109: Sở Tích Nguyệt - Thiên Ảnh Tổ Chức
Thiên Ảnh Tổ Chức là một trong những tổ chức sát thủ lớn nhất Tiên Giới, Thiên Ảnh Tổ Chức có mặt tại khắp mọi nơi bên trong Cửu Thiên Thập Địa, ngay cả ở Kiếm Vực cũng có một Thiên Ảnh Tổ Chức riêng, nhưng không hiểu vì sao một vạn năm trước bị biến mất không còn một dấu vết nào tại Kiếm Vực.
Người ta từng nghi hoặc rằng năm xưa Thiên Ảnh Tổ Chức áp sát Hồng Thiên Kiếm Đế thất bại để cho nàng tự sát, làm ô đanh mất danh tiếng của tổ chức nên Thiên Ảnh Tổ Chức tại Kiếm Vực cũng từ đó mà biến mất, thế nên mới có việc Kiếm Tông mời người của Thiên Ảnh ở Đạo Vực đến ám sát Sở Tích Nguyệt.
Thiên Ảnh Tổ Chức từ trước đến nay không việc gì không dám làm, là một trong những tổ chức đáng sợ bậc nhất bên trong Tiên Giới, chỉ cần ngươi có đầy đủ khả năng chi trả ngươi muốn giết bất cứ người nào đều có thể.
Cho dù có là chủ nhân của Tông Môn cường đại cũng không thoát khỏi móng vuốt của Thiên Ảnh, cho dù ngươi là chủ của một giới khống chế hàng triệu sinh linh cũng sẽ không thoát khỏi cái chết, cho dù ngươi có là thiên chi kiêu tử có khả năng trở thành Tiên Đế cũng không thể sống sót.
Nhưng Thiên Ảnh Tổ Chức có một luật bất thành văn là không thể ám sát người thấp hơn mình một đại cảnh giới, tựa như ngươi là Thiên Tôn Cảnh ngươi chỉ có thể ám sát ngươi bên trong cảnh giới Tiên Tôn nếu như phạm luận đồng nghĩa với cái chết đang chờ đợi ngươi tại Thiên Ảnh, thế nên mới nói Thiên Ảnh Tổ Chức đáng sợ, bọn họ đều vô địch trong cùng cấp đều là thiên kiêu trong thiên kiêu.
Lần này Thiên Ảnh Tổ Chức phái ra Ảnh Sát là một trong những sát thủ tài năng nhất của Đạo Vực, tương lai có thể lên nắm quyền Đà chủ ở Đạo Vực cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi của thế hệ này ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn làm việc chưa từng thất bại cũng như không được phép thất bại.
Ảnh Sát uy danh cũng rất to lớn ở Tiên Giới, không chỉ mỗi ở Đạo Vực người có thể cùng hắn tranh phong trong suốt thời gian qua cũng chỉ có lát đát mấy người, chiến tích lớn nhất của hắn cũng là một lần ám sát thành công một vị trẻ tuổi vừa mới bước vào Tiên Đế, người này thực lực cũng không tầm thường luôn được Thiên Đế che chở, nhưng không biết vì lí do gì đắc tội người khác nên bị Thiên Ảnh Tổ Chức gi3t chết.
Lần này Sở Tích Nguyệt cũng là như vậy, tu vi của nàng không cao như vị kia ở Tiên Giới, nhưng nghe nói kiếm pháp của nàng cực kì quỷ dị, sức mạnh cũng vô cùng mạnh mẽ, một mình nàng có thể một lần liền giết mấy vị trong cùng cảnh giới, không những thế còn giết hơn ngàn đệ tử của Kiếm Tông, nhưng nàng vẫn ung dung rời đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ảnh Sát cũng vì thế nên mới hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ lần này, không những thế hắn còn mang theo rất nhiều người dưới trướng, hắn muốn kiểm tra xem Sở Tích Nguyệt có đáng để hắn xuất thủ hay không, nếu như ngay cả đám thuộc hạ của hắn cũng không thể thắng nổi thì nàng không đủ tư cách để hắn ra tay.
Lúc này tại một Trà Lâu ở Thanh Vân Khách Sạn, Thiên Ảnh Tổ Chức đã có mặt tại nơi này, đám người này ăn mặc một cách rất bình thường nếu như nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy bọn họ chỉ là tu sĩ bình thường, nào có biết rằng bọn họ là sát thủ chuyên gia giết người, ngay cả sát khí cũng áp chế cực kì tốt.
