[Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!

Chương 28




Hé lu các nàng, lâu lắm rồi chúng ta chưa gặp lại hihi, chap tiếp theo có lẽ các nàng phải đợi tới Noel, vì ta đang chuẩn bị thi HKI, Sorry vì cái giờ cao su của ta hê hê, các nàng đừng bơ fic của ta nhé ~

-------------------------------------------------------------------------------

Kỳ thi đợt này diễn ra khá suôn sẻ với cả 2 Tử, có lẽ là nhờ công của cô giáo Thiên Bình.

1 tuần sau kỳ thi...

Lớp 11S...

- Quao???? Không phải chứ?!?!!!

Hứa Vĩnh Kỳ thốt lên đầy ngạc nhiên, ánh mắt kinh ngạc nhìn cả Song Tử và Sư Tử, cả 2 đứa đó đều có điểm toán, lý, hóa trên 6 điểm, đúng là không thể tin được. Thiên Bình phải nói là vô cùng hài lòng trước kết quả lần này, chưa mừng được bao nhiêu thì cô bị Hiệu trưởng gọi lên.

Phòng Hiệu Trưởng...

- Diệp Bảo Bình, cô làm rất tốt, thật không ngờ chỉ mới 3 tháng mà cô đã dẹp loạn cái lớp 11S ấy, tôi càng không thể ngờ cô có thể cai trị được 2 học sinh Sư Tử và Song Tử, kết quả thi lần này lớp cô rất tốt, chúc mừng cô! _Cô Hiệu Trưởng cười nói, phía sau là thầy Hiệu Phó với vẻ mặt sủng nịnh. Thiên Bình có chút ngoài ý muốn, chẳng lẽ Hiệu Trưởng gọi cô lên chỉ vì việc này?

- Nhưng... _Đúng như Thiên Bình nghĩ, sắc mặt 2 người đứng đầu trường đã thay đổi, giọng điệu của Hiệu Trưởng có chút nhắc nhở và cảnh cáo:

- Hình như cô Diệp đây và 2 em học sinh ấy có quá thân mật? Ngày ngày 2 em ấy đều lên phòng giáo viên đưa đồ ăn sáng và đòi gặp riêng cô, như vậy chẳng phải có vấn đề sao?

- Xin lỗi Hiệu trưởng, chúng tôi chỉ nói về chuyện học! _Thiên Bình vẫn giữ nguyên thần thái vô cảm đáp lại, cây ngay không sợ chết đứng mà, không hiểu sao cô Hiệu trưởng lại nghĩ quan hệ giữa cô và 2 người kia lại mờ ám...

- Tôi biết, nhưng phòng giáo viên đâu phải là nơi học sinh tự nhiên tới rồi đi như lớp học, chuyện này có thể sẽ ảnh hưởng tới kết quả làm việc cũng như cơ mật đề kiểm tra, tôi nhắc thế này cũng chỉ vì muốn tốt cho cô thôi, cô chú ý 1 chút, lỡ xảy ra chuyện gì đáng tiếc thì khổ!

- Vâng, tôi sẽ ghi nhớ, nếu như không còn chuyện gì, tôi xin phép 2 người! _Thiên Bình cất giọng đều đều, rồi cúi đầu chào 2 người kia, bước ra khỏi đó...

2 tuần, chỉ 2 tuần nữa thôi, cô sẽ trở về thân phận Diệp Thiên Bình và sẽ không phải làm những việc này nữa... thật là, cũng vì muốn hoàn thành chỉ tiêu mà cô Hiệu trường đề ra nên cô mới bỏ công ra kèm cặp cho 2 người kia. Không làm được thì bị khiển trách, còn làm được thì bị nhắc nhở vì mối quan hệ quá thân mật sinh ra nhiều tin đồn... cmn, công lí ở đâu chứ?!

.

.

- Chị Bảo Bình!

Đang đi được 1 đoạn, nghe thấy giọng nói quen quen này, Thiên Bình có chút chột dạ và thấp thỏm quay sang cô gái đằng sau.

- Cự Giải?

- Dạ, chị có thể gặp em 1 chút được không, em có chút chuyện muốn nói với chị hihi! _Cự Giải cười nhẹ, Thiên Bình khẽ gật đầu, Cự Giải cũng đâu phải người xa lạ gì.

