Cô Ngốc Biết Yêu

Chương 38: Ngoại truyện (1)




1. Xin hỏi tên của các cậu là gì?

Lục Diệp [không nhịn được] “Cô đặt tên, bây giờ lại hỏi tôi?”

Thiển Thiển [khéo léo] : “Nhạc Thiển Thiển.” [kéo ống tay áo của Lục Diệp] “Lớp trưởng đừng hung dữ như vậy mà.”

Lục Diệp [cười dịu dàng với Thiển Thiển] : “Lục Diệp.” 

2. Bao nhiêu tuổi?

Lục Diệp [nhíu mày] : “16”

Thiển Thiển [mắt cong cong] : “16”

Tác Tử Quân [để quyển sổ xuống, kinh ngạc] : “Hai người đều 16 tuổi, vậy có khi nào là tình yêu chị em không?”

Lục Diệp [trên trán nổi gân xanh]

Thiển Thiển [suy nghĩ] : “Cái này cũng không biết nữa…Tôi sinh vào ngày quốc tế nhi đồng, lớp trưởng còn cậu thì sao?”

Lục  Diệp [mặt không chút cảm xúc] : “Không biết.”

Thiển Thiển và Tác Tử Quân [kinh ngạc] : “không biết.”

Lục Diệp [không thể nhịn được nữa] : “Ngày sinh nhật cũng là do cô tự đăt, bây giờ lại hỏi tôi?”

Thiển Thiển [ánh mắt trách cứ].

Tác Tử Quân [giơ quyển sách nhỏ lên che mặt].

3. Giới tính là?

Lục Diệp [chậm rãi thở ra, uất ức, giơ tay lên xoa bóp huyệt thái dương]: “Nam”

Thiển Thiển [tò mò, trợn to 2 mắt]: “Loại chuyện này cũng cần hỏi sao?” 

4. Xin hỏi tính cách của các cậu như thế nào? 

Lục Diệp [vô cùng tự tin]: “Rất tốt.” 

Tác Tử Quân [hỏi ngược lại]: “Rất tốt?”

Lục Diệp [khẳng định]: “Rất tốt.”

Dưới sân khấu truyền tới liên tiếp hai tiếng nổ “Bịch” “Bịch” … là Giang Đường và Hạ Văn ngã từ trên ghế xuống.

Tác Tử Quân: “Xem ra tôi không cần hỏi.” 

Thiển Thiển [không hiểu tình huống]: “Cũng …khá tốt.”

5. Tính cách của đối phương?

Thiển Thiển [ánh mắt sáng lên, cướp lời]: “Lớp trưởng là người tốt!” 

Lục Diệp [khẽ mỉm cười] : “Con thỏ nhỏ đáng yêu.”

Thiển Thiển [bất mãn] : “Thỏ?”

Lục Diệp [mỉm cười] : “Thỏ.”

6. Hai người gặp nhau từ bao giờ? Ở chỗ nào? 

Lục Diệp [không chút nghĩ ngợi]: “Ngày đầu tiên tựu trường cao trung ngày 1 tháng 9 năm 20xx, trên hành lang phòng 3401 tầng 4 dãy 3 Nhất Trung.”

Thiển Thiển [do dự một chút]: “Ngày tựu trường năm lớp 10, trên hành lang bên ngoài lớp học.” 

7. Ấn tượng đầu tiên về đối phương? 

Lục Diệp [hồi tưởng lại, khẽ nhướn chân mày lộ ra nụ cười ôn nhu]: “Sạch sẽ, đơn thuần, ánh mặt trời.”

Thiển Thiển [cau mày]: “Kiềm chế, mệt mỏi, chán ghét bản thân mình, phiền muộn.”

Tác Tử Quân [lau mồ hôi]: “Chênh lệch giữa hai người cũng lớn thật.”

8. Thích điểm gì ở đối phương?

Lục Diệp [mỉm cười, cả người tản ra ánh sáng giống như ông bố yêu thương con gái]: “Thích sự ngu ngốc của cô ấy, thích cô ấy thỉnh thoảng gian trá, thích tính cách lạc quan khi đối diện với tất cả mọi việc của cô ấy, thích nụ cười không buồn không lo của cô ấy… Tôi thích tất cả mọi thứ của cô ấy.” 

Tác Tử Quân [chà xuống một đống lớn da gà trên tay, rùng mình]: “Thôi đủ rồi, một người luôn mặt lạnh như cậu đột nhiên làm bộ dạng dịu dàng như nước, thật đúng là làm cho người ta không chịu nổi.

