Nhìn thấy trận chiến của hai người kinh thiên động địa thế kia, ngay cả hai vị cường giả của Hoàng Thất cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ nhìn không được, bất kể có là Phá Hư Cảnh Đỉnh Phong đi chăn nữa, cũng không nhận định được Côn Bằng Thần Thông cùng Thương Pháp của Vân Mộc.
Côn Bằng Thần Thông cực kỳ thâm ảo khó lường, sức mạnh lại vô biên khó dò, còn về Thương Pháp của Vân Mộc công thủ đều vẹn toàn, sức chiến đấu lại cực kỳ nghịch thiên, có thể đánh ra Long Ảnh, phá tan Vũ Hóa Kiếm Lô còn có thể phản kích.
Phải biết Vũ Hóa Kiếm Lô, là từ thiên địa linh khí mà tạo thành thủy kiếm khí, cùng hỏa kiếm khí, vô vàn vô tận kiếm khí uy lực kinh khủng như vậy mà Lục Hàng Thần Long Thương có thể ngạnh kháng chống lại, Thương Pháp này cực kỳ không tầm thường.
Đánh giá của hai vị Phá Hư Cảnh như vậy, cũng đúng không sai chút nào, đơn giản mà nói cả hai đều đến từ Tiên Giới, một cái là truyền thừa thương pháp của Chân Long Tộc, một cái là Thân Thông thành danh của Côn Bằng Tộc, mỗi một cái xuất hiện trên thế gian đều oanh động vô cùng, chứ đừng nói hôm nay lại xuất hiện một lần cả hai thứ.
...............................!
Dưới Anh Tiên Đài, trận chiến của Vân Mộc cùng Vương Tuyết Nghi vẫn chưa dừng lại.
Vân Mộc hắn khó mà tiếp tục thi triển thêm Lục Hàng Thần Long Thương nữa, quá là tốn hao linh lực cùng với sức lực, mà bên kia Vương Tuyết Nghi Pháp Tướng Côn Bằng có thể hấp thu vô hạn linh khí bổ sung mà liên tục công kích về phía hắn.
"Bán Nguyệt Thương!"
Vân Mộc liên tục dùng Bán Nguyệt Thương và Kỳ Lân Bộ né tránh công kích liên tục của Vũ Hóa Kiếm Lô gây ra, thực sự quá khó khăn cho Vân Mộc trong trận chiến này.
Vương Tuyết Nghi bên kia cũng không dễ chịu hơn Vân Mộc bao nhiêu, nàng phải liên tục hấp thu thiên địa linh khí bổ sung mà thi triển Vũ Hóa Kiếm Lô, tuy nhìn như nàng không có vấn đề gì, nhưng nàng chỉ mới thức tỉnh được Côn Bằng Pháp Tướng chưa được bao lâu, hấp thu cũng có giới hạn.
Vương Tuyết Nghi không tiếp tục dùng Vũ Hóa Kiếm Lô nữa, mà ngừng lại nhìn chằm chằm Vân Mộc.
"Ngươi rất mạnh, ta sẽ không dừng lại, đầu hàng đi"
"Cô nương cứ tiếp tục, ta cũng không dễ dàng thua như vậy"
"Được, tiếp theo chúng ta nâng cao trình độ lên một chút"
Sau lời Vương Tuyết Nghi vừa dứt, trong miệng Côn Băng ngưng tụ Âm Dương Chi Lực cực kỳ kinh khủng, kèm theo một bàn tay cực kỳ to lớn, nữa âm nữa dương từ trên trời giáng xuống.
"Âm Dương Cân Thuật Chưởng!"
Một bàn tay cực kỳ to lớn xuất hiện trước mặt Vân Mộc, tiếng cuồng phong xé gió, bàn tay này như phá xé nát toàn bộ hư không mang theo mang theo Âm Dương Cân Thuật mà tới.
Vân Mộc liền tung ra tuyệt kỹ bản thân tự sáng tao, mấy năm trước hắn kết hợp từ Thần Thể Chưởng cùng Lục Hàng Thần Long Thương tạo ra một bộ Võ Kỹ cực kỳ bá đạo, chưa ai từng nhìn thấy ngoài Bạch Hà.
Võ Kỹ này khi sáng tạo, kết hợp cùng với hai loại Chí Cường Võ Kỹ khác, uy lực tăng cao vô cùng, nhưng cũng bòn rút linh khí trong cơ thể của hắn rất nhiều.
