Đường Huệ Phi sau khi nhìn thấy cô bước chân vào Lâm gia, trên người lại mặc những món đồ đắc tiền. Đến cả mơ bà ta cũng không dám mơ tới mình được những thứ này vậy mà cô bây giờ lại có được nó? Bà ta trong lòng bắt đầu ganh ghét đố kỵ
- tiện nhân đúng là tiện nhân. Cũng phải thôi, mặc trên người những thứ này cũng nhờ vào " công sức " nó có được, Cố Duật Hành là người có tiền lại có thế. Vớt được con rùa vàng này lẽ nào nó lại không nắm bắt?
Cô cảm thấy thật khó chịu khi có nhiều người cứ nhìn chăm chăm vào mình như thế, thật không tự nhiên một chút nào. Bỗng dưng Tô Hoan từ đâu xuất hiện đứng kế bên cô
- Tĩnh Tĩnh cậu cũng đến à
- phải, Hoan Hoan. Có cậu ở đây thì tốt quá
- sao thế? Lẽ nào cậu đang ngại khi mọi người nhìn cậu ư
Cô gật đầu, Tô Hoan mỉm cười nói:
- ai bảo cậu lộng lẫy quá làm gì, lấn áp cả Lâm Giai Ninh luôn hahaha
- cậu đến đây cùng bác Tô sao?
- phải đó, vốn cũng không muốn đi nhưng cha cứ bắt ép mình phải đến nhân tiện xem xem có nhắm được ai trong đây không
- bác nói đúng đó, dù dì cũng đã hai mươi lăm tuổi rồi, cậu cũng nên tìm một đối tượng đi. Không là ế đến già
- xì, bộ tưởng có chồng rồi ngon lắm à. Bổn cô nương nhất định sẽ kiếm được một tên nam nhân còn đẹp trai và giàu có hơn cậu cho xem
- ay da Tô tiểu thư của tôi ơi, Cố tổng còn không phải là đại nam nhân khiến các cô gái luôn mong muốn hay sao. Tại hạ may mắn vớt được hắn rồi, vậy xin hỏi Tô tiểu thư muốn vớt nam nhân nào hơn Cố tổng tài đây?
- hmm vẫn chưa nghĩ ra, rồi một ngày không xa sẽ có thôi. Cơ mà nói đến Cố Duật Hành mới nhớ, anh ta không đến cùng cậu à?
- không, mình đã bắt anh ấy ở nhà dưỡng thương nên mình đi một lát sẽ về
- anh ta bị nặng lắm không?
- vết thương có chút sâu, nhưng bây giờ không sao rồi
- vậy thì tốt. Cố Duật Hành đúng là có số đào hoa mà, đẹp trai quá cũng khổ, nhớ đến Châu Mạn Đình cô ta cũng vì muốn có được Cố Duật Hành mà không từ thủ đoạn, lại đi hãm hại cậu sau đó để anh ta biết được liền ập tới hậu họa, chẳng những thế còn liên lụy đến cả gia đình, bây giờ lại xuất hiện thêm bản sao của cô ta nhưng nữ nhân này không điên như cô ta. Cầm dao đâm cậu nhưng Cố Duật Hành đã đỡ hộ cậu một nhát
- không biết cô ta làm sao rồi?