"Đã điều tra được tung tích của mục tiêu hay chưa?" Một thanh niên nam tử khôi ngô tuấn tú, người mang một bộ Hắc Bào màu đen tuyền, trên Hắc Bào có vẽ lên rất nhiều hình thù kì quái mở miệng hỏi.
"Thiếu Chủ, mấy ngày trước ở Thiên Mộc Lâm gần đây, người kia giết 14 bốn Thiên Vương Cảnh, 2 Địa Tôn Cảnh" Người thanh niên áo xanh bên cạnh trả lời.
"Ồ, vậy sao, mục tiêu lần này không tệ!"
Thanh niên mang Hắc Bào màu đen tuyền này không ai khác chính là Ảnh Sát, hắn lần này mang theo bốn người thuộc hạ dưới trướng, những người này tu vi đều đã ở mức Thiên Tôn Cảnh đều là thiên tài ở Thiên Ảnh Tổ Chức, hắn nghe lời nói của thuộc hạ liền đánh giá Sở Tích Nguyệt không tệ.
"Thiếu Chủ, chúng ta bao giờ ra tay?" Phùng Vân Tịnh mở miệng hỏi.
"Không vội! Ta muốn xem mục tiêu lần này còn gây ra thêm động tĩnh nào lớn hơn hay không"
"Nhưng mà Thiếu Chủ, chúng ta cũng nên hoàn thành nhiệm vụ nhanh một chút, lần này lão Đà Chủ không muốn mất quá nhiều thời gian".
"Được rồi, các ngươi tiếp tục theo dõi hành tung của mục tiêu, không được ra tay phải đợi lệnh của ta"
"Vâng, Thiếu Chủ".
Ảnh Sát dù sao cũng là một người trẻ tuổi, hắn cũng muốn ra ngoài thư giãn một thời gian không muốn lúc nào cũng chém chém giết giết, hắn muốn tận hưởng của sống bình thường một chút, cũng như muốn quan sát thêm tình hình của Sở Tích Nguyệt, hắn là người cẩn thận dù sao cũng phải biết thực lực chính xác của đối phương mới ra tay.
.....!
.....!
Kiếm Tông.
Bạch Vân Kiếm Tôn lúc này đã nổi giận đùng đùng, mấy ngày trước hắn lại nghe được tin tức Sở Tích Nguyệt một đường giết sạch mười bốn vị Thiên Vương Cảnh, hai vị Địa Tôn Cảnh, hắn làm sao không tức giận cho được, tuy biết rằng bọn họ cũng không phải người của Kiếm Tông nhưng nhiều cường giả chết như vậy, Kiếm Vực sau này nếu như có biến số xảy ra lấy ai ra cùng Kiếm Tông bọn hắn chống lại cường địch.
"Chết tiệt, không ngờ Nữ Nhân đó lại mạnh như vậy"
"Ta cũng không ngờ, nhiều Thiên Vương Cảnh cùng Địa Tôn Cảnh như vậy cũng không làm được gì nàng" Thất Trưởng Lão ảo não mở lời.
"Hai người cũng đừng quá lo lắng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực rồi, vài ngày nữa bọn họ sẽ ra tay, lúc đó mọi việc cũng xem như kết thúc" Bát Trưởng Lão mở miệng lên tiếng nói chuyện, trong lời nói có ẩn chứa vài phần chắc chắn, cũng như xoa dịu sự căng thẳng lúc này.
"Ta cũng mong là như vậy, nếu như ngay cả Thiên Ảnh cũng thất bại, lần sau bổn tọa sẽ đích thân ra tay!" Bạch Vân Kiếm Tôn ánh mắt lạnh lùng, trong ánh mắt của hắn có vài phần sát khí mãnh liệt như một con thú muốn lao đến giết người ngay tức khắc.
