Cố Tiên Sinh Thật Tâm Cơ!

Chương 2: Chương 2






Không khí lập tức bùng cháy.

Lâm Xảo Xảo có cảm giác chính mình sẽ lập tức hòa tan trong sự ôn nhu của người đàn ông này.

Ở loại sự tình này, Cố Vi Ngôn đều phá lệ ôn nhu, rất để ý đến cảm xúc của cô, trừ phi ở thời điểm cuối cùng, Lâm Xảo Xảo mới có thể cảm giác Cố Vi Ngôn sẽ biến thành một con dã thú, bá đạo mà không cho cự tuyệt.

Bất quá cho dù nói tới phương diện nào thì đây đều là một người đàn ông cực kì hoàn mỹ.

Tiến hành tới bước cuối cùng kia, Cố Vi Ngôn duỗi ngón tay ra, bỗng nhiên cảm thấy ở trên miếng vải kia có một cảm xúc khác thường, mềm mại, rất dày chắc.

Hai người đều là sửng sốt.

Lâm Xảo Xảo: "......"
Cố Vi Ngôn: "......"
Lâm Xảo Xảo có chút xấu hổ mà ho khan một tiếng, tình cảm đang nồng cháy làm cô quên mất bà dì của mình đang đến thăm...!
Cố Vi Ngôn cúi đầu, hơi thở có chút hỗn loạn, hỏi cô, "Cái kia tới?"
Lâm Xảo Xảo đáp lại gần như không thể tiếng.

Cố Vi Ngôn trầm mặc vài giây, sau đó từ trên người Lâm Xảo Xảo đi xuống.

Lâm Xảo Xảo trộm đánh giá Cố Vi Ngôn bên cạnh một chút, loại cảm giác nửa đường tắt lửa này đều làm hai người cảm giác không tốt lắm.

Cô vừa tính toán nói cái gì đó thì Cố Vi Ngôn xoay người một cái, ôm Lâm Xảo Xảo vào trong lòng ngực, sau đó đem bàn tay to lớn của mình đặt trên bụng nhỏ của cô.

Lâm Xảo Xảo cảm thấy trên bụng nhỏ nhiều hơn một chút độ ấm.

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Cố Vi Ngôn ở bên tai cô hỏi: "Bụng đau không?"
Lâm Xảo Xảo lắc đầu một chút: "Không đau."
Cố Vi Ngôn khẽ cười một tiếng: "Không sao cả, tôi xoa bụng cho em một chút."

Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái.

Cố Vi Ngôn: "Đi ngủ sớm một chút đi, không còn sớm, không được thức đêm."
"Nhưng mà......" Cô đã ngủ nhiều như vậy, hiện tại không còn mệt nữa.

"Nhưng mà cái gì?" Cố Vi Ngôn đạm thanh hỏi.

"Không có việc gì......" Lâm Xảo Xảo lúng túng, nằm ở trong ngực Cố Vi Ngôn cảm giác thật an toàn và ấm áp.

Cố Vi Ngôn cười một tiếng, bàn tay xoa nắn một chút ở bụng nhỏ của Lâm Xảo Xảo.

.

Kiếm Hiệp Hay
"Ngoan."
Ngày hôm sau thức dậy.

Lâm Xảo Xảo phát hiện bản thân không biết từ khi nào lại bất tri bất giác ngủ thiếp đi rồi.

Cô đứng dậy duỗi eo một cái, cảm giác thật thoải mái, xem ra thời gian nghỉ ngơi bị thiếu hụt đã bổ sung trở lại.

Lâm Xảo Xảo ngồi trên giường nhìn quanh một chút, không có bóng dáng Cố Vi Ngôn, xem ra anh đã xuống lầu.

Lâm Xảo Xảo đi rửa mặt, thay một bộ quần áo rồi ra khỏi phòng.