Lục Diệp [hồi phục lại tinh thần, hừ lạnh]: “Đây là do cô ghen tỵ, người độc thân ghen tỵ.”

Tác Tử Quân [thẹn quá hoá giận: “Tôi ghen tỵ đấy thì làm sao!!!”

Thiển Thiển [nhếch miệng cười, vô tâm vô phế nhìn Lục Diệp một cái, có chút ngượng ngùng]: “Lớp trưởng rất đáng tin, cũng rất cưng chiều tôi, còn là một chìa khoá vạn năng!”

Tác Tử Quân [tức giận]: “Nếu tôi có một người bạn gái như cậu tôi cũng sẽ rất cưng chiều…”

Lục Diệp [ánh mắt hình lưỡi dao]

Thiển Thiển [sững sờ]

Giống như không còn gì để nói?

9. Ghét điểm gì ở đối phương?

Lục Diệp [than thở]: “Thường xuyên hấp tấp, lúc nào cũng cần phải xuất hiện ở trong tầm mắt mới có thể yên tâm. Nhưng mà cũng không thể nói là ghét, chỉ có thể nói là… gánh nặng ngọt ngào.”

Tác Tử Quân [vô cảm]: “Trước mặt người độc thân mà các người thể hiện ân ái như thế, đúng là cậu đủ ngọt ngào.”

Thiển Thiển [cười nhẹ nhàng]: “Không ghét chỗ nào, lớp trưởng chỗ nào cũng tốt!”

Lục Diệp [cả người thoải mái]

Tác Tử Quân [nổi lên tà ác, cười]: “Sau này khi kết hôn cậu sẽ không còn cảm thấy cậu ta có chỗ nào tốt nữa.

Thiển Thiển [tò mò]: “Tại sao thế?”

Tác Tử Quân [nghiêm trang]: “Có cái gọi là mặt người dạ thú, chính là mặc quần áo vào thì nhìn như người tử tế, cởi quần áo ra cũng chỉ còn lại bản năng cầm thú.

Lục Diệp [trên trán nổi đầy gân xanh, vui sướng]

Thiển Thiển [suy nghĩ một chút, vẫn không hiểu được]: “Nói được tiếng người chứ?”

Tác Tử Quân [cười nhạt]: “Cậu ta biết cách làm cho cậu không xuống giường được.”

Lục Diệp: …

Thiển Thiển: …

10. Các cậu cảm thấy tính cách của đối phương có thích hợp với mình không?

Lục Diệp [không chút do dự]: “Tốt.”

Tác Tử Quân: “… Loại tự tin khó hiểu này của cậu có được từ đâu vậy?”

Lục Diệp [cong môi, cười một tiếng, kiêu ngạo]: “Ưu điểm lớn nhất của ta chính là đủ tự tin.”

Tác Tử Quân [nói thầm]: “Khuyết điểm lớn nhất chính là quá tự tin.”

Thiển Thiển [suy nghĩ một chút]: “Tốt.’”

Tác Tử Quân [không nghĩ ra]: “Tại sao con gái của ta lại cũng tốt chứ?”

11. Các cậu xưng hô với đối phương như thế nào?

Lục Diệp: “Thiển Thiển.”

Thiển Thiển: “Lớp trưởng.”

Lục Diệp: …

12. Các cậu hi vọng được đối phương gọi là gì?

Lục Diệp [chậm rãi]: “ Lục Diệp, A Diệp, Diệp, ông xã, thân ái… Cho dù là cái gì cũng tốt hơn so với lớp trưởng. Chẳng qua tôi muốn nghe nhất là… anh Diệp. [Mỉm cười nhìn về phía Thiển Thiển]

13. Nếu như lấy động vật để ví dụ thì các cậu cảm thấy đối phương là con gì? 

Lục Diệp [thong dong] : “Thỏ.”

Tác Tử Quân [hỏi tiếp] : “Thỏ mập dễ lừa lại thích ăn.”

Lục Diệp [chỉ cười không nói]

Thiển Thiển [không hiểu hai người kia đang phóng điện gì với nhau, suy nghĩ một chút] : “Chó sói đi… Lang vương.”

Quả nhiên là bị ‘con sói’ Lục Diệp tẩy não.

Tác Tử Quân [lắc đầu, lời nói thành thật] : “Thiển Thiển à, cậu có nghĩ tới không, cậu ấy nói cậu là thỏ, cậu nói cậu ấy là sói… Câu này có ý nghĩa sâu xa gì vậy?”

