Cô Nhóc Sát Thủ, Yêu Anh Nhé?

Chương 29: Chương 33





- Anh nhịn được đến giờ thì cứ tiếp tục nhịn đi, em không có thời gian
- Mạc Mạc....
Một lúc sau anh quay thân thể trần trụi của tôi đối diện mình, thấy được tôi đang cười khúc khích mắt anh ánh lên một tia đỏ rực. Ngọn lửa trong anh trào dâng nhanh chóng, tôi dàm chơi anh nhứ thế còn lâu anh mới chịu tha cho tôi.
- Nhột....ha ha....đừng...nhột quá
- Cười đi cười nữa đi
- Nhột quá....ha ha
Anh vùi mặt vào vai tôi cọ qua cọ lại, tôi thật rất nhạy cảm, nhất là với anh. Anh chơi ác thật, tôi chọc có tí anh lại đi chọc lét tôi. Anh cứ thế mà chọc chọc vào hai bên sườn tôi, tôi cười như điên nước mắt cũng rơi cả ra rồi đây này.
- Nhuận....nhuận ca....ha ha....em xin lỗi....đừng
- Biết lỗi thì tại lỗi đi nào.

Thấy anh cười tươi rồi ngừng chọc tôi mừng hết chỗ nói, tôi cười cười rồi ôm lấy cổ anh, anh kiềm chế đến vậy cũng thật giỏi a!
Nụ hôn từ tôi dành đến anh ấy bằng tất cả tấm lòng mình, mặc dù tôi đối với anh ấy chỉ là cảm động nhất thời nhưng tôi cũng muốn để anh biết không phải tôi không có tình cảm với anh chỉ là nó chưa xuất hiện thôi.
Tôi vẫn nhẹ nhàng hôn anh như thế, chẳng ngờ đến cử chỉ nhẹ nhàng lại khiến dục vọng của anh nhanh chóng chiếm đóng cảm xúc. Anh ấn tôi xuống giường, nhanh chóng đưa lưỡi tiến vào khoan miệng tôi, vẫn cảm giác đó, cảm giác chạm phải lưỡi anh làm cả người tôi tê liệt.
Hai đầu lưỡi quấn chặt lấy nhau, tìm lấy cho mình hương vị của sự giao tranh, khoái cảm dậy sóng miên man. Rời khỏi môi tôi anh lướt dần từng nụ hôn trên cơ thể tôi, từng nơi anh đặt nụ hôn đến đều để lại trong tôi một loại cảm xúc kì lạ.
Anh ngậm lấy một bên ngực tôi mân mê đùa giỡn, vừa nhột vừa đau. Trên người anh vẫn mặc bộ đồ thể thao tối qua, tôi thật chẳng hiểu anh ra làm sao nữa, kiềm chế không được mà vẫn cố chịu may mà tôi còn biết phân nặng nhẹ không thì cho anh nhịn chết luôn.
Bỗng một ngón tay anh đâm thẳng vào nơi nhạy cảm của tôi, làm tôi đang suy nghĩ chợt đau không chịu được, đánh mạnh vào người anh.
- Đáng ghét!
- Ai bảo chọc giận anh làm gì?
- Nhỏ mọn, em không thích người chồng như anh. Hứ!
- Không thích cũng phải thích.
- Đáng ghét.
Cốc cốc
Bỗng có ai đó gõ cửa làm cuộc trò chuyện của cả hai bị ngắt quãng, thật chắc người này mới làm Hàn Nhuận tức chết đây.
- Em có cứu tinh rồi. Mau ra mở cửa đi!
- Shit!
Anh chữi thầm một tiếng rồi đừng dậy chỉnh trang qua loa một chút, tôi mặc váy vào rồi vơ lấy nội y chạy vào phòng tắm. Tôi mở nước vào bồn nên chẳng nghe thấy gì phía ngoài, tôi mở vòi sen để nước chảy dọc theo người mình.