- yên tâm đi, Tống Trình Vũ đã tống cô ta trở về Mỹ từ lúc Cố Duật Hành buông lời cảnh cáo rồi
Cô khẽ thở dài, Hoan Hoan cũng nói đúng quá đi. Cố Duật Hành đúng thật là có số đào hoa.... Haz ai bảo mình có sức hút quá lại bị Cố Duật Hành " đeo bám " thế kia, chọn dính vào anh cả đời rồi thì chấp nhận những gian nan ở phía trước đi. Đang suy nghĩ bỗng dưng Mạc Thiếu Khanh cùng Lâm Giai Ninh đi tới
- Tĩnh Tĩnh, thật vui vì em đã đến tham gia bữa tiệc của chị
- quà tôi đã đem đến
Lâm Giai Ninh mỉm cười
- em đến dự sinh nhật của chị là chị đã vui lắm rồi, còn mang quà làm gì nữa chứ
- không cần khách sáo
Cô nhìn Lâm Giai Ninh nói chuyện cứ tỏ vẻ thờ ơ như thế kia lại khiến cô ta trong lòng tức giận. Thật hận khi không thể lôi khuôn mặt xinh đẹp này ra mà tát cho hả giận mà. Mạc Thiếu Khanh không nói gì chỉ nhìn chăm chăm vào cô, thường thì thấy cô dùng thái độ này nói chuyện với Lâm Giai Ninh thì anh ta đều tức giận, đột nhiên khi không anh ta lại không nói gì hay thậm chí là tức giận với cô cả
Đột nhiên cả đại sảnh đều tắt đèn, trên khán đài có một người đàn ông tuổi trung niên đứng ở đó. Ánh đèn lại chiếu về phía ông ấy, người đàn ông này không ai khác chính là cha của cô, Lâm Dương
- xin chào tất cả các vị. Tôi rất vui vì mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật con gái của tôi, Lâm Giai Ninh. Giai Ninh, ta chúc con một tuổi hai mươi bảy càng thêm xinh đẹp, sẽ mãi mãi hạnh phúc ở bên người con yêu cũng như là gia đình chúng ta
Lâm Giai Ninh xúc động, lại đến bên cha mình mà ôm
- cảm ơn cha
Cô nhìn mà thấy chua xót cho bản thân mình, người đó là cha cô. Nhưng cô chưa bao giờ, chưa bao giờ được nhận được sự yêu thương từ ông ta cả. Một chút cũng không. Tuy là có cùng chung một huyết thống nhưng ông ta chỉ luôn xem trọng yêu thương " chị gái " của cô. Lâm Giai Ninh, cô tự hỏi rằng trong mắt ông ta có bao giờ coi cô cũng là con gái ông ta? Sinh nhật cô đều không được tổ chức thịnh soạn như chị mình, từ nhỏ đến lớn đã luôn như thế, cô chưa bao giờ nhận được một lời chúc từ bọn họ. Trước kia, Mạc Thiếu Khanh đã luôn vì cô mà tổ chức sinh nhật, tuy không sang trọng hay gì cả. Chỉ có cô và người mình yêu ở bên nhau là quá đủ. Chỉ cần, một lời chút từ người mình yêu, đối với cô. Đã quá đủ... Nhưng bây giờ đã không còn nữa, tất cả đều những hồi ức đẹp đẽ ở bên cạnh anh ấy đều như tấm gương. Vỡ vụn tất cả, không thể lành lại được
Mạc Thiếu Khanh liếc mắt nhìn trộm cô đứng bên cạnh, anh ta ngạc nhiên khi thấy cô có vẻ mặt như thế kia. Dưới đáy mắt có tầng hơi nước, cô khóc ư? Trước kia, chưa bao giờ mình nhìn thấy cô ấy khóc cả. Một lần, cũng không. Cô ấy chỉ là quá mạnh mẽ, không nhu nhược như những cô gái khác, cho đến tận bây giờ cô ấy khóc. Có lẽ là những chuyện trước kia chăng? Mạc Thiếu Khanh vốn biết cô đã từng trải qua những gì, trước kia anh đã cùng cô vượt qua tất cả. Cùng cô trải qua rất nhiều. Những nổi buồn hay vui, cô khóc hay cô cười anh đều ở bên cạnh cô, đã hẹn ước rằng sẽ ở bên cô mãi mãi. Đã từng hẹn ước rằng
- Tĩnh Tĩnh, anh sẽ ở bên em mãi mãi. Cô dâu của anh chỉ có thể là em, duy nhất là một mình em
Có lẽ giờ đây, chính mình đã thất hứa không làm được điều đó với cô. Chính anh đã hứa với cô điều đó, và cũng chính anh đã bội hứa với cô. Không thể ở bên cô mãi mãi, cô dâu của anh... Cũng đã không phải là cô, xin lỗi em Lâm Tĩnh. Có lẽ, sau khi nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối này của cô, Mạc Thiếu Khanh đã không đành lòng, trái tim đột nhiên đau thắt chặt lại
- " Tĩnh Tĩnh... "