- Dạo này em không thấy Thiên Bình ở chỗ làm thêm, cậu ấy có chuyện gì sao ạ? _Cự Giải ngồi trên chiếc ghế đá ở sân sau trường cùng Thiên Bình, ngập ngừng hỏi. Thiên Bình quả đoán không sai, nhưng, biết trả lời như thế nào đây.......

- À... Thiên Bình đang ở L.A chăm sóc ông bà ngoại chị từ 2 tuần trước, nó chưa nói với em à? _Lời vừa dứt, Thiên Bình thầm khen cho cái lý do mới bịa ra của mình. Cự Giải hơi ngạc nhiên, ồ ra:

- Thì ra là thế, hèn gì không thấy bóng dáng cậu ấy đâu, mà khi nào cậu ấy về đây ạ?

- Khoảng 2 tuần nữa em ạ, tại ngoại chị cũng yếu rồi, có nó ở đó chăm sóc cũng tiện! _Thiên Bình cười cười, aigoo... ông bà à, con không cố ý nói 2 người yếu đâu nhé, là tình thế bắt buộc thôi hix hix...

- Dạ, em biết rồi, cảm ơn chị đã cho em biết, em lại sợ nhà chị có chuyện gì hì hì... _Cự Giải đứng lên, gãi đầu cười cười:

- Đã phiền mất thời gian của chị, em xin lỗi ạ!

- Đừng khách sáo, bây giờ cũng là giờ giải lao mà!

- Cô ơiiiiiiiiiii~

Thiên Bình vừa dứt lời thì có 1 tông giọng bay bổng vang lên, không hẹn mà cả 2 đều quay sang lối đi ở bên kia trường... có xuất hiện bóng dáng cao cao và quả đầu màu xanh tím nổi bật...

- Là Song Tử mà? _Cự Giải cơ hồ thốt lên, Thiên Bình nhìn cái hình ảnh xa xa kia bằng nửa con mắt, thật là... Trong khi Song Tử đang tiến về chỗ của 2 người thì Cự Giải có nói nhỏ với Thiên Bình:

- Mách cho chị 1 chuyện, cậu ta đang có ý định tán Thiên Bình của chúng ta đấy ạ, chị nên xử lý cậu ta cho thích đáng vào ạ, em xin đi trước đây hihi!

- Ừ, chào em...

Thiên Bình giật giật cơ miệng.... Cự Giải cũng biết Song Tử đang tìm cách cưa đổ cô, vậy tại sao hôm đó lại còn tạo điều kiện cho cô gặp hắn ở quán Lotte Lovely Cat nữa?

- Ể? Hình như đó là bạn gái tin đồn của ông thầy Bọ Cạp?

Song Tử thấy bóng lưng Cự Giải rời khỏi thì thốt lên, Thiên Bình nhíu mày:

- Bạn gái tin đồn của thầy Bọ Cạp?

- À, là ông thầy quản giáo đó, nghe nói cậu ta là bạn gái của ổng! _Song Tử nhìn theo Cự Giải mà trả lời rành rọt, Thiên Bình nhíu mày:

- Cự Giải á?

- Ừm, vì ông thầy kia thường có hành động quan tâm tới cậu ấy nên học sinh trong trường gọi cậu ấy là bạn gái tin đồn!

- Ừm? Kính ngữ đâu? _Thiên Bình lia ánh mắt sang nhìn con nai vàng bên cạnh, đáp lại là ánh mắt ngây thơ vô đối của SongTử:

- Kính ngữ á? Xời... _Đưa tay ra xoa đầu Thiên Bình, Song Tử cười khì:

- Ở đây chỉ có mỗi tôi và cậu, xài kính ngữ làm quái gì!

Bốp!

Vẫn như thường lệ, trên đầu Song Tử đã có 1 cục u, anh nhăn nhó xoa xoa cái chỗ bị đánh, ánh mắt tội lỗi nhìn Thiên Bình, nhưng thủ phạm lại nhàn nhạt cất giọng và rảo bước vào khuôn viên trường:

- Còn như vậy thì xác định!

- Ế, khoan đã, tôi tìm cậu là có chuyện muốn nói mà! _Song Tử vội vàng bước theo, song hành cùng Thiên Bình rồi liến thoắng cái mồm:

- Kết quả kỳ thi lần này khá cao, nên tôi muốn mời cậu đi ăn, coi như cảm ơn cho công sức cậu đã ôn thi cho tôi!