Môn Võ Kỹ này hắn hiện tại chỉ có nghĩ ra hai chiêu, cũng như nằm giữ được hai chiêu bảo mệnh, uy lực không kém gì Lục Hàng Thần Long Thương.
"Đại Hoang Tù Thiên Chỉ: Toái Hư Không!".
Trên bầu trời từ đâu xuất hiện một ngón tay, to lớn vô cùng, xé rách Cửu Thiên hoành không mà xuống chấn nát Âm Dương Cân Thuật Chưởng.
ẦM ẦM!
ẦM ẦM!
RĂNG RẮC! RĂNG RẮC!
Anh Tiên Đại một lần lữa bị xáo trộn hoàn toàn,đất đá bể nát, hư không xé rách, mây tan gần hết, linh khí xung quanh trăm dặm bị hai chiêu thức đánh tan, không còn lại bao nhiêu, vậy mới biết uy lực của hai chiêu thức này kinh người thế nào.
"Ngươi!"
"Ngươi rốt cuộc là loại quái vật gì? Tại sao những trận đấu trước không dùng những thứ này?"
Vương Tuyết Nghi từ trên hư không, nhìn thẳng xuống dưới chất vấn Vân Mộc.
"Lần trước, ta cũng đã định dùng đến nó nhưng mà ta lại bị nàng đánh trọng thương trước khi sử dụng, không còn cách nào khác đành phải dùng đến Lục Hàng Thần Long Thương!"
"Cô Nương không phải sợ rồi!"
Vân Mộc đứng bên dưới nhìn lên hư không, trả lời câu hỏi mà Vương Tuyết Nghi đưa ra, hắn đúng thật là lần trước bị thương, trước khi kịp sử dụng Đại Hoang Tù Thiên Chỉ.
"Ngươi nói ta sợ ngươi, không đời nào, hôm nay ta chắc chắn sẽ thắng".
"Vậy ta cùng cô nương tiếp tục đánh!".
Hàn Linh Nhi cùng với Mộ Nhất Bạch trên mặt tái mét, rốt cuộc hai người này mạnh đến như thế nào, một cái Thiên Nhân Cảnh bọn họ không nói tới, còn tên kia còn chưa bước vào Thiên Nhân chiến lực đã nghịch thiên như vậy, bọn họ làm sao mà không tái mặt.
Nếu như hai người này sử dụng một chiêu thức như vậy khi đánh với hai người bọn họ, hai người bọn họ ngay cả đứng trên Anh Tiên Đài cũng không có tư cách.
Hàn Linh Nhi cùng Mộ Nhất Bạch cũng cảm thấy có một chút may mắn, nếu như thực sự đánh như bên dưới kia, hai người bọn họ triệt để mất đi cái gọi là tu luyện chi tâm.
Bên dưới hai người vẫn tiếp tục đánh, tiếng nổ lớn liên tục xảy ra, kiếm khí cùng với thương ý xuất hiện khắp cả bầu trời, lít nha lích nhích,nhìn hai người trẻ tuổi này đánh nhau, cứ tưởng như hai Cường Giả Phá Hư đang đánh nhau vậy.
Vương Tuyết Nghi xuất ra Huyễn Bằng Thuật, Vân Mộc ra một cái Hàn Âm Chưởng phá tan Huyễn Bằng Thuật, nàng lại ra một cái Thái Dương Quyền, hắn lại tung Lôi Âm Chưởng mà đởn đòn, cứ như thế đánh suốt mấy hơi thở.
Vân Mộc lúc này linh lực đã hoàn toàn cạn kiệt, chỉ có thể xuất ra một chiêu cuối cùng.
Vương Tuyết Nghi cũng không khá hơn bao nhiêu, thân thể cũng bị thương rất nặng, linh lực cũng tổn hao không ít.
Vương Tuyết bay lên không trung, phá bỏ Côn Bằng Pháp Tướng, hai tay dang rộng, hấp thu toàn bộ Thái Dương Chi Lực xung quanh trăm dặm, linh khí xung quanh trăm dặm đều bị hút khô không còn một chút nào.
Một luồng ánh sáng chứa Thái Dương Chi Lực cực kỳ nồng đậm, từ từ trong hư không xuất hiện một thanh kiếm màu vàng óng, toàn thân tỏa ra linh khí cực kỳ bức người, kiếm dài bốn tất, thân kiếm chứa Thái Dương Chi Lực, kiếm khí tỏa ra xung quanh khắp nơi.
"Côn Bằng Thần Thuật: Chân Hoàng Chi Kiếm!"
"Côn Bằng Thần Thuật: Vũ Hóa Kiếm Lô Tạo Hóa Chân Hoàng Trảm!"