Thiển Thiển [mờ mịt] : “Ý nghĩa sâu xa gì?”

Tác Tử Quân: “… Không cứu.”

14. Nếu muốn tặng quà cho đối phương, các cậu muốn tặng gì?

Lục Diệp [cười tự tin] : “Cho cậu ấy tất cả những thứ cậu ấy muốn.”

Thiển Thiển [đảo con người một vòng] : “Vậy, vậy mình cũng thế đi.”

Lục Diệp [lập tức] : “Mình rất muốn cậu.”

Thiển Thiển [ buồn bực] : “Đừng có mơ!”

15. Vậy các cậu mong muốn được nhận quà tặng gì?

Lục Diệp [tiếp tục cười] : “Vừa rồi mình đã nói rồi.”

Thiển Thiển [tiếp tục buồn bực] : “Muốn mạng của cậu ấy.”

Lục Diệp [nụ cười càng thêm ám muội]: “Cậu muốn mạng của mình… Thật ra thì rất đơn giản. Điều kiện đầu tiên là … Ở trên giường.”

Thiển Thiển [sững sờ một chút, sau đó mặt bỗng nhiên đỏ ửng]: “Sớm biết cậu không đứng đắn như vậy, mình đã không ở cùng với cậu rồi!”

Lục Diệp [nháy mắt]: “Lúc mình không đứng đắn cậu còn chưa từng nhìn thấy, làm sao lại không ở cùng mình chứ?”

Thiển Thiển: “…”

16. Có bất mãn gì đối với đối phương không? Và là chuyện gì?

Lục Diệp [như đinh đóng cột]: “Không có bất mãn gì.”

Thiển Thiển [cong môi]: “Quá bám người, mình đi chỗ nào cậu ấy cũng đều muốn đi theo.”

Lục Diệp: “…”

Tác Tử Quân [hoảng sợ]: “Lục Lục Lục Lục Lục Diệp, cái tên này, đây là đang thừa nhận sao? Cậu thừa nhận mình là ngưười cuồng theo đuôi à? Cậu có biết tự nhận mình là người như thế sẽ vô cùng ảnh hưởng tới hình tượng học thần của cậu không?

Lục Diệp [hừ lạnh, trưng ra một bộ mặt khác]: “Người khác nhìn tôi như thế nào, thì có liên quan gì tới tôi? Hơn nữa, so với cái không thực tế như hình tượng học thần đó, thì đương nhiên là nàng dâu quan trọng hơn rồi.”

Tác Tử Quân: “…”

17. Tật xấu của các cậu là gì?

Lục Diệp [trầm ngâm trong chốc lát]: “Đối với cô ấy còn chưa đủ tốt, nếu không cô ấy cũng sẽ giống như tôi không thể rời bỏ cô ấy, không rời bỏ tôi, sẽ không chê tôi quá dính người.”

Tác Tử Quân [suy tư]: “Đây chính là logic trong truyền thuyết của học sinh khối khoa học tự nhiên sao? 

Thiển Thiển [có chút xấu hổ]: “Có lẽ là … Quá lệ thuộc vào cậu ấy đi, có loại cảm giác không có cậu ấy thì không có chuyện gì làm được tốt cả… Rõ ràng lúc không có cậu ấy tôi cũng có thể làm tốt…

Lục Diệp [nói nghiêm túc]: “Không không không cậu có thẻ lệ thuộc vào mình nhiều hơn một chút.”

Thiển Thiển [từ chối]: “Không không không, mình biết là mình đã gây nhiều phiền toái.”

Lục Diệp [thành thật rất chân tình]: “Mình không ngại.”

Thiển Thiển [nhỏ giọng]: “Mình… mình để ý…

….

Tác Tử Quân [╮(╯_╰)╭]: “Hai người các cậu cứ mặc sức giày vò nhau đi.”

18. Tật xấu của đối phương là gì?

Lục Diệp [khẳng định]: “Cô ấy không có tật xấu.”

Thiển Thiển [xấu hổ]: “Vậy, vậy cậu ấy cũng không có…

Tác Tử Quân: “Thật sự mình chỉ đang thăm hỏi thôi sao.”

19. Các cậu sẽ không vui khi đối phương làm chuyện gì?

Lục Diệp [lắc đầu]: “Cô ấy làm chuyện gì tôi cũng không tức giận.”

Thiển Thiển [hồi tưởng, lắc đầu]: “Cậu ấy chưa bao giờ tức giận với mình.”

