Có Phải Con Gái Mới Được Thích Anh

Chương 6: Cùng một nhóm




Lớp học đang nháo nhào xôn xao về chuyện lúc nãy, chợt im bặt khi thấy Tư Hạ bước vào. Mọi người nhìn cô bằng cặp mắt ngưỡng mộ, than điểm trong lòng các bạn nữ cũng tăng lên gấp bội.

-” Cậu thấy tôi nói có sai không? Rõ ràng là cậu ta đang có âm mưa để làm mình nỗi bật mà.” Hàn Vũ vẫn im lặng để nghe ông bạn vô tư mắng chửi người khác.

-” Thôi cậu im đi. Vào học rồi.”

Anh chỉ " hừ" một tiếng đùng đùng lôi sách ra.

-” Xin chào các bạn tôi tiếp tục gặp các bạn rồi. Ngày hôm qua các bạn đã bốc số để chọn nhóm, bây giờ tôi sẽ đọc tên thành viên của từng nhóm. Các bạn trong quá trình học với tôi có một số bài tập thảo luận để làm chung sau đó nộp cho tôi, chi tiết tôi đã nói hôm qua.

-” Nhóm 1: Lăng Hàn Vũ, Phan Tư Hiền, Trần Trung Nam, Cao Thùy Yên và Mạc Vân Kha.

Nhóm 2: Tống Tư Hạ, Trương Tử Quân, Phùng Lan Mỹ, Âu Mỹ Kỳ và Mạc Văn phong.

Nhóm 3: “...”

Sau khi đọc xong tên các nhóm những tiếng xì xào không ngừng vang lên.

Tiếng thước "cốc, cốc" trên bàn

-” Các em có ý kiến gì?”

-” Thưa thầy sao hai nam thần lại ở chung một chỗ, bất công quá“. Mọi người cũng tỏ vẻ đồng tình.

-” Các em thấy không hợp lý chỗ nào, năng lực các em là như nhau, huống hồ đây được coi là ý trời, không bàn tán nữa vào tiết học.”

........

"Reng" cuối cùng cũng đã hết tiết, cô mang cặp chuẩn bị ra ngoài thì hai cô bé ở đâu chạy đến.

-” Chào cậu tôi tên Phùng Lan Mỹ, còn dây là Âu Mỹ Kỳ cùng nhóm với hai cậu, mong được giúp đỡ“. Nói xong Lan Mỹ chìa tay ra tỏ ý muốn bắt tay làm quen. Cô cười rạng rỡ, còn cô bé bên kia thì ngại ngùng không lên tiếng.

Vài giây trôi qua cánh tay của cô vẫn nằm trên không trung, cô biết Tư Hạ sẽ không đồng ý bắt tay với mình nhưng cô vẫn muốn thử, bây giờ cô rất hối hận, lúc định đưa tay xuống thì bàn tay nhỏ của Tư Hạ chìa ra nắm tay cô.

-” Hợp tác vui vẽ“. Nói đoạn cô đi một đường không ngoảnh mặt lại.

Mỹ Lan ngơ ngác, thu hoạch ngoài dự định " sao bàn tay nam thần lại mềm mại như con gái thế chứ?

Nãy giờ cố giữ hình tượng nhưng khi khuất bóng hai cô bé Tử Quân cười phá lên.

-” Cậu thấy cái gì lúc nãy không? Tôi nhịn cười không nỗi rồi này. Anh bắt tay con bé bên này nhưng con bé bên kia lại đỏ mặt. Như vậy có thể gọi là " một mũi tên trúng hai đích" không?”

Cô vẫn không nói gì lên xe trở về nhà.

Phía sau trường đại học.

-” Tại sao tôi lại phải cùng cái thằng đó ở cùng một nhóm chứ?” Anh hậm hực nói.

Hàn Vũ trả lời anh bằng giọng hiển nhiên

-” Thì ghét của nào trời trao của ấy thôi.”

-” tôi sẽ không cùng hắn ta một nhóm, không đời nào.”

-” Cũng được thôi nếu cậu muốn rớt môn này.”

" Aaaa..lão gia đây không muốn thật mà..."