Vô số kiếm khí nổi lên, từ trên hư không mà liên tục lao đến trảm về phía Vân Mộc.
Vân Mộc cũng không ngồi im, thân thể nhảy ra xa cách đó mấy mét, bàn tay nâng lên, năm đầu ngón tay từ trên cao chỉ xuống, nhìn như không có gì, nhưng mà uy lực cực kỳ kinh khủng.
"Đại Hoang Tù Thiên Chỉ: Thiên Hoang Cực Chỉ!"
Năm đầu ngón tay từ trên hư không, xuất hiện sau lưng Vân Mộc ngăn cản kiếm khí, dư âm hai đại công kích va vào nhau tạo nên một tiếng nổ to lớn vang vọng không biết bao xa.
ẦM ẦM!
ẦM ẦM!
ẦM ẦM!
Khán đài cũng bị dư ba công kích của hai đại chiêu phá gần phân nữa, may mà có mấy vị Phá Hư Cảnh bảo hộ, chứ nếu không sẽ rất nhiều người chết.
Phá hư Anh Tiên Đài thì thôi đi, còn phá luôn cả khán đài, nội tâm lúc này của Sở Thanh Huyền cực kỳ phức tạp, hắn bỏ không biết bao nhiêu tư nguyên ra sửa chữa,hôm nay lại một lần nữa bị phá hỏng, tim hắn cực kỳ đau vô cùng.
"Các ngươi vừa vừa phải phải thôi chứ, lại phá hư Anh Tiên Đai của ta" Sở Thanh Huyền lẩm bẩm, khóc không thành tiếng.
"Tông Chủ, chỉ có một cái Anh Tiên Đài, ngươi lại keo kiệt như vậy" Bạch Hà bên cạnh nhìn thấy hắn như vậy mở miệng nói.
Như một mũi tên đâm xuyên trái tim Sở Thanh Huyền, hắn không còn gì để nói với hai tỷ đệ nhà này trực tiếp im lặng.
Diệp Lạc bên cạnh tập trung xem trận đấu vừa rồi, phản ứng của hắn rất phức tạp, một cái là sư đệ mới nhập môn mấy tháng, một cái là người trước đây bại dưới tay hắn.
Hôm nay hai người này ra tay khủng khiếp như vậy, hắn còn có cơ hội nào mà lần sau khiêu chiến Vương Tuyết Nghi nữa.
Vân Hỏa một bên thì phấn khích vô cùng liên tục hô to.
"Đại Ca uy vũ, đai ca uy vũ!"
................................!
Bên dưới Anh Tiên Đài, kiếm khí tan hết, hai thân ảnh chỉ còn lại một người đứng, như vậy có người đã mất khả năng chiến đấu mà ngã xuống.
Vân Mộc linh lực tan hết ngã xuống, Đại Hoang Tù Thiên Chỉ cuối cùng tung ra đã hao hết toàn bộ linh lực của hắn, thân thể của hắn cũng bị thương không nhẹ.
Mà bên kia Vương Tuyết Nghi vẫn cầm kiếm mà đứng, cánh tay phải hình dư đã bị gãy, nhưng nàng vẫn hiên ngang mà đứng, trên tay Chân Hoàng Chi Kiếm tan biến, nàng khụy xuống dưới nhổ ra một ngụm máu, trận chung kết nàng cuối cùng cũng thắng.
Bạch Hà cùng với Yêu Tông Tông Chủ, xuất hiện dưới đài mang hai người rời đi, mắt không chạm nhau, trực tiếp đưa người trở về chỗ ngồi của mình.
Sở Thanh Mộc nhìn thấy hai người rời đi cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn cứ nghĩ hai người này lại đánh nhau, chắc hắn chỉ có chết ở nơi này mà thôi.
Sở Thanh Mộc dõng dạc mở miệng tuyên bố.
"Trận đấu cuối cùng cũng đã kết thúc, các vị cũng đã biết ai là người đứng đầu".
"Tông Môn Chi Chiến lần này Đệ nhất nhân Vương Tuyết Nghi".
Tiếng nói của Sở Thanh Mộc vừa dứt lời, cả khán đài như bùng nổ, tiếng la hét, hương phấn tràn ngập khắp nơi, hôm nay bọn họ được chứng kiến hai thiên tài đương thời giao thủ, làm sao không cao hứng.
Hai người này tương lai chắc chắn tạo nên phong vân một thời đại, Tông Môn Chi Chiến cũng vì vậy mà kết thúc..