Tác Tử Quân: “… Được lắm, huy chương cặp tình nhân điển hình nên phát cho các cậu, các cậu có thể đi, không  cần gây trở ngại cho những người độc thân được không?”

20. Các cậu đã làm chuyện gì khiến đối phương không vui?

Lục Diệp [sờ cằm một cái]: “Cô ấy chưa từng tức giận với tôi, hình như tôi làm chuyện gì cũng khiến cô ấy vui mừng.”

Tác Tử Quân : “….”

Thiển Thiển [ngượng ngùng]: “Lúc mình không tự chăm sóc tốt cho bản thân, cậu ấy sẽ vô cùng lo lắng.”

21. Quan hệ của các cậu đã đạt tới trình độ nào rồi?

Lục Diệp [suy nghĩ một chút]: “Trước mắt vẫn trong trạng thái đơn phương thầm mến. Nhưng mà Tác Tử Quân nói, lúc toàn văn kết thúc chúng ta cũng đã thừ qua ít nhất bảy loại play khác nhau.”

Thiển Thiển [nghi ngờ]: “Bảy loại play bất đồng là gì?”

Lục Diệp [nhíu mày, cười xấu xa]: “Chính là &&%%¥¥#¥  (P/s: Bởi vì nội dung quá mức dữ dội cho nên cần xử lý qua cách âm).

Thiển Thiển [nghe xong, hai gò má đỏ bừng, sắp nhỏ ra máu, tức giận, trợn mắt một cái với Tác Tử Quân]

Tác Tử Quân [khóc không ra nước mắt]: “Này này tôi đã làm gì đâu chứ? Tôi chỉ là một người ghi chép… Cậu cậu cậu cậu muốn trừng cũng phải trừng cái người làm chứ!”

22. Hai người hẹn hò lần đầu tiên là ở nơi nào?

Lục Diệp: “Trên phố mua sắm.”

Thiển Thiển: “Lần ở phố mua sắm cũng tính à? Khi đó mối quan hệ đã chắc chắn đâu.”

Lục Diệp [nghiêm túc]: “Làm sao lại không tính? Cầm tay cũng đã cầm tay, sờ cũng đã sờ, ôm cũng đã ôm, hôn cũng đã hôn.”

Thiển Thiển [trợn tròn hai mắt]: “Mình hôn cậu lúc nào?”

Lục Diệp [cứng họng]: “Nguy rồi, lỡ miệng.”

23. Khi đó bầu không khí giữa hai người như thế nào?

Lục Diệp [ mỉm cười, lộ ra bộ mặt mê người]: “Rất tốt.”

Thiển Thiển [hốt hoảng]: “Đừng nghe cậu ấy nói linh tinh! Chúng tôi chỉ là tuỳ ý đi dạo phố một chút thôi!”

24. Khi đó đã tiến triển đến trình độ nào?

Lục Diệp: “Tôi vừa nói rồi.”

Thiển Thiển [phát điên]: “Một chút tiến triển cũng không có!”

25. Thường đi hẹn hò ở đâu?

Lục Diệp [tiếc nuối]: “Cái này còn chưa biết.”

Thiển Thiển [an ủi, vỗ vỗ cánh tay của Lục Diệp]: “Không có chuyện gì, chúng ta có thể lập kế hoạch từ bây giờ.”

26. Các cậu sẽ chuẩn bị quà sinh nhật gì cho đối phương?

Lục Diệp [cười]: “Chuẩn bị bất cứ thứ gì cô ấy thích.”

Thiển Thiển [gãi đầu]: “Cái này tôi còn chưa nghĩ đến…”

Lục Diệp [xoa xoa đầu Thiển Thiển]: “Không sao, cứ từ từ suy nghĩ, dù sao thì đến cả ngày sinh mình cũng chưa có.”

Tác Tử Quân [chột dạ]: “Nói như vậy hình như tôi vẫn còn chút thiên vị… Tôi chưa cho cậu đủ phúc lợi hả!”

Lục Diệp [tiếc nuối]: “Vô cùng tốt, chỉ là đã bị khoá rồi, còn cần khai mở.”

27. Là do ai tỏ tình trước?

Lục Diệp: “Nghe nói là tôi.”

Thiển Thiển: “Chắc chắn là cậu ấy.”

28.Các cậu thích đối phương nhiều như thế nào?

Lục Diệp [nhìn mặt Thiển Thiển lại thành màu hồng phấn]: “Thích đến mức vừa rảnh rỗi liền muốn dính lấy cô ấy.”

