Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

Chương 112




Chương 112

Trong cái công ty giải trí được thành lập vì Tô Tử Thiến này, là quản lý của Tô Tử Thiến đồng nghĩa với việc chị Lệ dưới một người mà trên cả vạn người. Bình thường chị ta đã quen giương oai múa võ, hơn nữa để người khác không chiếm được vị trí này thì chị ta còn chèn ép cấp dưới khủng khiếp. Người phía dưới chẳng ai có thiện cảm với chị ta. Giờ chị ta gặp nạn thì người thương thì ít mà kẻ cười vào mặt chị ta thì nhiều.

Thế nhưng chị Lệ là ai chứ? Chị ta có thể bước lên vị trí ngày hôm nay mà còn phải sợ đám người bò lê bò lết ở phía dưới sao? Vì vậy khi rời đi, chị ta vẫn ngẩng cao đầu mà bước.

Bởi vì, chị ta sẽ còn quay lại.

Chuyện chuốc thuốc lần này, chị ta chịu toàn bộ trách nhiệm thay cho Tô Tử Thiến. Tô Tử Thiến nợ chị ta ân tình. Hơn nữa…dù chị ta không hiểu thấu tâm tư của Khiết Thần thì sự việc lần này, khi mà Khiết Thần không động đến Tử Thiến, chỉ trừng phạt chị ta cũng đủ để chứng tỏ anh vẫn còn nể tình Tử Thiến.

Chỉ cần chị ta có thể lấy lòng Tô Tử Thiến, quét sạch mọi trở ngại, giúp cô ta gả được vào nhà họ Cố thì việc chị ta muốn quay về công ty cũng chỉ cần một lời nói của Tô Tử Thiến mà thôi.

Vì vậy những ngày này, chị ta sau khi an ủi Tô Tử Thiến xong thì còn tiếp tục điều tra những chuyện liên quan tới Hứa Tịnh Nhi.

Trước mắt, Hứa Tịnh Nhi là trở ngại lớn nhất của Tô Tử Thiến. Bởi vì Tô Tử Thiến đã nói cho chị ta biết, Khiết Thấn và Hứa TỊnh Nhi đã âm thầm kết hôn. Hứa Tịnh Nhi đã sử dụng thủ đoạn ép Khiết Thần phải cưới. Thế nhưng Khiết Thần không hề yêu Hứa Tịnh Nhi nên đã không công khai cuộc hôn nhân này.

Dù Hứa Tịnh Nhi không được Khiết Thần thừa nhận nhưng dù sao cô cũng đang chiếm vị trí phu nhân của nhà họ Cố. Có cô, Tô Tử Thiến sẽ không thể nào lên chức được. Nhiệm vụ đầu tiên đó là phải diệt trừ cây cỏ gây trở ngại này.

Chị Lệ đã ở trong giới giải trí nhiều năm nay, tầm với cũng rất cao, mối quan hệ lại rộng và cũng qua lại rất tốt đẹp với nhiều phóng viên. Chị ta nhờ đám phóng viên đó lưu tâm một chút tới chuyện của Hứa Tịnh Nhi. Có bất kỳ động tĩnh gì đều thông báo cho chị ta!

Lúc này, chị Lệ nhận điện thoại gọi tới của một phóng viên, khẽ nhếch miệng cười, đôi mắt ánh lên vẻ ý vị. Chị ta nói: “Cảm ơn nhé, lần sau sắp xếp thời gian, tôi mời uống trà”.

Sau khi tắt máy, chị ta nghĩ lại những lời phóng viên vừa nói và cười càng âm hiểm hơn.

Đúng là trời giúp chị ta…

Tiêu Thuần hôm nay đã gia nhập vào tập đoàn Cố Thị, trở thành giám đốc bộ phận. Là cháu nuôi của ông cụ Cố, em nuôi của Khiết Thần, cộng với danh tiếng của nhà họ Tiêu thì đương nhiên là chủ tịch hội đồng quản trị không có ý kiến gì.

Sau khi buổi họp kết thúc, Tiêu Thuần không hề rời đi mà vào phòng làm việc của Khiết Thần. Cô ấy vừa uống cafe do trợ lý pha vừa nhìn Khiết Thần đang ngồi ở bàn làm việc: “Anh, nghe nói buổi tiệc gia đình lần này, anh đã đứng ra vì Hứa Tịnh Nhi khiến Cố Tuyết và Cố Sương tức tới mức phát khóc. Vậy nên, anh đã thừa nhận Hứa Tịnh Nhi là vợ anh rồi đúng không?”

Khiết Thần không ngẩng đầu, tiếp tục xem tài liệu, chỉ có điều khí tức phát ra từ cơ thể anh có phần lạnh hơn.

Tiêu Thuần đặt cafe xuống, đứng dậy, đi tới trước bàn Khiết Thần. Hai tay cô ấy chống xuống, ép hỏi chẳng chút sợ hãi: “Anh Khiết Thần, anh nói cho em đi mà. Có phải là anh dự định ở bên cạnh Tịnh Nhi rồi không?”

Tay Khiết Thần đang cầm bút bỗng khựng lại, sau đó tiếp tục ký tên đầy dứt khoát. Anh gập tài liệu lại, vứt qua một bên, lấy tiếp một tập tài liệu khác.

Anh vừa nhìn vừa nói giọng lạnh lùng: “Anh để em tới Cố Thị không phải là để nói nhảm, hoặc là giờ em im lặng đi làm việc hoặc là gửi đơn từ chức đi!”

Nụ cười trên khuôn mặt Tiêu Thuần bỗng cương cứng, cô bật lại: “Đúng là kẻ máu lạnh vô tình!”