- Hihi... Thật ra cũng không có gì, chẳng qua là lúc nãy em đi ngang qua canteen, tiện thể ghé vào mua một chai nước, định vào đưa cho Ken. Hì hì... thật ra cậu ấy có than khác nước nên em mua vào cho cậu ấy. Haizz.. ai ngờ vào đến lớp lại không thấy tung tích cậu ấy đâu, mà nước này cũng không hợp khẩu vị của em, đúng lúc em thấy cô hình như cũng hơi mệt thì phải. Cô à ~ em rất lo lắng cho sức khỏe của cô đấy, nếu cô bị bệnh thì làm sao "truyền tải kiến thức" cho tụi em được, đúng không cô? Cho nên, vì sức khỏe của cô và cũng vì tương lai tươi sáng của bọn em, cô hãy uống hết chai nước này đi để lấy lại tinh thần nha cô. Cô đừng phụ tấm lòng của em nha~~_Công phu dối dối của Jun có thể nói là đã đạt được một thành tựu nhất định rồi đây, level cao đấy.
- A!!! Vậy sao?_Bà cô già giống như không tin vào tai mình nữa. Gì đây? Jun quan tâm bà ta sao? Còn cho bà ta nước uống nữa? Ông trời ơi!!! Bà hạnh phúc quá.... hạnh phúc đến mức đầu óc mụ mị hết cả rồi... ôi~~~
Thấy bà cô già cứ đứng thờ thẫn ra một cách ngu ngốc như vậy, Jun chịu không nổi nên đành lên tiếng gọi hồn bà ta về. Gì chứ?! Thời gian của cậu là vàng là bạc đấy, không có dư thừa đến nỗi tiêu phí trên người bà cô già này được. Thời gian chủ yếu của cậu chính là được muốn dùng trên người Mary kìa chứ không phải bà cô này nha.
- Thật mà cô, cô không tin em sao? Dù sao cũng là một chai nước mà học trò ngoan của cô biếu cho cô thôi mà. Cô mau uống đi nha, nhanh đi cô... Em muốn tận mắt nhìn cô uống hết chai nước mới được, em rất thích như vậy a~_Ọe ọe... Jun trong lòng thầm ói đến trăm ngàn lần. Ôi móa ơi, cậu không chịu nổi nữa rồi, những lời sến súa như vậy mà lại được thoát ra khỏi miệng cậu! Chính cậu còn cảm thấy không chịu nổi nữa huống chi là tụi trong bụi lùm kia.
Nghĩ đến đây, ánh mắt giận dữ của Jun liền bắn về phía lùm cây cách đó không xa. Hừ! Lần ra quân này của cậu coi như là lỗ nặng rồi, sau khi xong việc phải đòi phù lao mới được, bù cho tinh thần bị đã kích nặng nề của cậu a~
- Cô tin, cô tin mà. Tại cô bất ngờ quá nên mới thốt ra những lời ngu ngốc đó thôi. Em đừng để tâm nha_Bà cô sau khi lấy lại được linh hồn, thân xác và linh hồn nhanh chóng hòa lại làm một. Suy nghĩ cũng dần bình thường hơn, phát hiện lời nói của Jun có chút không vui nên bà nhanh chóng vuốt mông ngựa, biện bạch cho lần thất thố vừa rồi của mình.
Nhưng mà suy đi nghĩ lại thì hành động lúc nãy của bà cũng được xem là quá đỗi bình thường thôi mà, sao lại nghiêm trọng hóa vấn đề lên như vậy nhỉ? Mà thôi, người ta là hoàng tử, là hot boy của trường, cũng là thần tượng, người trong mộng của bà nên một vài hành động này nhỏ này không nên nhắc đến thì tốt.
- Không sao đâu. Cô mau uống đi...
- Được được, cô uống ngay_Vừa nói, bà ta vừa xoay nắp chai, mở ra và uống ừng ực ngay lập tức. Bà cô uống một thoáng liền đến đáy chai.
Vừa thấy bà ta uống xong, Jun liền viện cớ chuồn đi mất, để lại bà cô già sau lưng, trên tay còn cầm lấy chai nước không chịu buông, ánh mắt mông lung nhìn về phía trước. Tưởng là bà ta cứ đứng mãi như vầy, không ngờ......
- "Ục ục... " A!_Bà cô sợ hãi la lên một tiếng, bỗng thấy mình hơi thất thố liền ngại ngùng xoay đầu xem một lượt.
- Phù... mai quá! Không có ai hết!_Dứt lời, lại là một trận ùng ục kêu vang_A!!!!!!
Sau tiếng hét vang trời ấy là một trận cuồng cong kéo đến, bà cô già phi như bay về phía nhà vệ sinh giáo viên. Lúc này, cái đám trong bụi lùm cũng lục đục lăn ra ngoài.
Phủi hết lá cây và bụi trên mình. Bin hí ha hí hửng nói.
- Hắc hắc, bà cô già "đáng mến" của chúng ta chắc sẽ làm bạn với WC đến tối đấy. Ai có lòng tốt không? Mau đi mua giấy nha, lúc nãy tớ vào đấy, đúng lúc lại không còn lấy một tờ giấy a~~_Nói đến đây, Bin làm như lơ đễnh liếc qua phía Emy, cả đám cứ như thế liền ngó qua Emy. Vừa nghe thấy đã biết tác phẩm này là của ai rồi, không đáng nhắc tới a~
Thấy thế, Emy cười giả lả cho qua_Haha... chỉ là thủ thuật nhỏ, không đáng nhắc tới a~_Nói đến đây, Emy cười bí hiểm, ánh mắt trở nên gian xảo hơn, giống như là một tiểu hồ ly đang toan tính_Cứ đợi đấy đi, trò vui còn dài...
~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Haha. Thủ thuật nhỏ của tớ thế nào? Không tệ chứ?_Emy dõi ánh mắt mong đợi về phía nó, mong có một lời khen nho nhỏ từ miệng của bang chủ hắc bang. Nhưng sự thật chứng minh, khả năng xảy ra chính là phần trăm lẻ.
Nó cười lạnh nhạt phun ra một câu_Ukm. Cũng chỉ là thủ thuật nhỏ, không đáng nhắc tới!
Thế là Emy lanh lợi, hoạt bát của chúng ta cứ như quả bóng xì hơi, ỉu xìu ngay sau câu nói của nó. Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người cứ thế mà trưng ra vẻ mặt buồn rười rượi, giống như chú cún nhỏ bị chủ bắt nạt, không dám phản khán, chỉ có thể cam chịu khiến cho người xem cũng có chút không đành lòng.
- Được rồi, coi như cậu giỏi_Cuối cùng, nó cũng vì thế mà giơ cờ trắng đầu hàng.
- Hi hi... Action!!!!!
Thế là "trận chiến" bắt đầu dưới sự châm ngòi của Emy.
____________________
Nhà nó
Sau khi ăn cơm xong, nó gọi Emma đến phòng mình.
- "Cốc cốc cốc"
- Vào đi_Nó ngồi trong phòng nói vọng ra. Tay bấm máy lia lịa, mắt chăm chú nhìn vào màn hình máy tính có vô số chữ số đang chạy không ngừng.
Emma vào phòng thấy nó đang tập trung làm việc nên cũng không mở miệng nói chuyện, lặng lẽ ngồi trên ghế chờ nó làm xong công việc của mình.