Hiện tại mới 8 giờ, thời gian vẫn sớm, thời điểm cô đi xuống Cố Vi Ngôn còn đang ăn bữa sáng ở dưới.

Nghe được âm thanh từ cầu thang truyền đến Cố Vi Ngôn ngẩng đầu nhìn một chút.

"Tỉnh?"
Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái.

"Ngủ có ngon không?"

"Cũng được."
Lâm Xảo Xảo ngồi xuống đối diện Cố Vi Ngôn, nhìn bữa sáng phong phú, cảm giác khẩu vị của mình hôm nay không tệ.

Cố Vi Ngôn mặc áo sơ mi kẻ ô màu làm nhạt, tay áo hơi xắn lên, thần thanh khí sảng, thoạt nhìn rất là tuấn mỹ soái khí.

Hắn nhìn về phía Lâm Xảo Xảo, hỏi: "Hôm nay có tính toán gì không?"
Lâm Xảo Xảo: "Còn không có dự định gì, nhưng em nghe bạn nói hôm nay có một người bạn mới trở về từ nước ngoài, cho nên khả năng sẽ cùng nhau đi ra ngoài chơi, hôm nay buổi tối có thể sẽ không trở về ăn cơm."
Cố Vi Ngôn ngẩng đầu nhìn cô một cái: "Nam hay nữ?"
Lâm Xảo Xảo: "Nữ a."
Cố Vi Ngôn: "Nam nữ đều không sao cả, trở về sớm một chút, nếu quá muộn liền nói cho anh, anh có thể cho tài xế đi đón em, hoặc là anh cũng có thể tự mình đi đón."
Lâm Xảo Xảo: "Không cần đâu, em không muộn tới vậy, sẽ về sớm thôi."
Cố Vi Ngôn gật đầu: "Ðược."
Ãn sáng xong một lúc, Lâm Xảo Xảo đã bị cuộc điện thoại của Dương Hân kêu đi ra ngoài.

Hai người gặp mặt ở bên ngoài, Lâm Xảo Xảo cầm trong tay một phần cà phê kiểu Mỹ, nhìn Dương Hân nói: "Như thế nào sớm như vậy đã kêu tớ ra tới, tớ còn tưởng rằng sẽ là tớ gọi cậu trước đó."
Dương Hân thở dài: "Không còn cách nào, đồng hồ sinh học có chút hỗn loạn, tớ rất sớm ðã tỉnh, như thế nào cũng ngủ không được, xem ra vẫn là phải điều chỉnh tốt một chút."
Lâm Xảo Xảo cười cười một chút, xem ra không chỉ có chính mình như vậy.

Dương Hân: "Cậu ngày hôm qua có gặp được Cố tiên sinh?"
"Vâng, gặp được."
Dương Hân nhìn Lâm Xảo Xảo với một ánh mắt bát quái: "Thế nào, có phải có một chút cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn?"
Lâm Xảo Xảo: "Có một chút đi..."
Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Dương Hân vuốt cằm, đánh giá cô: "Cái biểu tình đó là sao...!Tớ cảm giác có điểm không thích hợp."
Lâm Xảo Xảo: "......"
"Có phải phát sinh sự tình gì không?"
Bị Dương Hân ép hỏi, Lâm Xảo Xảo không thể không nói thật.


"Bà dì của tớ đến."
Dương Hân nghe được Lâm Xảo Xảo nói như vậy đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được mà cười to ra tiếng.