- Không cần thiết, cậu biết thừa tôi không có thời gian mà! _Thiên Bình đáp lại 1 cách vô cảm, Song Tử chợt nhớ ra, phải rồi, mấy ngày nay mẹ Thiên Bình đang nằm viện mà... Anh trách mình quá vô ý, nhưng lại không chịu bỏ cuộc:

- Vậy để đấy, sau này cậu phải để tôi đãi cậu 1 bữa, okay?

- Sau này rồi tính! _Thiên Bình đáp lại ngắn gọn, rồi bước vào hành lang chính của trường...

- Hmnh!

Thiên Bình có chút bất ngờ khi thấy Sư Tử xuất hiện ngay trước mặt, còn Song Tử thì...

- Làm gì xuất hiện như ma vậy, muốn dọa chết người à!?

Sư Tử lia nửa con mắt nhìn Song Tử, khóe môi nhếch lên đầy mỉa mai:

- Cô giáo còn không sợ, không lẽ tên sát gái như cậu lại sợ?

- Tôi mà sợ cậu ư? Tôi đây chỉ là lo cho cô giáo thôi! _Song Tử lấy nụ cười nửa miệng ra đáp lại, ánh mắt 2 đứa nó lại suýt xoa như ngày nào.

- 2 người xong chưa?

Và vẫn là Thiên Bình phải lên tiếng cắt ngang cái “liếc mắt đưa tình” của 2 đứa chúng nó. Sư Tử thì hắng hắng giọng, Song Tử thì mè nheo:

- Là cậu ta gây sự trước mà cô!

~ Brm... Brm... Brm...

Cảm nhận trong túi quần có vật gì đó đang rung, Song Tử lôi điện thoại ra, nhìn dòng tên người gọi mà 2 hàng chân mày chau lại, anh cười toe với Thiên Bình 1 cái:

- Em đi nghe điện thoại ạ!

- Alo... _Ngay sau nụ cười con nít ấy là chất giọng trầm lạnh và nghiêm túc 1 cách khó tin của Song Tử. Cả Sư Tử cũng thấy bất ngờ, Song Tử có mặt tính cách này sao?

- Cầm lấy!

Sư Tử bỗng đưa 1 lọ vitamin cho Thiên Bình, vẻ mặt bất cần lên giọng:

- Trả công cho cô, dạo này thấy cô có vẻ tiều tụy!

- Hả? _Thiên Bình vẫn chưa tiêu hóa xong ý của Sư Tử, sao vế trước với vế sau nó liên quan với nhau quá vậy. Sư Tử vẫn giữ cái mặt ngầu lòi đó, nhét lọ vitamin vào tay Thiên Bình, nhàn nhạt đáp lại:

- Điểm thi lần này tôi khá cao, cũng là có công của cô! Thời gian này vất vả cho cô rồi, đừng để bản thân bị đuối sức!

- Hở? _Thiên Bình đứng ngây người ra đó, cái gì mà thời gian này vất vả, đừng để bản thân bị đuối sức? Nghe cứ như cậu ta biết rõ cô như Song Tử vậy... cơ mà, cậu ta đi mất tiêu rồi.....

.

.

- Đồ ngốc! _Sư Tử thở dài, dựa vào thành ghế, mắt nhìn xa xăm ra ngoài bầu trời đầy mây kia...

.

.

Zodiac Hospital...

Phòng 135...

Cốc! Cốc!

Cạch!

Nhìn thấy bác sĩ Lâm Hàn cùng với vài tờ giấy trên tay, Thiên Bình ít nhiều đoán ra lý do anh ta tới đây, vội đứng lên chào hỏi:

- Có kết quả xét nghiệm rồi ạ?

- Ừm, thím Lâm ngủ rồi à? _Lâm Hàn gật nhẹ đầu, ánh mắt chứa đầy trách nhiệm và đức y nhìn người bệnh. Thiên Bình vâng 1 tiếng, rồi Lâm Hàn đưa mẫu báo cáo xét nghiệm cho cô:

- Chúc mừng, em là người có lá gan thích hợp để phẫu thuật cho thím ấy!