Bạch Vân Kiếm Tôn cũng không thể ngờ được Sở Tích Nguyệt lại mạnh như vậy, tuy đã tổn thất rất nhiều đệ tử cùng Trưởng Lão nhưng hắn không nghỉ mười bốn vị Thiên Vương Cảnh cùng hai vị Địa Tôn Cảnh lại dễ dàng bị giết như vậy, đến ngay cả hắn cũng không nắm chắc mấy phần chiến thắng, nói là nói như vậy nhưng hắn là Tông Chủ sao có thể trốn tránh được trận chiến này nếu như Thiên Ảnh Tổ Chức thất bại.
.....!
.....!
Bên trong Thiên Mộc Lâm, sau mấy ngày gi3t chết mười mấy Thiên Vương Cảnh, Sở Tích Nguyệt cũng không rời đi Thiên Mộc Lâm nàng quyết định lựa chọn ở lại nơi này dưỡng thương, thương thế trên người đã khỏi một phần, Bất Diệt Thiên Công làm rất tốt việc hấp thu Tiên Khí bên ngoài chữa thương cho Sở Tích Nguyệt.
Mấy ngày trước nàng gây ra động tĩnh lớn như vậy, cho dù rời đi khỏi Thiên Mộc Lâm cũng khó mà có nơi nàng có thể đặt chân, nên nàng quyết định ở lại, nơi nguy hiểm cũng chính là nơi an toàn nhất.
Mấy ngày nay không một ai đến truy sát nàng, mọi chuyện đều rất thuận lợi, lúc này nàng có thể ẩn núp hồi phục thương thế, tiêu hóa một chút năng lượng của mười mấy người mấy ngày trước nàng vừa giết.
Lần này nàng muốn bế quan đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nàng đã sắp bước vào ngưỡng cửa của cảnh giới đó, chỉ cần vài ngày tới an tâm tu luyện liền có thể đột phá, đây cũng là điều thuận lợi của Bất Diệt Thiên Công.
Không những như thế nàng đột phá cảnh giới lại không cần lôi kiếp tẩy lễ, từ trước đến nay nàng chưa từng nhận phải một lần lôi kiếp nào, trừ lần đầu tiên sáng tạo ra Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm, ngay cả lần gần nhất ngộ ra Mông Lung Kiếm Quyết cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì.
Sở Tích Nguyệt rất an tâm mà tu luyện, những người khác chắc chắn đã biết đến việc nàng giết mấy vị Thiên Vương Cảnh, Địa Tôn Cảnh kia, chắc chắn sẽ không lỗ m ãng đến tìm nàng một lần nữa, dựa vào lí đó nên Sở Tích Nguyệt mới an tâm mà tu luyện nếu không nàng nào dám như bây giờ ngồi ở đây mà suy nghỉ lung tung.
Nhưng mà nàng cũng không biết được rằng, Thiên Ảnh Tổ Chức đã đến Kiếm Vực, mục tiêu lần này của bọn họ là nàng, bọn họ đang quan sát nhất cử nhất động của nàng, chỉ là bọn họ chưa muốn ra tay mà thôi, chứ không phải Sở Tích Nguyệt hoàn toàn an toàn.
Thiên Ảnh Tổ Chức lần này đến, chắc chắn sẽ có một trận chiến lớn xảy ra, Sở Tích Nguyệt cũng không biết mình đang đối mặt với điều gì, nàng vẫn cứ như thế mà an tâm tu luyện, cho dù cái chết đã đến cận kề.
Thiên Ảnh Tổ Chức cũng đã bắt đầu hành động, bốn người đi theo Ảnh Sát cũng đã xuất hiện ở Thiên Mộc Lâm, lúc này đang di chuyển với một tốc độ cực kì nhanh chóng tìm kiếm Sở Tích Nguyệt..
Sở Tích Nguyệt đang chuẩn bị xung kích Bất Hủ Tiên Ma Tôn, Bất Diệt Thiên Công vận chuyển liên tục hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng còn sót lại của mấy ngày trước, liên tục hấp thu Tiên Khí bên ngoài giúp Sở Tích Nguyệt đột phá ngưỡng cửa Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Sau một thời gian ngắn, Tiên Ma Lực trong cơ thể Sở Tích Nguyệt đã hoàn toàn khôi phục, số Tiên Ma Lực dư ra luôn liên tục trùng kích Tiên Ma Thai giúp Tiên Ma Thai ngày càng một lớn hơn.