Thiển Thiển [đỏ mặt]: “Chính là… vô cùng thích, vì để theo kịp cậu ấy tôi còn từ một đứa hay phản nghịch trong học tập thành một trùm học tập.

29. Như vậy, các cậu yêu đối phương không?

Lục Diệp: “Tôi yêu cô ấy, chuyện này là không thể nghi ngờ.”

Thiển Thiển [nhăn nhó, nhưng vẫn là lấy dũng khí]: “Tôi… Tôi cũng yêu cậu ấy, không hề ít hơn so với cậu ấy.”

30. Đối phương nói gì khiến cho các cậu cảm thấy bế tắc?

Lục Diệp [cười bất đắc dĩ]:”Không cần phải nói cái gì, cô ấy chỉ cần cười với tôi một cái là tôi liền cảm thấy bế tắc.”

Thiển Thiển [chuyển ánh mắt đến nơi không có ai]: “Cậu ấy, cậu ấy thường xuyên dùng sắc đẹp quyến rũ tôi.”



31. Nếu như cảm thấy đối phương hình như đã thay lòng, các cậu sẽ làm gì?

Lục Diệp [cười có chút rợn người]: “Khoá cô ấy lại, không cho đi đâu, chỉ có thể nhìn thấy duy nhất một người là tôi.”

Tác Tử Quân [←_←]

Thiển Thiển: “…”

Thiển Thiển [thận trọng]: “Tôi, tôi tin tưởng cậu ấy sẽ không hay lòng.”

Lục Diệp [nở nụ cười, từ đóng băng vạn dặm đến xuân về hoa nở, không còn chút cảm giác cách biệt nào, kéo tay Thiển Thiển tới bên môi hôn một cái]: “Mình sẽ không cô phụ sự tin tưởng của cậu, Thiển Thiển.”

Thiển Thiển [dè dặt nhìn cậu một cái]: “Cậu đừng khoá mình lại là được rồi.”

Lục Diệp [bật cười một tiếng “phốc” ]: “Chỉ cần cậu không thay lòng.”

Thiển Thiển [qaq]

(P/s:Cái kí hiệu này mình cũng không biết là gì tác giả để sao thì mình để vậy.)

32. Có thể tha thứ khi đối phương thay lòng không?

Lục Diệp [cười quỷ dị]: “Chắc chắn, sẽ không.”

Thiển Thiển [nhíu mày]: “Dĩ nhiên sẽ không.”

33. Nếu như lúc hẹn hò đối phương tới muộn từ một tiếng trở lên các cậu sẽ làm thế nào?

Lục Diệp [lời ít ý nhiều]: “Tìm cô ấy.”

Thiển Thiển: “Tìm cậu ấy.”

(Tác giả viết thiếu câu 34 nha mọi người!)

35. Vẻ mặt hấp dẫn của đối phương?

Lục Diệp [cười mập mờ, giọng trầm thấp]: “Lúc đỏ mặt cùng với tiếng khóc nức nở, vừa nói đau vừa gọi tôi là anh Diệp.”

Thiển Thiển [xấu hổ]: “Đây chỉ là do cậu tự nghĩ ra thôi!”

Lục Diệp [thẳng thắn]: “Không phải tự nghĩ ra, mà là mơ thấy.”

Thiển Thiển: “…”

# Chưa từng thấy người nào mặt dày vô sỉ như người này #

36. Lúc hai người ở cùng nhau, lúc nào thì các cậu cảm thấy tim mình đập rộn ràng?

Lục Diệp: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ăn mặc quyến rũ một chút đã đủ làm cho tim của tôi đập rộn ràng. Chỉ cần bằng thân hình của cô ấy, cho dù là mặc quần áo bình thường nhất, cũng □□, dụ người phạm tội.”

Thiển Thiển: “Lúc cậu ấy…Làm một vài cử chỉ thân mật.”

Tác Tử Quân [chen miệng]: “Ví dụ?”

Thiển Thiển [đỏ mặt]

Lục Diệp [kéo Thiển Thiển qua, trừng mắt, giọng nói không mấy thân thiện]: “Liên quan gì tới cô?”

Tác Tử Quân [bị doạ cho giật mình, nói lẩm bẩm]: “Tò mò thôi mà…”

Lục Diệp [không khách khí chút nào]: “Đều là do cô viết, cô lại còn không biết?”

Tác Tử Quân: “Cậu nói cũng có lý, tôi không còn gì để nói.”