- Thật ạ? _Thiên Bình kinh hỉ nhìn Lâm Hàn, anh gật đầu, cười ôn nhu:

- Ừ, nhưng mà, vì là người có lá gan phù hợp, nên từ bây giờ, em phải giữ gìn sức khỏe, ăn uống điều độ, nghỉ ngơi đủ giấc để tránh rủi ro trong khi làm phẫu thuật!

- Vâng, tôi sẽ chú ý, cảm ơn anh!

Sau khi Lâm Hàn rời khỏi, Thiên Bình không khỏi phấn khích, thật mừng quá, vì mẹ cô đã tìm ra người có lá gan phù hợp để phẫu thuật, như vậy căn bệnh của mẹ cô sẽ được chữa khỏi... Nhưng, không hiểu sao cô lại tìm lấy điện thoại và nhắn tin cho ai đó...

.

.

Biệt thự nhà họ Dương......

- Con nói rồi, ba đừng bày trò vô ích, không ràng buộc được con đâu!

Từ bên ngoài cũng có thể nghe rõ tiếng tranh cãi của 2 người đàn ông bên kia bức tường. Song Ngư thở dài, ba anh đã ra tay rồi... Anh có thể làm gì để giúp em trai anh đây...

- Tao cũng nói rồi, tao nói thì sẽ làm, mày lo yên phận đi! _Dương Phong nói chắc nịch, điều đó cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Song Tử, anh đã lớn rồi, sẽ không còn chịu sự điều khiển của ba anh:

- Con đã nói trước, sau này ba sẽ thấy hối hận nếu tiếp tục làm thế! Con không giữ thể diện cho ba được đâu!

Rầm!

Đóng sập cánh cửa lại, Song Tử mang 1 bụng tức về phòng. Lúc sáng nghe điện thoại, ba anh bảo có chuyện muốn nói, tan học về sớm. Ai ngờ, chuyện quan trọng đó là cái đính ước vớ vẩn giữa anh với cô tiểu thư lá ngọc cành vàng của tập đoàn W. Theo như những gì mà ba anh nói lúc nãy, cô ta bằng tuổi anh, xinh đẹp, học giỏi, lại còn hiền lành, đảm đang, thục nữ. Cô ta tên là Lý Uyển Nghi. Không biết công ti ba anh sẽ nhận được lợi to lớn thế nào mà ba anh bắt sang ngày mai, Lý Uyển Nghi sẽ qua nhà anh sống. Song Tử là 1 con người phong hoa, thích tự do tự tại, không bị ràng buộc bởi bất kỳ ai. Đúng, anh là 1 tên sát gái, thích hẹn hò với gái đẹp, nhưng chưa muốn gắn bó với ai bao giờ... trừ người đó. Nói anh phải sống chung với 1 cô gái khác ngoài crush của anh thì... thà bắt anh mặc đồ bà ba đi khắp Zodiac còn hơn.

~Ting~

Với lấy chiếc điện thoại vừa vất xuống giường, cơ mặt Song Tử bỗng giãn ra, ánh mắt phút chốc sáng như sao...

“ Đã có kết quả xét nghiệm, tôi là người có lá gan cần tìm, như vậy mẹ tôi được chữa trị rồi!” _Thiên Bình

Song Tử vô thức cong môi cười, đây là lần đầu tiên Thiên Bình chủ động nhắn tin cho anh với nội dung ngoài việc học, đây có thể nói là bước ngoặt lớn trong công cuộc chinh phục nàng của anh không nhỉ?

“ Chúc mừng cậu, nhưng... sao lại nói tôi biết chuyện này?”

- Hmh!!! _Thiên Bình cạn lời khi đọc xong tin nhắn vừa rồi, đúng rồi ha, tại sao cô lại đi nhắn cho Song Tử biết chuyện này? Không hiểu lý do là gì, nhưng, cô chỉ biết rằng, khi nghe tin lá gan cô phù hợp với mẹ cô, hình ảnh Song Tử lại hiện lên trong đầu và cô có suy nghĩ... muốn báo cho anh tin này... đây có phải vô thức thích người khác rồi không... Không biết phải trả lời thế nào, nói thật thì Thiên Bình còn không hiểu nổi hành động và cảm xúc của mình nữa là... Thôi thì khỏi rep lại vậy, coi như chưa nhận được tin nhắn của Song Tử đi...

~I wanna reset~ I wanna reset~

-------------