Tiên Khí xung quanh trăm dặm đều hoàn toàn bị nàng hút sạch không còn lại một chút, hơi thở của Sở Tích Nguyệt ngày càng một bành trướng, Tiên Ma Lực liên tục tăng một cách chóng mặt giúp Sở Tích Nguyệt Bước vào Bất Hủ Tiên Ma Tôn.
Cuối cùng sau mấy hơi thở, Sở Tích Nguyệt cũng hoàn toàn khống chế thành công Tiên Ma Lực trong cơ thể, nàng chính thức bước vào cảnh giới Bất Hủ Tiên Ma Tôn, chỉ trong một khoản thời gian ngắn mà nàng đã tăng lên một cảnh giới so với tiến độ tu luyện trước kia nhanh hơn gấp mấy lần.
.......
.......
Lúc này bên rìa ngoài Thiên Mộc Lâm cách Sở Tích Nguyệt một vạn dặm, bốn bóng người liên tục di chuyển nhanh chóng như đang tìm kiếm thứ đó, bốn người này chính là thuộc hạ của Ảnh Sát, hắn phải ra bốn người để đi bắt Sở Tích Nguyệt, hắn tin tưởng với thực lực cũng bọn họ nếu đánh không lại sẽ dễ dàng chạy trốn, hắn cũng đi sau lưng bốn người để đề phòng bất trắc.
Bốn sát thủ của Thiên Ảnh Tổ Chức tu vi đều là Thiên Tôn Cảnh Hậu Kì, tốc độ của bọn họ cực kì nhanh, chỉ trong vòng nửa giờ đã đuổi đến nơi Sở Tích Nguyệt đang đột phá.
Sở Tích Nguyệt vừa thành công đột phá Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên có mấy phần mất cảnh giác, nàng không phát hiện có người đang đến gần.
"Mục tiêu ở trên kia, các huynh đệ đồng loạt ra tay!" Phùng Vân Tịnh mở ra nhãn thuật, phát hiện Sở Tích Nguyệt đang ở trên một thân cây lớn, liền mở miệng bảo các huynh đệ đồng loạt ra tay.
Nghe thấy Phùng Vân Tịnh nói, mấy người kia cũng không chần chừ, một thanh niên cao to trên vai vác theo một cây Đại Đao cực lớn, tuy thân hình to lớn nhưng tốc độ cực kì nhanh chóng vung lên một đạo.
"Huyết Sát Đao Pháp: Tru Diệt".
Một đạo đao khí màu huyết sắc chém thẳng đến nơi Sở Tích Nguyệt đang tu luyện.
ẦM! ẦM!
Cây cổ thụ ngã xuống, may mắn Sở Tích Nguyệt không bị thương, nàng vừa đột phá thành công Bất Hủ Tiên Ma Tôn nên tốc độ tăng lên cũng không ít nhảy xuống nhìn chằm bốn người.
"Các ngươi lại là ai? Lại muốn đến nộp mạng!".
"Haha, Các huynh đệ ta không phải nghe lầm đó chứ, Nữ Nhân này nói chúng ta đến nộp mạng......"
Thanh Niên cao lớn vác theo đại đao cười lớn, hắn còn chưa nói hết câu, một đạo kiếm khí huyết sắc đỏ như máu đã chém đến trên cổ của hắn, tuy hắn tốc độ rất nhanh nhưng không thể né tránh, bị trúng một kiếm hắn liền đầu lìa khỏi cổ.
"Trảm Ngã Minh Đại Kiếm: Huyết Kiếm".
Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn rất nhiều, một chiêu Huyết Kiếm liền dễ dàng miểu sát một người trong bốn người đến tập kích nàng.
"Lão Tam, lão tam, Nữ Nhân khốn kiếp giám gϊếŧ chết lão tam" Hai người khác nhìn thấy huynh đệ của mình bị chém chết tại chỗ, máu dồn lên não trực tiếp phát điên, mang theo vũ khí lao đến công kích Sở Tích Nguyệt.
Nhưng hai người chưa kịp làm gì đã bị chém chết không khác gì Tam Đệ của bọn họ vừa rồi, Sở Tích Nguyệt chỉ dùng một kiếm tiếp tục liền giải quyết hai người, mà Sở Tích Nguyệt lúc này mỗi bước chân của nàng đều mang theo tử khí âm tu, sát khí nồng nặc đi đến gần Phùng Văn Tịnh còn sống sót.