Lâm Xảo Xảo: "..."
Nhìn Dương Hân cười xong, Lâm Xảo Xảo mới hỏi một câu: "Buồn cười vậy sao?"
Dương Hân: "Đương nhiên buồn cười, cảm giác cậu chính là cái đậu bỉ.*"
Lâm Xảo Xảo: "..."
Dương Hân: "Có điều đây đều là chuyện nhỏ thôi, quan trọng là hai người có cảm giác này là được rồi."
"Cảm giác gì?"
"Cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn ấy, theo lý thuyết, hai người kết hôn kết hôn một năm rồi, cảm giác mới mẻ còn không sai biệt lắm, nhưng mà trong hôn nhân duy trì cảm giác mới mẻ là chuyện rất quan trọng, cho nên thường thường phải có một chút kinh hỉ nho nhỏ."
Lâm Xảo Xảo nhìn cẩu độc thân trước mặt mình: "Cậu xem lại mình đi, nói năng hùng hồn, nếu không phải tớ quen biết cậu từ trước thì tớ sẽ cho rằng cậu là quân sư tình yêu."
Dương Hân ho khan một chút: "Khụ...!Thứ này sao, lý luận nhiều hơn thực tiễn."
"......"
"Hơn nữa chồng cậu là một miếng bánh ngon bao ngươi thèm thuồng, cảm giác nguy cơ của cậu đương nhiên nhiều hơn so với người khác." Dương Hân nói.

"Cái gì?"
Dương Hân mắt lé nhìn Lâm Xảo Xảo: "Cậu không biết?"
Lâm Xảo Xảo lắc đầu: "Không biết cậu đang nói cái gì."
Dương Hân không biết từ nơi nào tìm một quyển tạp chí ném tới trước mặt Lâm Xảo Xảo: "Cậu xem cái này đi, nhìn Cố tiên sinh nhà cậu lọt bảng phú hào mị lực nhất, tạp chí kinh tế tài chính này chuyên môn khiến mọi người đọc bởi vì những nhân vật xem cao phú soái, trang bìa là cực phẩm, Cố tiên sinhnhà cậu xếp hạng nhất, không biết bao nhiêu người phụ nữ xem được cái này đều phải đối với chồng cậu chảy nước miếng."
Lâm Xảo Xảo nhìn quyển tạp chí này, Cố Vi Ngôn vốn dĩ lớn lên liền tuấn mỹ văn nhã, giờ phút này ảnh chụp đăng ở tạp chí của anh đeo mắt kính gọng mạ vàng càng làm nổi bật vẻ tuấn mỹ vô biên, người này vô cùng ăn ảnh, tùy tiện chụp một bức đều đẹp như vậy.

Lâm Xảo Xảo gật đầu một cái: "Chụp không tồi......"
Dương Hân đánh cô một cái: "Thật là......!cậu một chút đều không lo lắng."
Lâm Xảo Xảo khép tạp chí lại, tiếp tục uống cà phê: "Tớ có cái gì để lo lắng, là của tớ thì vĩnh viễn là của tớ, không phải của tớ thì làm thế nào cũng giành không được, cho nên ở chỗ này khiến chính mình không thoải mái, còn không bằng an an tĩnh tĩnh hưởng thụ sinh hoạt, hơn nữa......" Cô dừng một chút.

"Hơn nữa cái gì?"
Lâm Xảo Xảo suy nghĩ một chút: "Cố Vi Ngôn không phải người như vậy."
Dương Hân cười một chút: "Tớ cảm thấy hiện tại cậu chính là người phụ nữ đang rơi vào trong tình yêu."
Lâm Xảo Xảo: "Đây là cảm giác của tớ, là lời nói thật lòng mà."
"Tốt tốt tốt, khẳng định cậu có chỗ hơn người, bằng không thì Cố Vi Ngôn cũng sẽ không cưới cậu, mà cậu nhìn bản thân, dáng người tốt như vậy, lớn lên lại xinh đẹp, tùy tiện đem ra so với người khác một chút đều thắng dễ như trở bàn tay, cho nên a, cậu cũng rất có tư bản."
Lâm Xảo Xảo cười một chút: "Cậu đừng thôi phồng tớ, tớ cũng nào có tốt như vậy."
"Thật mà, không lừa cậu, cậu có điều kiện tốt thật, Cố Vi Ngôn cũng không ngốc, ai cũng đều muốn cưới một người vợ xinh đẹp về nhà."
Hai người ở bên ngoài nói chuyện tào lao một lúc, rốt cuộc sắp đến buổi tối.

