Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 579




Chương 579

Giọng nói của Từ Soái hạ thấp, có chút thở dài: “Có một lần Thuần Thuần mải chơi ngã xuống bể bơi, suýt nữa thì chết đuối, là Vân Nhu đã cứu cô ấy”.

Vân Nhu và Tiêu Thuần là chị em…

Vân Nhu còn từng cứu mạng Tiêu Thuần!

Hai thông tin này quả thực khiến Hứa Tịnh Nhi kinh ngạc.

Trước đó cô đã từng suy đoán rất nhiều, cùng lắm cũng chỉ đoán được mối quan hệ giữa Vân Nhu và Tiêu Thuần không hề đơn giản, nhưng không ngờ bọn họ lại có quan hệ huyết thống.

“Chúng tôi và Thuần Thuần chơi với nhau từ bé, sở dĩ không biết cô ấy có một người chị là vì tính tình bác gái rất mạnh mẽ, trong mắt không chứa nổi một hạt cát. Vân Nhu chỉ ở nhà họ Tiêu một thời gian ngắn liền bị đưa đi. Hơn nữa dù sao đây cũng là chuyện mất mặt trong nhà, nên không ai nhắc đến. Tôi cũng nhờ tìm được một người giúp việc già đã nghỉ hưu, mới biết được những chuyện xa xưa này”.

Từ Soái nói một hồi, không khỏi phát cáu: “Con ngốc Thuần Thuần này, chắc là vì chuyện đó nên mới giúp Vân Nhu, cô ấy tưởng mình vĩ đại lắm sao? Đúng là ngốc hết chỗ nói! Hơn nữa, ai tốt với cô ấy, ai lợi dụng cô ấy, cô ấy thực sự không nhìn ra sao? Vì Vân Nhu mà làm hại người chị em tốt như cô, rốt cuộc cô ấy đang nghĩ gì vậy?”.

Hứa Tịnh Nhi tiêu hóa xong tất cả thông tin, lại đưa mắt nhìn văn kiện vẫn đang nằm trong tay, đáy mắt có rất nhiều cảm xúc lướt qua. Cuối cùng, tất cả hình thành một hình ảnh cụ thể trong đầu cô.

Cô ngước mắt nhìn về phía Cố Khiết Thần: “Bây giờ em muốn gặp Thuần Thuần, em đã biết cô ấy nghĩ gì rồi, em phải gặp cô ấy ngay lập tức”.

Cố Khiết Thần gật đầu: “Được, để anh bảo trợ lý Lâm chuẩn bị xe”.

Từ Soái nghe mà không hiểu đầu cua tai nheo ra sao: “Hứa Tịnh Nhi, cô đã biết gì rồi? Thuần Thuần nghĩ gì? Cô đừng úp mở nữa, mau nói đi”.

Hứa Tịnh Nhi liếc anh ta một cái: “Tôi vẫn phải chứng thực những suy đoán của mình qua lời nói của Thuần Thuần đã, anh muốn biết thì chờ tôi gặp cô ấy xong sẽ nói cho anh biết”.

Tuy Từ Soái nóng lòng muốn túm ngay lấy Hứa Tịnh Nhi hỏi cho rõ ràng, nhưng có hộ hoa sứ giả mạnh mẽ như Cố Khiết Thần đứng ở bên cạnh, tuy anh ta có lòng muốn làm bừa nhưng không dám có gan làm bừa.

Chỉ có thể chọn cách khác: “Tôi cũng muốn đến đồn cảnh sát cùng các cô”.

Chờ Hứa Tịnh Nhi gặp Tiêu Thuần xong là anh ta có thể biết ngay tình hình rồi.

Lần này thì Hứa Tịnh Nhi không phản đối, nhún vai đáp: “Anh muốn đi theo thì cứ đi, tôi không có ý kiến”.

Đến đồn cảnh sát, Hứa Tịnh Nhi yêu cầu gặp Tiêu Thuần, nhưng Tiêu Thuần từ chối gặp cô. Cô ấy nhờ người chuyển lời là cô ấy đã làm ra chuyện như vậy, giữa bọn họ không có gì để nói cả.

Hứa Tịnh Nhi không ngạc nhiên khi cô ấy từ chối gặp, nhưng cô ấy càng từ chối thì càng cho thấy rất có khả năng suy đoán của cô là đúng.

Cô nói với người cảnh sát chuyển lời: “Phiền anh nói với cô ấy là nếu cô ấy không gặp tôi thì tôi cứ chờ ở ngoài cổng, vết thương của tôi rất nặng, phải nằm trên giường tĩnh dưỡng”.