Nàng chỉ đi ngang qua thi thể của ba người vừa chết, thi thể liền bị hút khô chỉ còn sót lại một bộ xương trắng, Phùng Văn Tịnh nhìn thấy cảnh này liền sợ hãi không thôi, hắn từ nhỏ gϊếŧ vô số người, xé xác hủy thi không biết đã làm biết bao nhiêu lần, nhưng chưa bao giờ hắn nhìn thấy thứ đáng sợ như trước mắt, người chết liền hóa thành xương trắng, ngay cả một chút da thịt cũng không còn.
Phùng Vân Tịnh hoản sợ bỏ chạy, nhưng làm sao hắn có thể sóng sót khỏi tay Sở Tích Nguyệt, nàng chỉ tiện tay nhặt một cành cây ven đường, ném thẳng về phía Phùng Vân Tịnh chạy trốn, cành cây mang theo một đạo kiếm khí dày đặc liền xuyên thủng cơ thể của Phùng Vân Tịnh, hắn cứ như thế mà chết tại chỗ.
Lúc này Ảnh Sát đi theo sau lưng đã đuổi đến, hắn không thể tin được rằng những thứ trước mắt hắn đều là sự thật, Phùng Vân Tịnh thuộc hạ mạnh nhất của hắn cứ như vậy mà chết đi, mấy người khác cũng không thấy đâu, hắn liền biết tất cả đều đã bỏ mạng dưới tay Sở Tích Nguyệt.
Là một sát thủ hắn biết bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể chết, nhưng không ngờ hôm nay chứng kiến cảnh tượng huynh đệ của mình chết ngay trước mắt mà không thể làm gì, hắn mới hiểu cảm giác bất lực là như thế nào, hôm nay hắn liền học được một bài học xương máu.
"Ta còn tưởng là cường giả gì tới, không ngờ chỉ là bốn tên phế vật, ngày cả một chiêu còn không tiếp nổi, thật rác rưởi" Sở Tích Nguyệt nâng lên tay ngọc, lau đi vết máu trên tay nhẹ nhàng nói, lúc vừa gϊếŧ Phùng Vân Tịnh nàng đã phát hiện có người đến, nàng liền mở miệng khích tướng người kia đang ẩn núp.
Sở Tích Nguyệt lúc này cười lớn khuôn mắt mỹ lệ xinh đẹp nở một nụ cười đầy tà mị "Ồ, lại thêm một kẻ không biết sống chết tìm đến cửa!".
"Nếu đã đến thì cũng nên xuất hiện, ta giúp ngươi đi gặp các huynh đệ của ngươi!" Sở Tích Nguyệt mở miệng châm chọc.
Lúc này từ xa Ảnh Sát cũng xuất hiện, hắn biết mình đã bị người kia phát giác ra, khó mà ẩn núp ám sát, lần này chỉ có thể trực tiếp giao phong gϊếŧ chết mục tiêu, đây cũng là điều làm hắn ghét nhất khi làm sát thủ.
"Các ngươi là ai, là người của Kiếm Tông sao?" Sở Tích Nguyệt mở miệng hỏi thanh niên vừa mới xuất hiện, nàng biết rằng những người này không phải người của Kiếm Vực, nàng cảm nhận được khí tức của bọn họ không phải tu luyện Kiếm Đạo mà là tu luyện một loại ý cảnh khác.
"Hừ, Kiếm Tông là cái thá gì, bọn ta đường đường là Thiên Ảnh Tổ Chức, ngươi lại đi so sánh bọn ta với đám rác rưởi đó" Ảnh Sát hừ lạnh trả lời, hắn không dám lỗ m ãng xuất thủ, người này tu vi không kém hắn, hắn muốn kéo dài một chút thời gian thăm dò rõ hư thực.
"Thiên Ảnh Tổ Chức? Chưa từng nghe qua"
"Với một chút thực lực của Kiếm Vực của các ngươi, chưa nghe nói đến cũng là điều hiển nhiên, ngươi rất không tệ theo ta trở về, ngươi chắc chắn sẽ giữ lại được một mạng" Ảnh Sát mở lời thăm dò hư thực, hắn biết cho dù Nữ Nhân này có đồng ý đi theo, nàng cũng không thể sóng sót.
