TRời ạ, một ngôi trường mà có trai đẹp thì y rằng lại có hội mê trai nổi lên, (-.-'') tôi mới vờ thâm tình với hắn một
chút. Thế mà vừa mới bước chân ra khỏi cánh cửa lớp, đã có
hẳn một dàn nữ nhi đứng ngoài chờ đợi bức cung tôi.
Lâm Mộ Thư này tính ra cũng gọi là
có chút máu mặt,nhờ danh cậu em họ Dụ Phong Túc. Ấy thế vì trai đẹp, có hẳn một cô nàng bất chấp tất cả lao đến thẳng
thắn đứng trước mặt tôi,dò hỏi
'' này Thư, bộ cậu đang hẹn hò với Thân Duệ của tôi thật sao ''
Cái gì,cái gì....tôi liệu có nghe
nhầm không đây??? Duệ của cô ta, uầy uầy chẳng lẽ cô ta đã
làm gì đen tối với thân thể của Duệ, khiến hắn chở thành
nguời của cô ta rồi ư??? Ôi...thật táo bạo quá đi... hí hí
Tuy rất muốn suy nghĩ thật xâu xa
,nhưng trước tiên tôi đây phải có trách nhiệm làm rõ vấn đề
chính hiện tại đây này, T.T hẹn hò với Duê ư???hể...Tôi đây
chưa prô đến vậy, với trường hợp hiểu lầm gay gắt như thế
liệu tôi có được buông tha sớm hay không đây. Đành đứng nghiêng
người lấy bức tường làm điểm tựa, chán nản giải thích
'' Các nàng à, làm ơn đừng đánh
giá tôi cao vút như vậy, tôi ngại đấy, nhìn xem,nhìn kĩ xem
tôi có phải mĩ nhân hay không???? Nghĩ sao soái ca của các nàng có thể để tôi lọt vào con mắt xanh được đây ''
nói tốn calo như vậy, ấy thế một cô bé dễ thương không mấy tin tưởng vào lời nói của tôi,nghi ngờ hỏi lại
'' Vậy là không phải????''
Ây muội muội em nên dùng kính ngữ đi chứ, muốn hỏi người khác còn nói trống không, bực mình nói hắn là chồng tôi bây giờ, ồ chồng....ahihi. Trung Quốc cổ
xưa đã có một nàng Mạnh Khương 10 năm đi tìm chồng, cuối cùng
lại nghe được tin báo tử của chồng, nàng đau buồn khóc đổ cả đoạn trường thành hùng vĩ, tôi đây tự nhiên lại nổi hứng
muốn xem,độ mít ướt của các nàng trong trường có ai đạt được bản lĩnh như vậy hay không, nở nụ cười ngây thơ, hạ thấp
giọng xuống, vờ đau thương, nói
'' Người hắn để ý tuyệt nhiên không phải là tôi. Nhưng các nàng không có cơ hội đó đâu ''
'' Tại sao???'' Ấy đồng thanh thấy
sợ, những người cùng quan điểm quả nhiên khác hẳn.... đẳng
cấp mê trai thì ra là cao như vậy
Tôi nói tiếp
'' hừm nghe nói hắn bỏ nhà ra đi,
sống chung với một đứa con gái, hai người họ chỉ đợi đến khi
học hết là thẳng tiến đến xin giấy chứng nhận kết hôn nữa
thôi, các nàng nên từ bỏ đi, từ bỏ đi ''
''Cậu nghe ai nói ''
''À bác tôi với bố Duệ là chỗ quen biết, nên tình cờ nghe được vài lời than vãn từ bố hắn thôi
mà, bí mật đấy nhé,tôi chỉ hào phóng nói cho các nàng thôi
...., suỵt ''
Hahaha tôi có nói dối đâu, Duệ với
Bảo Ngọc hai anh em họ ra ngoài ở riêng đấy thôi, sự thật
...sự thật mà, chỉ là thêm chút mắm muối cho đậm đà gia vị
thôi chứ bộ, canh ngon ngọt miệng mà nhỉ:D.
Tiếp đó hàng loạt tiếng than vãn
nổi lên, có nàng lại chạy một mạch về lớp, có nàng vờ
khóc ngất may có cô bạn thân đỡ về.....v..v
( -.-'') diễn xâu quá các nàng ạ, nhập vai dễ sợ, có nguời còn khóc không ra nước mắt thật vi diệu quá... Tôi nhìn cảnh đấy xong cũng
muốn cười đến chảy nước mắt đây này.
