Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá

Chương 56: Nốt nhạc thứ 56




Nó đứng khóc trong im lặng, hắn đợi ở ngoài mà ko thấy nó ra nên zô tìm thì thấy nó đứng khóc, hắn đưa nó ra ngoài rồi ôm nó vào lòng

"Em sao thế? Sao khóc hả?" Hắn vuốt tóc nó

Nó nấc từng cơn "Em...em...nhớ bà, ông em cũng rất nhớ bà nhưng giấu trong lòng. Tại em mà bà mới chết, tại em..." Nó tự đánh mình

Hắn thả nó ra tức giận "Anh ko cho em làm thế, dù thế nào thì em cũng ko đk đánh mik"

"Zậy anh nói em phải làm sao? Bà em thì mất, em thì ko phải là con gái của Ba Mẹ, Ba Thư lại là người giết bà em, Mẹ ruột em thì khiến Ba em phải sống lén lút, khiến em bấy lâu nay ko hiếu thảo với Ba. Zậy anh nói em phải làm sao?"

Hắn ôm chầm lấy nó, nhỏ nhẹ nói "Tuyết Nhi, anh ko thể giúp zì đk cho em, anh chỉ có thể bên cạnh cùng vượt qua khó khăn với em"

Nó ôm chặt hắn mà khóc đến ướt áo của hắn. Hắn chọc cười nó "Em mà khóc nữa là anh bỏ em đó, ko thương nữa đâu"

Nó hừng hực lửa "Anh dám?"

Hắn nhéo mũi nó "Sao mà dám đk, anh mà bỏ lỡ em tìm anh “ngũ mã phanh thay” thì sao?"

"Anh đáng ghét, dám nói thế hả?" Nó dí hắn chạy vòng vòng

Khoảng 30s sau hắn chạy thì bỗng nhiên dừng rồi ôm nó vào lòng "Tuyết Nhi, em tính ko lấy đt à?"

Nó chợt nhớ ra rồi chạy về nhà, hắn đứng phì cười, bạn gái mik cũng dễ thương quá đó chớ.

"Ông chắc ở trong phòng, cũng tốt, nghỉ ngơi sức khỏe mới giữ đk chứ" Nó cười rồi lên phòng

Nó lại giường cầm đt lên rồi xuống dưới lầu, hít thở sâu rồi vui vẻ ra ngoài. Vừa ra đã thấy hắn đứng "sút" đá.

"Mấy cục đá nó có lỗi với anh à?" Nó khoanh tay trước ngực

"Tại anh thấy nó chướng mắt"

"Bộ ai chướng mắt anh cũng đá hết hả?"

"Ờ" Hắn vô tư

Nó nhíu mày "Kể cả em à?"

Hắn dừng lại cười đánh trống lảng "Đi rửa hình thôi" Hắn khoác vai nó đi

Cả 2 nói cười vui vẻ trên đường đến chỗ rửa hình. Hắn và nó zô tiệm Smile

"Chú rửa dùm con mấy tấm này" (nói t.anh)

"2 đứa đợi 1 lát"

"Qua đây ngồi Tuyết Nhi" Hắn kéo nó qua ghế ngồi

"Ở đây trang trí đẹp quá"

"Ờ, Tuyết Nhi, em muốn làm cô dâu 17 tuổi ko?"

"Ko, em chưa muốn bị ràng buộc và luật đưa ra là 18 tuổi mới đk kết hôn. Nhưng em muốn 24 mới kết hôn"

Hắn xụ mặt "Mik chỉ cần..."

"Ko đk, em ko chơi như thế đâu, 24 sẽ mãi là 24"

"Tuyết Nhi!"

"Zô dụng thôi anh à"

Hắn nghiêm túc "Thôi zầy nha, đến lúc đó em ko đk lấy ai khác ngoài anh"

Nó cười "Zì chứ? En chỉ sợ anh ko đợi đk thôi"

Hắn vỗ ngực đảm bảo "Vì em anh sẽ đợi"

"Ko ai biết rằng thiếu gia Thiên Vũ lại như con nít thế" Nó chọc

"Vì em cả thôi Lục Tuyết Nhi!"

Nó nghe xong thì cười hạnh phúc.