Cổ Tình Nhân

Chương 2




Dựa theo lệ thường, lẽ ra Hoàng hậu và Hoàng đế sẽ cùng uống chén rượu đầu tiên. Thế nhưng lần này, Hoàng đế nhất quyết muốn uống cùng Lệ phi, đã thế giữa tiệc còn ôm Lệ phi rời đi nữa chứ.

Hoàng hậu ngồi tại chỗ bối rối, nhưng vẫn phải chờ cho đến khi tiệc tàn.

Lệ phi vừa giẫm đạp lên mặt mũi của Hoàng hậu nên tất nhiên tâm trạng đang rất vui vẻ.

Nàng ta gọi ta đến bên cạnh, lấy một nắm hạt đậu vàng đưa cho ta.

"Biện pháp này của ngươi không tồi, bổn cung rất thích."

Ta nhận lấy đậu vàng, hoảng sợ nói:

"Nương nương khen quá lời rồi."

Mặt Lệ phi tươi như cảnh xuân, tựa như thiếu nữ mười sáu.

Nhưng đáng tiếc, nọc ong chỉ có thể tạm thời giúp nàng ta tái tạo da, chờ thời gian lâu dần, da mặt nàng ta sẽ bị nọc ong làm c**ng cứng và tổn thương.

Không biết đến lúc đó, khi mất đi khuôn mặt mà Lệ phi lấy làm tự hào, thì tâm trạng của nàng ta sẽ ra sao đây.

2.

Ta và a tỷ là cô nhi, được người trong bộ tộc nuôi nấng lớn lên.

A tỷ từ nhỏ đã rất xinh đẹp, luyện cổ cũng rất giỏi nên luôn được xem như Thánh nữ để bồi dưỡng.

Chúng ta đều nghĩ rằng nàng ta có thể giúp cho bộ tộc phát triển hơn.

Cho đến một ngày, nàng ta nói với ta rằng, nàng ta đã yêu một nam nhân bên ngoài.

"Người đó có gương mặt rất tuấn tú, lại còn đối xử rất tốt với thê tử của mình." A tỷ vừa chơi với con rắn trong tay, vừa nói với giọng đầy vẻ quyết tâm.

"Nam nhân như vậy mới xứng với ta chứ."[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/co-tinh-nhan/chuong-02.html.]

"Nhưng hắn đã có thê tử rồi mà?" Ta hơi bối rối.

"Ngốc ạ, muội không hiểu nam nhân rồi." Nàng ta vuốt v e khuôn mặt của mình, cười đắc ý.

"Có nữ nhân xinh đẹp như ta chủ động lao vào lòng, sao hắn có thể chịu đựng được chứ?"

"Đợi đến khi ta và hắn thành đôi, ta chỉ cần thả một con rắn lục mũi hếch đi cắn thê tử hắn một cái. Đến lúc đó thê tử của hắn qua đời, chẳng phải hắn có thể cưới ta rồi hay sao?"

A tỷ tính toán rất kỹ, nhưng không ngờ nam nhân đó lại chung thủy với thê tử của mình, thủ thân như ngọc.

Thậm chí còn trách mắng a tỷ không biết liêm sỉ.

A tỷ tức đến phát điên, thề rằng nhất định phải có được người nam nhân đó.

Chỉ là ta không ngờ, cái gọi là "có được" của nàng ta, chính là trong ngày nàng ta được cả bộ tộc tổ chức tiệc mừng sinh nhật, nàng ta đã bỏ thuốc mê vào trong rượu và thức ăn.

Sau đó lấy trộm cổ tình nhân, trước khi đi nàng ta còn phóng hỏa thiêu rụi cả bộ tộc vì sợ bị người trong bộ tộc đuổi theo.

Còn ta vì ham chơi, ra bờ sông bắt cá, nên khi đó mới thoát được một kiếp.

Sau đó ta lưu lạc vào trong thành, nghe người ta nói Thái tử và Thái tử phi từng cải trang vi hành trong thành, trông như một đôi vợ chồng ân ái.

Thế nhưng Thái tử lại nhất kiến chung tình với một nữ tử bên sông, bất chấp sự ngăn cản của Thái tử phi mà cưới nàng ta vào cửa rồi phong làm Trắc phi.

"Nghe người ta nói Thái tử như bị hạ cổ, say mê nữ tử kia như điếu đổ vậy."

Thì đó là hạ cổ chứ còn gì nữa, ai bị hạ tử cổ trong cổ tình nhân thì sẽ yêu người sở hữu mẫu cổ đến c.h.ế.t đi sống lại.

Cuối cùng a tỷ cũng có được người nam nhân đó, đầu tiên là làm Trắc phi của Thái tử, sau đó là làm Lệ phi.

Có lẽ nàng ta đã sớm quên mất, tình yêu của nàng ta là từ việc g.i.ế.c c.h.ế.t toàn bộ người trong bộ tộc và trộm từ tay người khác mới có được.