- Đông Hoa, cho người đi điều tra xem Lâm Giai Ninh tại sao lại bị sảy thai
- đã xem tin tức trên mạng rồi ư?
- ừm, không xem rồi thì làm sao bắt cậu cho người đi điều tra _ Anh nhàn nhạt nói
- ...
- không còn chuyện gì nữa thì cậu ra ngoài đi
- tôi có chuyện muốn nói, sắp tới tôi sẽ kết hôn nên mời cậu và phu nhân của cậu đến dự
- tôi kh... Kết hôn?
Cố Duật Hành có chút không quan tâm lên tiếng định từ chối nhưng sau cùng lại nghe đến hai từ " Kết Hôn " của Đông Hoa, anh ngẩn mặt lên nhìn Đông Hoa có chút bất ngờ
- sao thế, có phải rất bất ngờ hay không. Là tôi sắp tới kết hôn đó
Đông Hoa hất cầm, khoanh tay ra oai nhìn anh nói
- hừ, có gì hay ho. Chỉ là kết hôn thôi mà
- nè nè, lại chuyện đại sự đó nha. Người tôi kết hôn sẽ là bạn của tiểu mỹ nhân nhà cậu đó
- cậu nói Tô Hoan?
- phải đó, cô ấy sẽ trở thành Đông phu nhân của Đông gia
- từ khi nào quan hệ tiến triển tốt như thế? Còn chưa biết hai người thân mật đến thế
- chuyện dài lắm, cuối cùng thì tôi cũng sắp lấy vợ. Lại còn lấy vợ trước cậu nha, hehe đến giờ có phải là vẫn bị Tĩnh Tĩnh từ chối hay không? Ay da thật là đáng thương nha ~
Rắc, càng nghĩ càng bực mình. Cố Duật Hành không nhịn được nên đã làm gãy cây bút trên tay mình
- thứ nhất lấy vợ trước sau không quan trọng, đến cuối cùng tôi và cô ấy sẽ kết hôn mà thôi. Thứ hai, tôi không phải là bị cô ấy từ chối, cô ấy đã đồng ý cùng tôi kết hôn nhưng cô ấy sở dĩ là muốn đặt việc báo thù cho mẹ mình lên đầu trước nên tôi cũng chưa vội. Còn cậu, cậu có tin là sau khi kết hôn xong tôi sẽ cho cậu đi công tác xa, làm việc suốt 24/24 trong một tháng để coi như là " quà " cưới tôi dành cho cậu không?
Cố Duật Hành thản nhiên buông lời đe dọa đến Đông Hoa, đột nhiên Đông Hoa cảm thấy từ đằng sau anh lại có một luồn sát khí tỏa ra lại càng đáng sợ hơn
- Cố tổng, cho tôi xin đi. Cậu và Tĩnh Tĩnh đến chung vui lễ cưới của tôi là tôi vui rồi, quà cáp gì chứ. Sính lễ cậu tặng, tôi quả thật không dám nhận a... Không còn chuyện gì nữa, tôi ra ngoài trước
Đông Hoa cười gượng gạo nói, tên Cố Duật Hành này đã hạ lệnh tặng " món quà " ấy cho mình lẽ nào lại không dám làm kia chứ, không muốn đâu. Vừa mới kết hôn còn chưa kịp cùng bà xã hưởng tuần trăng mật và động phòng mà đã nhận " món quà " này rồi. Quà gì chứ! Hình phạt của hắn dành cho mình thì đúng hơn, hừ cũng tại cái miệng quạ này của mình. Đúng là cái miệng hại cái thân mà!!!
Cố Duật Hành ngồi trong phòng, anh buồn phiền dựa lưng ra phía sau ghế, nhắm mắt lại như đang suy nghĩ cái gì đó
- " kết hôn sao? "
Anh khẽ thở dài mệt mỏi, đôi mắt lười biếng miễn cưỡng mở ra, nhìn trên trần nhà:
- cần gì phải vội chứ, trước sau gì thì mày và cô ấy chẳng kết hôn?... Kết hôn, kết hôn. Phiền chết mình đi được
Có chút bức người, Cố Duật Hành đưa tay hơi nới lỏng cà vạt. Ting, điện thoại nằm trên bàn bỗng dưng có một tin nhắn được gửi đến. Đôi mắt sắc bén dừng tại tên người gửi đến " Vợ Yêu ". Khóe môi bất giác cong lên, đôi mắt ôn nhu đi vài phần. Quả nhiên, tâm tình dù có xấu như thế nào, chỉ cần có cô ở bên anh liền cảm thấy dễ chịu đi vài phần. Không biết cô gái nhỏ này nhắn gì đến cho mình?
