Chuyển ngữ: Mây
Biên tập: Trần
"Họp lớp cấp ba năm nay anh có đi không?"
"Đi chứ, không bận việc gì thì đi."
"......."
"?"
"Không được đi!"
"Tại sao?"
"......."
"......."
"Em bảo không được đi là không được đi, chẳng có sao trăng gì sất!"
- -------------------Tôi cũng không biết chuyện xảy ra như thế nào, Thẩm Thần Hàm cứ như dây pháo chẳng cần châm ngòi cũng tự nhiên phát nổ, tro bụi xác pháo cứ thế nã đầy mặt tôi.
Đó là một đêm cuối năm vô cùng êm đềm, mọi người đều rất ôn hòa, không vì những chuyện vụn vặt như ai nấu ăn, ai rửa bát, ai lau sàn, ai làm bẩn sàn nhà mà cãi nhau. Suốt hơn nửa tiếng đồng hồ, trên bàn ăn, tôi đã nói chuyện với lão Thẩm về tình hình chứng khoán sẽ khởi sắc và quyết định đầu tư mạnh trong năm tới. Bỗng nhiên em đột ngột quay ngoắt chủ đề câu chuyện, hỏi tôi nghỉ Tết có tham gia họp lớp không.
Tôi lập tức thành khẩn khai báo dự tính thực trong lòng mình. Tên này trưng bộ mặt vô cảm sai khiến ra lệnh cho tôi một hồi, rồi tự dưng bắt đầu nổi đóa lên trong khi tôi còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao.
"......" Tôi không hiểu rốt cuộc trong cuộc hội thoại ngắn ngủi và hòa bình của chúng tôi đã xảy ra biến cố kinh thiên động địa gì.
Tôi có hơi ngơ ngác khi thấy ở đầu bàn bên kia, lão Thẩm đẩy ghế đứng dậy định rời đi. Em lạnh lùng nhìn tôi một cái rồi đi về phía phòng làm việc.
"Này! Phát điên cái gì vậy?" Tôi không thể không chất vấn một cách hợp lý: "Hôm nay đến lượt em rửa bát. Có phải em không muốn rửa nên cố ý gây sự không?"
Đáp lại lời tôi là tiếng sập cửa của Thẩm Thần Hàm.
Loại trừ một loạt lý do như đàn ông không thể đến tháng, hay như Thẩm Thần Hàm không thể nào bị rối loạn nội tiết tố mãn kinh, tôi nghĩ chỉ là em không muốn rửa bát.
Nhưng mà tổ sư bố nó ai mà thèm rửa bát chứ!
Làm như tôi không biết giận dỗi vậy, tôi cũng đẩy ghế đứng dậy về phòng chơi máy tính.