rượu vì để cơ thể mình hồi phục, nhưng bây giờ cô hơi khó chịu, cô muốn uống một chút, tối nay mới có thể ngủ được.

Rượu là rượu ngon, dư vị ngọt ngào, Hứa Tịnh Nhi uống hết ngụm này đến ngụm khác, ôm chai rượu ngồi xuống ghế sofa.

Nói thật, lần này cô không đau lòng như lần trước. Hơn một tháng nay, Cố Khiết Thần không liên lạc, cũng xem như đã cho cô thời gian chuẩn bị. Hơn nữa, sự thẳng thắn của Cố Khiết Thần, cô vẫn có thể chấp nhận được.

Bạn không thể đánh thức một người giả vờ ngủ, bạn cũng không thể ép buộc một người không yêu bạn có thể yêu bạn.