Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 523




Chương 523

Cố Khiết Thần nhìn sang quan tòa, tổng kết: “Từ đầu tới cuối, tôi không hề có tình cảm nam nữ gì với Vân Nhu. Vì quen biết với mẹ tôi, cô ta thường hay ra vào nhà họ Cố, nhưng tôi chưa từng chủ động nói sẽ luyện đàn piano cùng cô ta, mà chỉ là luyện tập theo yêu cầu của mẹ, cũng không nảy sinh thiện cảm, thu hút lẫn nhau gì cả”.

“Phản đối!”.

Vừa rồi luật sư Tiền còn bình thản dửng dưng, bây giờ sắc mặt tái xanh, vội vàng lên tiếng.

Lúc nãy ông ta còn tưởng Cố Khiết Thần chỉ phân tích lung tung, nào ngờ lại xoay chuyển nhanh như vậy. Ông ta không ngốc, đương nhiên biết Cố Khiết Thần đang dùng gậy ông đập lưng ông, đối phó với Vân Nhu bằng cách ông ta vừa đối phó với Hứa Tịnh Nhi.

Đầu tiên là dẫn dụ Vân Nhu nói ra cái gọi là chân tướng, sau đó Cố Khiết Thần mới lần lượt phá vỡ nó. Anh không cần lên án Vân Nhu nói dối, mọi người vẫn biết Vân Nhu đang nói dối.

Luật sư Tiền đứng lên, nói với quan tòa: “Cho dù những chuyện mà Vân Nhu đưa ra làm ví dụ là do cô ấy hiểu lầm, nhưng cũng không có nghĩa giữa Cố Khiết Thần và Vân Nhu chưa từng phát sinh tình cảm. Bọn họ ở bên nhau năm năm, đôi lúc tình cảm nam nữ không nhất thiết phải nói rõ ràng ra mới tính. Bây giờ, Cố Khiết Thần phủ nhận tất cả cũng chỉ là lời một phía từ anh ta. Hơn nữa, anh ta muốn chứng minh sự trong sạch của thân chủ anh ta, muốn cho mọi người nghĩ rằng không phải Hứa Tịnh Nhi đố kỵ với Vân Nhu, cũng không có động cơ gây án! Tôi cảm thấy lời anh ta nói không chân thực đáng tin!”.

“Tôi tin lời nói của thân chủ tôi hơn, cô ấy và Cố Khiết Thần từng yêu nhau! Bởi vì không chỉ cô ấy nghĩ như vậy, mà người nhà của Cố Khiết Thần, những người đồng nghiệp xung quanh Cố Khiết Thần, bạn bè chung của bọn họ cũng nghĩ như vậy! Lời nói của một người đáng tin hơn, hay là của nhóm đông người đáng tin hơn?”.

Lời phản bác của luật sư Tiền được mọi người tán thành. Nhiều người tham dự phiên tòa đều gật đầu, ngay cả quan tòa cũng thấy có lý, nói với Cố Khiết Thần: “Luật sư Cố, cậu có chứng cứ nào mạnh mẽ trực tiếp hơn không?”.

Lần này Cố Khiết Thần giống như đã đổi vai với luật sư Tiền vừa rồi, anh vô cùng bình thản ung dung, thậm chí có chút uể oải. Nhưng anh đứng đó lại không hề có bất cứ cảm giác xung đột gì với bầu không khí trang nghiêm ở tòa án.

Luật sư Tiền vốn cho rằng những lời ông ta vừa nói có thể cứu vãn tình hình phần nào, nhưng vì sao nhìn tư thế của Cố Khiết Thần giống như đang đợi ông ta nói ra câu này, đợi ông ta mắc bẫy vậy?

Từ đáy lòng ông ta không khỏi dâng lên dự cảm chẳng lành.

“Phải, vì sao rõ ràng tôi và Vân Nhu không có quan hệ gì, nhưng cô ta luôn cho rằng chúng tôi yêu nhau, còn giải thích mọi hành động của tôi đều là vì cô ta?”.

Cố Khiết Thần nói rồi dừng lại mười mấy giây, khiến cho mọi người cũng hồi hộp theo. Sự chú ý của mọi người đều tập trung lên người anh, đợi anh đưa ra chứng cứ mạnh mẽ.

Anh mở lời: “Mời mọi người nhìn lên màn hình!”.

Ngón tay anh lại bấm điều khiển từ xa, trên màn hình hiện ra chứng cứ.

Tất cả mọi người nhìn sang, chẳng mấy chốc mọi người đều kinh ngạc trợn tròn mắt, thậm chí có người còn liên tục hít ngược vào.

Đó là một bản báo cáo khám bệnh, họ tên của bệnh nhân là Vân Nhu, bệnh mà cô ta mắc phải lại là… bệnh tâm thần. Đặc trưng rõ rệt nhất của cô ta là rối loạn hoang tưởng nghiêm trọng.

Rối loạn hoang tưởng là chứng bệnh sinh ra quá nhiều ý nghĩ không có lý do và vô căn cứ về một chuyện gì đó, hoặc khao khát về một sự vật không tồn tại.

Không ngờ Vân Nhu, nhà nghệ thuật đẹp nhất, nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng, có quá nhiều hào quang bao quanh lại mắc bệnh tâm thần?