Người bạn từ nước ngoài trở về này là một người rất ham chơi, cho nên vừa trở về liền mời tất cả bạn bè đến biệt thự làm một cái party.

Bên ngoài biệt thự có một bể bơi rất to, có không ít thiếu nữ xinh đẹp gợi cảm mặc áo tắm tới tới lui lui đi qua.


Dương Hân cảm thán một câu: "Hiện tại mấy tiểu cô nương ngày càng dám mặc, cậu xem người vừa đi qua, mặc bộ quần áo kia giữa lưng chỉ có một cái dây, tớ nhìn đều hoảng thay cô bé ấy."
Lâm Xảo Xảo cười: "Vốn dĩ chính là party bể bơi, cậu không phải cũng mặc sao."
Dương Hân tiêu sái hất tóc mình một chút: "Đúng vậy, tớ cũng muốn có gợi cảm, tranh thủ có thể đêm nay câu cho mình một tiểu soái ca."
Dương Hân mặc không có phóng túng như vậy, nhưng là màu sắc của áo tắm vẫn là màu đỏ, ở trong đám người rất là chói mắt.

So sánh với Lâm Xảo Xảo ở bên cạnh Dương Hân bọc chính mình kín mít, mặc một cái váy màu vàng nhạt, giống cái váy buổi sáng như đúc.

Dương Hân hỏi: "Sao cậu không đổi quần áo?"
"Cái váy này khá tốt."
"Có phải cậu sợ Cố tiên sinh ghen không?" Dương Hân cười xấu xa nói.

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad.

Vui lòng không repost dưới bất kì hình thức nào.

Lâm Xảo Xảo rót cho Dương Hân một ly rượu vang đỏ rồi đưa qua: "Tớ như thế này gọi là phụ nữ nhà lành, kết hôn xong sẽ không cần câu dẫn tiểu soái ca, cùng cậu không giống, đêm nay cậu cố lên, tranh thủ có thu hoạch gì đó."
Dương Hân hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà nói: "Yên tâm đi, tớ sẽ tranh thủ, nơi này rất nhiều tiểu thịt tươi đem ánh mắt đều đặt ở trên người tớ, tớ chính là nữ tướng quân của nơi này!"
Lâm Xảo Xảo không nhịn được cười thành tiếng.

Ở chỗ này gặp được không ít người quen, cho nên Lâm Xảo Xảo nói chuyện phiếm rất là vui vẻ.

Nhưng lúc này Lâm Xảo Xảo bỗng nhiên phát hiện có một ánh mắt nóng cháy vẫn luôn nhìn chằm chằm chính mình.

Cô nhịn không được nhìn qua phía đó.

Dương Hân bên cạnh cũng phát hiện, dỗi Lâm Xảo Xảo: "Ai, người kia không phải là người lúc trước đuổi theo cậu hai năm......"
Lâm Xảo Xảo ấn tượng đối với người này có chút mơ hồ, nhưng vẫn có ấn tượng, cô gật đầu một cái: "Hình như đúng....."
Dương Hân: "Anh ta sao lại tới a? Xem đôi mắt nhỏ kia, anh ta có phải hay không đối với cậu vẫn còn dư tình chưa dứt không?"
"Không phải đi......" Lâm Xảo Xảo tự hỏi nói.

Đang nói vị kia liền đi tới, trước đó còn uống một ly rượu, tựa hồ là tự cổ vũ chính mình.

Lâm Xảo Xảo: "......"
Dương Hân cười thành tiếng: "Xem đi, tớ đoán đúng rồi."
*Đậu bỉ (từ ngữ mạng Trung Quốc): "Đĩnh đậu đích nhị bỉ" hay giải thích đơn giản là ý chỉ một người rất buồn cười, có chút ngốc vờ ngớ ngẩn, có chút đáng yêu.

.