"Haha, thật buồn cười, ngươi ngay cả mạng của mình còn không biết có thể giữ lại hay không, lại còn dám lôi kéo ta trở về tổ chức"
"Vậy phải thử mới biết được!"
Ảnh Sát liền không tiếp tục nhiều lời với Sở Tích Nguyệt, hắn bên hông liền lấy ra hai cái Song Đao tốc độ cực kì nhanh chóng chém tới Sở Tích Nguyệt.
Sở Tích Nguyệt cũng không đứng im chịu trận tay cầm Hồng Huyền Táng đỡ đòn, người này tốc độ rất nhanh một cái chớp mắt đã liền xuất hiện sau lưng Sở Tích Nguyệt tiếp tục chém tới.
Sở Tích Nguyệt tung ra Minh Kiếm đỡ đòn, Minh Kiếm vừa ra tử khí xuất hiện, oan hồn khắp nơi hiện ra, toàn bộ không khí xung quanh như bị hút khô oanh sát mà hướng đến nơi Ảnh Sát xuất hiện.
Ảnh Sát cũng không chừng chừ xuất thủ, hai tay chụm lại liên tục xoay tròn, trên tay hắn Song Đao liên tục tạo thành một trận vũ bão, hóa thành một cơn lốc đao khí phá tan Minh Kiếm mà Sở Tích Nguyệt đánh ra.
"Thiên Ảnh Đao Pháp: Vũ Yến Phi Phong"
Sở Tích Nguyệt nhìn thấy Minh Kiếm của mình bị hóa giải, nàng cũng không đứng im mà tiếp tục tung ra một đạo hỏa kiếm khí đánh về phía Ảnh Sát.
"Mông Lung Kiếm Quyết: Hỏa Viêm Trảm".
Kiếm khí cương mãnh mang theo hỏa kiếm khí, đốt cháy tất cả những thứ nó đi qua, không gì là có thể ngăn cản Hỏa Viêm Trảm của Sở Tích Nguyệt chém tới, phải biết mỗi đạo kiếm khí nàng đánh ra đều mang theo Tiên Ma Lực cực kì quỷ dị khác hoàn toàn với Tiên Lực bình thường.
Ảnh Sát cũng vội vàng cất đi Song Đao hắn biết nếu như tiếp tục dùng Thiên Ảnh Đao pháp sẽ không đỡ được đạo kia kiếm khí đang lao đến, hắn liền hai tay chụm lại cả người hắn khí thế bộc phát mà ra, sau lưng hắn xuất hiện một cái chưởng ấn cực kì to lớn, chưởng ấn này mang theo mấy phần chướng khí, mấy phần tử khí vô cùng kì dị,
"Tham Ma Chưởng".
ẦM! ẦM!
ẦM! ẦM!
Hỏa Viêm Trảm cùng Tham Ma Chưởng va vào nhau, làm cho cả Sở Tích Nguyệt cùng Thiên Ảnh cả hai đều lùi lại mấy bước, cả hai đều trúng đòn, đều bị thương không nhẹ.
Phụt!
Sở Tích Nguyệt phun ra một ngụm máu lớn, đây là lần đầu tiên khi ra khỏi Ma Thiên Sơn nàng bị thương nặng như vậy, vết thương này còn nặng hơn mấy ngày trước rất nhiều.
Ảnh Sát cũng không khá hơn là bao, trên người hắn cũng lưu lại một vết kiếm, vết kiếm kèm theo hỏa kiếm khí liên tục thiêu đốt da thịt của hắn, hắn nhổ ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt cực kì khó coi, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị thương nặng như vậy.
Khung cảnh xung quanh khi hai người chiến đấu cũng không khá hơn bao nhiêu, cây cối khắp nơi đổ xuống, kiếm khí chém ra làm cháy cả một khu vực, chưởng ấn thì tàng phá khắp nơi trên mặt dất, lưu lại rất nhiều cái hố to lớn cực kì kinh khủng.
Đây là trận chiến khó khăn nhất của cả Sở Tích Nguyệt cùng Ảnh Sát, hai người một trận chiến chỉ có thể một người rời đi, chỉ có thể một người sóng sót, trận chiến này sẽ vẫn tiếp tục cho đến khi một người ngã xuống tại Thiên Mộc Lâm.