Bỗng dưng cửa phòng tắm mở ra, tôi đứng dưới vòi sen khựng người, Hàn Nhuận thấy tôi thì mở to mắt ngạc nhiên. Thật đúng là biến thái không còn gì biến thái hơn. Tôi chưa kịp định thần thì anh xông vào khóa chặt cửa rồi ôm lấy tôi dưới vòi nước hôn say đắm.
Nụ hôn mạnh mẽ của anh làm tôi thiếu không khí trầm trọng, một lát sau anh áp sát tôi vào tường, nồng nhiệt hôn lên từng nấc da thịt tôi. Sự cuồng nhiệt nơi anh không khỏi làm tôi rên rỉ vài tiếng, hai nụ hoa mơn mởn vừa được tưới nước lại bị anh tùy ý cắn mút đến căng cứng, đỏ ửng.
Tay anh lả lướt thuần thục trên người tôi, đôi môi anh không ngừng in ấn những vết tích trên cơ thể tôi từng chỗ một. Anh bế tôi đặt vào bồn tắm, bồn tắm tương đối rộng rãi đủ chỗ cho tôi và anh.
Sự kiềm chế vốn có hạn của anh không thể giữ được lâu, anh giữ lấy eo tôi đâm thẳng từng cơn vào trong cơ thể tôi. Lần đầu làm chuyện này dưới nước có cảm giác không quen, nhưng áp lực nước giảm bớt đau đớn cho tôi, tôi không thấy đau ngược lại còn muốn anh mạnh mẽ hơn nữa.
Cơ thể tôi không chịu yên, cứ quấn lấy anh tùy anh dốc sức vào người mình. Tôi chủ động hôn lên cánh tay săn chắc, vòm ngực rộng lớn của anh, giờ tôi mới hiểu không cần gì thứ tình cảm phức tạp kia chỉ cần gần gũi với anh tôi sẽ gửi đến anh những xúc cảm mảnh liệt nhất.
- Nhuận ca.....thế này có phải là yêu không?
- Anh không biết.....nhưng Mạc Mạc rất nhiệt tình....thế thôi anh cũng mãn nguyện rồi.
- A...ưhm....vậy em đáp trả tình cảm anh.....bằng cách này được không?
- Rất tốt a! Mạc Mạc anh yêu em
- Nhuận ca....ưhm
Tôi không ngừng rên rỉ trong những cơn khoái cảm cao độ, tôi không biết yêu là gì nhưng mỗi khi cùng với anh ở một chỗ, hôn anh, để anh chiếm lấy tôi cảm thấy đó là một niềm vui. Tôi nói thật, thân thể tôt đã nói lên tất cả, chỉ cần ở cạnh anh tôi sẽ không ngừng chủ động làm anh vui, thân thể tôi quá thành thật rồi chăng.

Sau màn kích tình trong phòng tắm tôi với anh lại lăn lộn trên giường, tiếng rên của tôi mỗi lúc một nhiều, trên giường tóc tôi lòa xòa, nước trong bồn và mồ hôi chẳng biết đâu mà phân biệt.
Anh đừng làm sát thủ nữa, thể lực anh tốt như vậy tôi có chết cũng là bị anh làm đau chết, không còn áp lực nước tôi cảm nhận được vật kia đang căng cứng tùy cơn thúc vào nơi mỏng manh của tôi.
- Anh xấu xa....đau chết em rồi
- Cho em nếm mùi khi chọc giận đàn ông vào buổi sáng
- A...a....sau này không cho anh cơ hội nào nữa....cho anh nhịn chết luôn đi
- Thế không sợ anh đi với người khác à?!
- Mời anh....
- Nhưng anh nghiện cơ thể em rồi....Tiểu Mạc Mạc, tiểu yêu tinh, tiểu tiểu tiểu sư muội đáng yêu.
- Anh tốt hơn ai..... Đại sắc lang, đại sát thủ biến thái, đại đại đại sư huynh đáng ghét