Thật sự anh rất muốn ôm lấy cô vào lòng, thật sự rất muốn hôn cô an ủi. Nhưng...lại không đủ can đảm để làm điều đó, anh không thể đối diện được với cô. Không thể đối mặt được với những gì mình đã làm tổn thương cô để rồi sau đó còn muốn tiếp tục cùng cô
Cô cười chua xót trong lòng, chớp mắt một chút nhẹ nhàng đưa tay lau nước mắt. Cô không muốn ai nhìn thấy dáng vẻ này của mình cả, ngoại trừ anh ra. Cố Duật Hành không có ở đây nên không thể để cô ngay lúc này có thể dựa dẫm vào cả
Lâm Giai Ninh mỉm cười lại bắt đầu muốn phát biểu một chút
- cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc sinh nhật của tôi. Giờ đây tôi muốn phát biểu đôi lời với những người tôi yêu thương. Đầu tiên là cha mẹ tôi, cảm ơn cha mẹ đã sinh con ra và cho con biết được thế giới thật tươi đẹp biết bao, lại có thể cho con biết đến một người
Lâm Giai Ninh nói, ánh mắt chứa đầy hạnh phúc nhìn sang Mạc Thiếu Khanh ở dưới khán đài
- ông xã, cũng cảm ơn anh. Vì đã yêu em, em yêu anh Thiếu Khanh
Mọi người ở đây ai nấy đều vỗ tay ánh mắt hướng nhìn Mạc Thiếu Khanh đi lên khán đài cùng Lâm Giai Ninh, anh ta ôm lấy eo Lâm Giai Ninh. Ánh mắt không thể che giấu được sự hạnh phúc
- anh cũng yêu em, sinh nhật vui vẻ. Giai Ninh
Sau đó lại cúi đầu hôn xuống môi Lâm Giai Ninh một nụ hôn. Đôi mắt lạnh nhạt nhìn cặp đôi đang hôn nhau ở trên khán đài kia, mặt cô một chút biểu cảm cũng đều không có. Lâm Giai Ninh sau khi rời môi Mạc Thiếu Khanh vô cùng hạnh phúc nhìn anh ta, mọi người ai nấy đều vỗ tay khen ngợi bọn họ
- cảm ơn ông xã, cảm ơn mọi người. Tôi cũng có điều quan trọng muốn nói với mọi người, chính là em gái của tôi. Con bé đã từ nước ngoài du học về
Nghe Lâm Giai Ninh nói về em gái mọi người ai cũng xầm xì bàn tán
- hả em gái của Lâm đại tiểu thư, Lâm nhị tiểu thư?
- không biết cô ấy có đẹp không nữa, nghe bảo cô ấy có nhan sắc không được đẹp mấy
- thật muốn xem nhị tiểu thư Lâm gia ra sao mà, đó giờ vẫn cứ bí ẩn thế kia
Lâm Giai Ninh nhếch môi cười một cái sau đó đưa mắt nhìn sang cô
- em gái tôi, Lâm Tĩnh
Ánh đèn chiếu vào cô, mọi người ai nấy đều nhìn cô
- thì ra cô gái này là nhị tiểu thư Lâm gia đó sao?
- nè nè cô gái đó chẳng phải là hay đi cùng với Cố tổng hay sao?
- phải đó, lẽ nào bọn họ là có quan hệ gì hay sao?
Báo chí đột nhiên lại cất giọng hỏi cô
- xin hỏi Lâm nhị tiểu thư, chúng tôi đã thấy trong những buổi tiệc cô đều đi cùng Cố tổng đến. Không biết rằng hai người có quan hệ gì hay không?
- phải đó phải đó. Cố tổng nổi tiếng không gần nữ sắc vì sao cô lại có mối quan hệ tốt như thế với Cố tổng?
- những bộ đồ cô mặc trên người đều là ngài ấy mua cho cô sao?
- các người đừng có quá đáng. Thật vô phép mà
Tô Hoan tức giận khi thấy bọn họ cứ dồn dập hỏi cô như thế kia. Lâm Giai Ninh ở trên cất giọng nói thay cô
- mọi người đừng hỏi dồn dập em gái tôi như thế, thật ra thì Cố tổng và em ấy chỉ là bạn với nhau thôi. Không có quan hệ gì khác đâu
- là quan hệ bạn bè thôi sao? Nhưng lần trước ở bữa tiệc của Tống gia, Cố tổng đã vì Lâm nhị tiểu thư mà đứng ra bảo vệ khiến mình bị thương. Lẽ nào bạn bè lại tốt như thế ư?
Một nam báo chí thắc mắc hỏi, Tô Hoan tức giận nói lại:
- bộ không được ư? Bạn bè thì không thể hành động như thế à?!
- tôi...tôi không có ý đó
Anh ta sợ hãi khi nhìn thấy Tô Hoan hung dữ như thê. Cô nhíu mày khó chịu nhìn Lâm Giai Ninh trên khán đài
- " cô là muốn làm gì?! "
Lâm Giai Ninh đắc ý nhìn cô ở phía dưới đang tức giận nhìn mình
- " giới thiệu " em gái " thân yêu là phải cần có mục đích ư? "...
- --------------
- Hết Chap 56
❤❤❤