- Tối nay anh nhớ về sớm nha. Em không muốn ăn cơm một mình đâu
- Được, anh sẽ về sớm với em
- em chờ anh, vậy không làm phiền anh làm việc nữa. Moah ~
Cố Duật Hành Khẽ mỉm cười, thật đáng yêu. Không ngờ lại cô lại đáng yêu như vậy...
Chiều đến, mặt trời cũng đang dần muốn lặn xuống. Cố Duật Hành hôm nay sẽ về sớm với " Bà xã yêu dấu ~ " của mình, sẽ cùng nhau dùng bữa tối, chỉ nghĩ đến cô thôi, trong lòng anh ấm áp và vui vẻ hẵng
Trên đường đi về nhà, anh có thấy một tiệm hoa. Anh nghĩ rằng có lẽ mình nên mua bó hoa hồng về tặng cho cô, chỉ nghĩ đến gương mặt cô vui vẻ khi được anh tặng hoa thì anh khẽ mỉm cười hạnh phúc
...
Trong lúc đó ở nhà, cô đã nấu ăn xong hết cả rồi. Vì sao mà anh lại vẫn chưa về? Cô lấy điện thoại gọi cho anh nhưng anh lại để nó trong xe rồi, không nghe máy được
Gọi hai cuộc vẫn không một ai bắt máy, nhắn tin thì không ai trả lời. Cô có chút hờn dỗi
- đáng ghét, chẳng phải bảo là sẽ về nhà sớm với mình hay sao?! Lâu vậy!!
Cô cắn môi tức giận, lại đứng dậy định ra khỏi nhà thì bác quản gia ngăn lại
- thiếu phu nhân, cô định đi đâu sao?
- tôi phải đến công ty tìm anh ấy
- nhưng mà thiếu gia bảo không cho cô ra khỏi nhà, hay là để tôi gọi điện báo cho thiếu gia một tiếng
- không cần đâu, chỉ đến công ty tìm anh ấy. Anh ấy nhất định sẽ không trách bác, có gì hãy để cho tôi giải thích với anh ấy. Bác không cần lo
- vậy để tôi gọi người đưa cô đi, thêm hai vệ sĩ đi theo cô nữa?
- cũng được...
Cố Duật Hành sau khi mua hoa về, anh để bó hoa hồng lên xe sau đó lái xe về nhà
Vui vẻ cầm trên tay bó hoa hồng đi vào trong thì gặp bác quản gia
- thiếu gia, mừng cậu trở về
- Tĩnh Tĩnh đâu rồi?
- thiếu phu nhân không phải là đến công ty tìm cậu hay sao?
- cái gì?! Ông bảo cô ấy đến công ty tìm tôi?
- dạ phải, thiếu phu nhân sau khi gọi điện và nhắn tin cho cậu mãi không được nên đã kiên quyết muốn đến công ty tìm cậu
- tôi là đi mua hoa cho cô ấy. Chẳng phải tôi đã dặn ông rằng không có sự cho phép của tôi, ông phải giữ cô ấy ở nhà hay sao?! Tại sao lại để cô ấy ra ngoài!
- xin lỗi thiếu gia, cậu hãy bớt giận. Tôi đã phái thêm hai vệ sĩ đi theo bảo vệ cho thiếu phu nhân rồi ạ
Sự tức giận vẫn không nguôi được. Vệ sĩ thì vệ sĩ chứ! Lỡ như có chút sơ suất nhỏ thì cô sẽ bị thương thì sao đây?! Hiện giờ đây, chỉ cần cô ra khỏi Cố gia thôi thì fan cuồng của Lâm Giai Ninh sẽ xử lý cô đến
Thật là tức chết đi mà, vợ ơi là vợ. Em lại không ngoan rồi, không được! Anh phải ra ngoài tìm em về. Nếu như em có mệnh hệ gì thì anh sẽ không tha thứ cho bản thân cũng như Lâm Giai Ninh, bọn họ dám làm em đau? Anh nhất định sẽ khiến bọn chúng phải hối hận điều này và khiến chúng chịu gấp đôi tổn thương của em
Anh đưa bó hoa cho quản gia sau đó tức tối ra ngoài, vừa đi vừa lấy điện thoại ra gọi cho cô...