(Tác giả lại quên 37 rồi T_T)

38. Cảm thấy hạnh phúc nhất là lúc làm chuyện gì?

Lục Diệp [cười]: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ở bên cạnh tôi.”

Thiển Thiển [ngọt ngào liên tiếp]: “Ừ.”

Tác Tử Quân: “Là ‘người độc thân’ bày tỏ bị tổn thương nghiêm trọng.”

39. Đã từng cãi nhau chưa?

Lục Diệp: “Chưa bao giờ.”

Thiển Thiển: “Không có.”

40. Cũng phải có gây gổ chút gì chứ?

Lục Diệp [cau mày]: “Đã nói là không có gì cả.”

41. Sau này hoà giải bằng cách nào?

Thiển Thiển [bất mãn]: “Không có không có.”

42. Sau khi đầu thai có còn muốn làm người yêu không?

Lục Diệp [nắm lấy vai Thiển Thiển]: “Nếu như có thể, đương nhiên là tôi hi vọng cô ấy có thể đời đời kiếp kiếp đều là người của tôi, nhưng sau khi đầu thai tôi cũng không chắc là còn như bây giờ, tôi sợ tôi đối xử không tốt với cô ấy… Cho nên vẫn nên là nắm chắc kiếp này đi.”

Thiển Thiển [tựa vào ngực Lục Diệp]: “Phúc khí của mỗi người đều có hạn… Tôi cảm thấy đời này tôi đã đem hết phúc khí tôi tích góp tám đời dùng hết, kiếp sau nhất định không gặp được người tốt như vậy rồi… Cho nên, có kiếp này là đủ rồi.”

Lục Diệp [cúi đầu nhìn Thiển Thiển, trách cứ]: “Nói cái gì vậy? Sao lại nói bản thân như thế?

Thiển Thiển [ngả người trong ngực cậu một chút, không nói gì]

43, Lúc nào cảm giác được mình được yêu?

Lục Diệp: “Từ sau khi cô ấy đồng ý lời tỏ tình của tôi.”

Thiển Thiển: “Mọi lúc mọi nơi.”

Tác Tử Quân: “…Sớm biết thì sẽ không viết ngọt ngào như vậy, ngược lại tôi lại thành người bị phụt máu đầy mặt.”

44. Các cậu bày tỏ tình yêu bằng cách gì?

Lục Diệp: “Không gây trở ngại cho cô ấy, cổ vũ cho cô ấy làm bất kì việc gì mà cô ấy muốn.”

Thiển Thiển: “Không làm liên luỵ đến cậu ấy, cùng cậu ấy làm bất kì việc gì mà cậu ấy muốn.”

Lục Diệp [nhíu mày]: “Bất kỳ việc gì mà tôi muốn?”

Thiển Thiển [xấu hổ]: “Có một số việc phải đợi sau khi kết hôn mới có thể làm!”

Lục Diệp [kéo dài giọng]: “À~”

45. Khi nào các cậu cảm thấy “Không còn yêu tôi” ?

Lục Diệp [suy nghĩ một chút]: “Sau khi ở cùng nhau, chưa từng có cảm giác như vậy.”

Thiển Thiển [lắc đầu]: “cho tới bây giờ cũng chưa từng có.”

46. Các cậu cảm thấy đối phương giống loài ?

Lục Diệp [kiêu ngạo]: “Không có bất kì loài hoa xứng với cô ấy.”

Thiển Thiển [nhíu mày]: “Lớp trưởng… Hình như không nên so sánh với hoa chứ?”

47. Hai người có chuyện gì giấu giếm nhau không?

Lục Diệp: “Không có.”

Thiển Thiển: “Không có.”

48. Cảm giác tự ti của các cậu đến từ đâu?

Lục Diệp [cười nhạt]: “Cảm giác tự ti, đó là cái gì?”

Thiển Thiển [mờ mịt]: “Cảm giác tự ti? Vì sao tôi phải tự ti?”

49. Quan hệ giữa hai người là bí mật hay công khai?

Lục Diệp [đắc ý]: “Hiệu trưởng đều đã biết, cô nói xem là công khai hay bí mật?”

Thiển Thiển [xin lỗi]: “Công khai.”

50. Các cậu cảm thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh cửu được không?

Lục Diệp [khinh thường]: “Nói nhảm.”

Thiển Thiển [gật đầu]: “Dĩ nhiên.”

Tác Tử Quân đã hết máu, hi sinh oanh liệt.