Haizzz cái lũ này quả nhiên suy nghĩ nông cạn, tôi tốn nhiều công sức thề non hẹn biển nói tôi với hắn không có can hệ gì, họ lại không tin, lúc nói dối một
câu bừa bãi lại tin..., liệu trên đời này con ai tỉnh táo như
tôi nữa không đây (:D hì hì hiện tại mọi người chớ nhìn vào
tôi, ahihi tôi tự tâng bốc đến mặt nở hoa hết cả rồi, ngại
quá)
Thôi thì kịch đã kết thúc tôi cũng không lưu lại đây lâu làm gì, đang bình thản bước về lớp học, nào ngờ bị tên Thần Duệ xuất quỷ nhập thần bay từ đâu ra,
kéo tay tôi đi mặc tôi la hết, chửi rủa cả tổ tông nhà hắn
(-.-*)
Tại sân thượng trường
Tôi khoanh tay đứng nhìn Duệ, bất
ngờ bị hắn đẩy vào tường không thương tiếc, ôi cái lưng của
tôi, bộ sương sườn của tôi, thế này thì khỏi cần chặt ra
từng khúc cũng nấu được canh mất thôi...
Tôi ngẩng đầu lên, nhăn mặt nhìn,
còn hắn lại nở nụ cười yêu nghiệt theo dõi từng cử chỉ của
tôi...,ực... chẳng lẽ nào,hắn lại muốn giở trò đen tối với tôi, ôi tôi biết tôi đẹp rồi,nhưng thật không ngờ hắn lại bần cùng đến vậy????
Thình thịnh, Hắn đang cúi sát mặt
tôi, càng lúc càng gần, đến khi chỉ còn cách nhau khoảng một gang tấc, tim như muốn nổ tung, đáng hận thay tôi lại thuận
theo chiều gió...bất giác nhắm mắt lại,trong lòng cũng có
chút mong chờ...1phút...2phút sau, vẫn không thấy có động
tĩnh, tôi mở he hé mắt ra...
(-.-'') chỉ thấy hắn đang ôm bụng
cười...., giết tôi đi, đợi tôi quy tiên hãy đào cho tôi một cái hố thật xâu, chứ không chắc tôi chết không dám đi đầu thai
chuyển kiếp mất thôi...
Tôi ngại đến không còn mặt mũi nhìn hắn, chỉ có thể lặng lẽ âm thầm chửi rủa, chân lẳng lặng
bước về phía cánh cửa, nhưng bất ngờ bị hắn kéo lại, do
không kịp chuẩn bị còn bị hắn kéo mạnh tay, theo đà quán
tính tôi lao thẳng ngã vào lòng Duệ, may kịp định thần tôi
ngồi lùi về chỗ bên cạnh, cau mày nhìn hắn,nói
'' Cậu muốn gì đây ''
Hắn thản nhiên trả lời
'' muốn gì??? Câu đó phải tôi nói
mới đúng, vừa nãy là do cậu tự nhắm mắt lại, tôi đây không
hề ép, haizzz đừng nhầm tưởng xâu sắc như thế, chỉ tại dạo
này mắt tôi nhìn mọi thứ hơi mờ, nên định lùi lại gần nhìn
cho rõ, ai ngờ làm cậu hiểu lầm, thật sự có lỗi ''
Làm ơn đi, hãy cho thước phim vừa
rồi bay vào dĩ vãng hộ phát, ai thèm hỏi hắn về điều ấy,
đang muốn quên hắn lại nói đến, thật biết cách chêu người.
Tôi chuyển đề tài
'' Cậu mà bị cận chó nó mới tin ''
'' Tôi mà không bị cận, chó nó mới không tin ''
''Ý gì đây ''
''Tự hiểu ''
''Hừ...''
Hắn duỗi thẳng chân ra, tìm cho bản thân một tư thế thoải mái, rồi nhìn về phía tôi, khóe môi
hơi nhếch lên, trầm giọng hỏi
'' vừa nãy cậu nhắm mắt lại làm
gì??? '' thấy mặt tôi đỏ bừng, hắn còn cười tươi hơn, nói
tiếp '' À.... thì ra là muốn được tôi hôn, xin lỗi tôi vô ý
quá,hay giờ tôi giúp....''
''Im đi....'' tự nhiên hắn cho thêm câu xin lỗi khiến tôi thấy nhục vô cùng