Sau khi đến công ty anh, cô dặn hai tên vệ sĩ đi theo mình kia đứng ở ngoài chờ cô. Cô đi một chút sẽ ra ngay nhưng bọn họ lại nhất quyết không đồng ý là không đồng ý
- thiếu phu nhân, thật xin lỗi nhưng thiếu gia đã căn dặn chúng tôi rồi ạ. Chúng tôi sẽ đi theo thiếu phu nhân, nửa bước không rời khỏi để đảm bảo cho sự an toàn của cô
- mong thiếu phu nhân thông cảm cho chúng tôi ạ. Chúng tôi chỉ là làm theo sự chỉ định của thiếu gia mà thôi
Hai người bọn họ ai nấy đều nghiêm túc nhìn cô kính nể mà nói, cô cười gượng. Không hổ danh là người của Cố gia, đến ngay cả vệ sĩ cũng thật trung thành với anh, nhưng như vậy cũng tốt. Họ chỉ là làm theo trách nhiệm của mình, muốn đảm bảo sự an toàn cho chủ nhân của mà thôi, cô không khỏi cảm thán họ
Hai người đàn ông mặc áo đen nhìn rất nghiêm túc, bọn họ đi theo phía sau cô để đảm bảo sự an toàn cho thiếu phu nhân của mình. Nữ tiếp tân nhìn thấy cô liền kính nể cúi đầu
- thiếu phu nhân, chào cô ạ
Cô giật mình, cô ấy vừa gọi mình là thiếu phu nhân? Sao cô ấy lại biết quan hệ của mình và anh ra sao mà gọi như thế?
- cô... Cô sao lại gọi tôi như thế?
- ở khắp công ty này ai nấy trên dưới đều biết cô cùng chủ tịch sắp kết hôn ạ _ Nữ tiếp tân mỉm cười nhìn cô nói
- " hả?! Cái gì cơ... Cô ấy nói là cả công ty...? Vì sao họ lại biết chứ, rõ ràng là Duật Hành đồng ý không công khai mối quan hệ rồi kia mà!! "
- thiếu phu nhân, tin này là do tổng giám đốc Đông lan truyền ra đấy ạ. Hơn nữa, tổng giám đốc cũng sắp sửa lấy vợ
- lấy vợ?
- " là Hoan Hoan ư? Chắc chắn là như thế rồi... Bọn họ dù gì thì cũng đã gạo nấu thành cơm rồi kia mà "
Cô cười gật gật đầu hài lòng... Quên mất, đến đây đâu phải là tán gẫu đâu kia chứ? Mình đến đây là tìm anh ấy
- đúng rồi. Duật Hành, anh ấy vẫn còn trên phòng chứ?
- không ạ, chủ tịch đã rời khỏi đây cách đây hai mươi phút rồi ạ
- đã đi được hai mươi phút rồi sao?
- dạ
- ... Cảm ơn, tôi biết rồi
Cô từ bên trong đi ra ngoài, anh ấy đã về được hai mươi phút rồi? Nhưng tại sao anh lại chưa về nhà, là anh đi đâu sao? Gọi và nhắn tin lại cũng chẳng thèm bắt máy của mình, hay là anh ấy có chuyện quan trọng đột xuất cần giải quyết nên không kịp gọi thông báo cho mình một tiếng?
Đang nghĩ bỗng dưng anh gọi điện tới, thấy vậy cô lập tức bắt máy
- Duật Hành anh đi đâu vậy? Vì sao em gọi anh lại không bắt máy của em?
- anh đi mua chút đồ tặng em, sao lại tự ý chạy lung tung ở ngoài tìm anh rồi? Mau về nhà, ở bên ngoài không an toàn đâu
- em biết rồi, hiện tại em đan... Ah
Tút tút, bỗng dưng phía bên cô anh bỗng nghe thấy một tiếng Rầm. Lại rất lớn, anh hoảng hồn
- Tĩnh Tĩnh, Tĩnh Tĩnh em sao rồi?... Chết tiệt!!
Anh tức giận bàn tay nắm thành nắm đấm. Tĩnh Tĩnh, em không được xảy ra chuyện gì. Anh đang đến chỗ em đây...
- ------------------
- Hết Chap 71
❤❤❤