Cố Tiểu Tây

Chương 136




Vương Phúc vốn đang ngồi viết bút ký, vừa nghe thấy tiếng ồn ào liền sợ tới mức run rẩy, tức giận quát thanh niên vừa vào phòng: “Có chuyện gì thế hả? Làm việc không biết bình tĩnh lại thì còn ra cái thể thống gì?”

Người thanh niên bị mắng rụt cổ lại, không ngừng nói: “Bí thư chi bộ, chủ nhiệm Vương xảy ra chuyện rồi, lúc này ở chỗ cửa, chủ nhiệm Hoàng bảo tôi chạy tới báo cho ông, ông mau đi xem đi, có khi còn sắp đánh nhau rồi đấy!”

Lời nói đầu trâu không nối đuôi ngựa làm Vương Phúc không hiểu gì.

Ông ta đặt bút xuống, nhíu mày đứng lên: “Chủ nhiệm Vương xảy ra chuyện? Chủ nhiệm Hoàng gọi tôi? Ai đánh nhau với ai?”

Người thanh niên há miệng thở dốc, không biết có phải do tình hình phức tạp quá hay không mà sau một lúc lâu vẫn không nói rõ được, chỉ có thể nôn nóng tiến lên kéo tay Vương Phúc đi ra ngoài: “Ai nha, bí thư chi bộ à, chúng ta phải nhanh lên thôi!”

Vương Phúc chỉ có thể thở hồng hộc mà đuổi theo.

Cố Tiểu Tây nhíu mày, bèn bế Yến Thiếu Đường chạy theo sau.

Một cái thôn nhỏ xíu nên rất nhanh mấy người đã đến chỗ nhà Vương Bồi Sinh, nhưng lúc này phía ngoài cửa nhà ông ấy đang bị bao vây tứ phía, không ít người chỉ trọ nói ra nói vào.

“Tránh ra! Bí thư chi bộ tới! Bí thư chi bộ tới!” Người thanh niên hét to vài câu, đám người lập tức tản bớt ra, anh ta vội kéo Vương Phúc đi vào trong, Cố Tiểu Tây ôm Yến Thiếu Đường theo sát phía sau, cố chen lên đằng trước.

Tình huống bên trong khá phức tạp, Vương Bồi Sinh ngày xưa luôn dịu dàng, gặp ai cũng cười nói, bây giờ thì cả khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt hận không thể đánh chết người phụ nữ đang la lối khóc lóc dưới đất.

Cố Tiểu Tây nhìn người phụ nữ, môi đỏ khẽ mím lại.

Người này không phải ai khác mà chính là vợ của Vương Bồi Sinh, Lý hồng Mai.

Nói về Lý Hồng Mai, thanh danh ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử chẳng hề kém cạnh cô tí nào.

Ngoại hình Lý Hồng Mai không phải quá xinh đẹp, thoạt nhìn thì thấy có mang theo chút nét đẹp nhẹ nhàng. Dù đã có tuổi nhưng sự dịu dàng giữa trán vẫn không hề giảm, khiến cho ai nhìn vào cũng sẽ bị mê hoặc.

Vương Bồi Sinh cũng không ngoại lệ.

Lúc ông ấy còn trẻ có xuống nông thôn cắm đội, đã quen Lý Hồng Mai ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử này, thế nên mới từ bỏ cơ hội trở về mà lựa chọn ở lại đây, đáng tiếc, con người luôn có hai mặt, sau khi kết hôn, Lý Hồng Mai mới bộc lộ bản chất thật.

Bà ta không hề hiền lành như người ngoài nghĩ, mà cực kỳ khôn lỏi và nóng nảy.

Một người phụ nữ như vậy đúng là chẳng khác nào xung khắc với phần dịu dàng của Vương Bồi Sinh.

Vương Bồi Sinh không thích người vợ của mình nhưng ván đã đóng thuyền nên đành cố gắng sống chung. Nhưng có lẽ vì lý do tình cảm bất hòa nên hai người kết hôn đã mười mấy năm mà vẫn không có con, đây quả là chuyện lạ trong thôn.

Sau khi kết hôn, Lý Hồng Mai cũng không có ý định thay đổi vì Vương Bồi Sinh mà ngược lại còn ỷ lại việc Vương Bồi Sinh có công lao nhiều năm trong Đại Lao Tử mà càng ngày càng thêm nghênh ngang.

Hai vợ chồng như hai thái cực, một người thì luôn niềm nở giúp đỡ mọi người, ai ai trong đại đội cũng quý mến.

Còn một người khác…… Cố Tiểu Tây nhìn Lý Hồng Mai, nói đến chuyện bị người trong đại đội ghét bỏ thì thật ra cô còn kém xa Lý Hồng Mai nhiều, dù sao những việc mà cô làm cùng lắm cũng chỉ là bị người ta khinh thường chứ không gây trở ngại.

Mà Lý Hồng Mai, bà ta ỷ vào việc mình là vợ Vương Bồi Sinh mà thường xuyên đi cướp đồ của người khác, sang ăn chực hết nhà này đến nhà khác, còn ngang nhiên cướp rau củ trong vườn nhà người ta, tóm lại, thanh danh cực kỳ khó nghe.

Không biết bà ta mới gây ra chuyện xấu gì mà khiến Vương Bồi Sinh vốn hiền lành nay lại giận dữ đến vậy.