Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Chương 37




Tụi kia hào hứng muốn chạy vào xem tụi nó ( vì là bạn gái của tụi hắn nên mới thế chứ thật ra đám lôi nhoi này có bạn gái bên cạnh) nhưng chưa kịp đi thì bị tụi hắn ngăn lại. Hắn nói:

-Đi đâu? – giọng nói thì lạnh lùng tới run luôn, tụi kia im thin thít không đi nữa vs lại nãy tới giờ bạn gái ngồi kế bên mà cứ la oái oái nên tụi loi nhoi im một cách lạ thường, Tiểu lam và Jin thì ngồi cười từ nãy tới giờ, và rồi mọi người tiếp tục ăn mà quên bén chuyện lúc nãy, tụi nó sau khi uống xong café thì thong thả ra ngoài vs gương mặt bình thản, đang chuẩn bị lên lầu thì giọng nói của Tiểu Lam khiến tụi nó ngừng lại:

-Chị Thư!!!!!!! – nghe xong nó dừng lại quay đầu nhìn Lam còn Trang và Trúc thì vẫn đi tiếp không hề có ý định dừng lại, Lam thấy vậy nên nói tiếp:

-Chị Trang, chị Trúc!!!!!!!!!!!- 2 nghười kia nghe tên mình thì quay đầu nhìn Lam rồi tụi nó cùng hỏi:

-Gì? – đi lại gần Lam, nhìn Lam bằng ánh mắt không mấy vui vẻ ( tại vì chuẩn bị đi ngủ thì bị gọi ngược lại)

-Em……….mấy chị ngồi đây cho vui!!!!!!!!!!!!- Lam tươi cười nói, tụi nó nghe xong thì mỗi đứa cốc cho Lam một cái ( Tội nghiệp) sau đó bước lên lầu tiếp tục, tụi nó thật sự đâu có rảnh mà ngồi nói chuyện phiếm vs mấy người này, tụi hắn thấy vậy thì cũng chả nói gì. Tiểu Lam ngồi ôm đầu miếu máu nhìn Jin, Jin tội nghiệp nói:

-Thôi! Mấy chị ấy không muốn ở lại đâu! Em đừng buồn nữa hé! – Jin còn vỗ lưng an ủi nữa cơ chứ, mặt còn buồn buồn, tụi nó dù sao cũng không phải người có trái tim sắt đá nên nói:

-Ở lại cũng được! – Tụi nó đã bị gạt một cách hoàn hảo, Lam thì đau thiệt nhưng lời an ủi của Jin chỉ là câu tụi nó ở lại thôi! Mấy chị ấy bị gạt rồi!!!!!!!!!! Tụi nó biết là jin gạt nhưng vẫn ở lại là do có một thứ nó muốn hỏi Lam thôi, tụi hắn đứng lên kéo ghế kế tụi hắn cho tụi nó ngồi xuống, hành động này lọt vào mắt xanh của cái đám loi nhoi, đám loi nhoi đang coi phim hoàn toàn miễn phí mà còn hấp dẫn nữa chớ! Tụi hắn quay lại chỗ ngồi khi tụi nó đã ngồi kế bên, tụi nó vừa ngối xuống, một chàng trai khá đẹp trai trong nhóm loi nhoi hỏi nó:

-Mấy cô bao nhiêu tuổi? – vì nhìn tụi nó còn trẻ nên anh chàng đó gọi là cô nó dỏng dạt nói:

-Có biết hỏi tuổi phụ nữ là rất vô duyên không? – tụi hắn không nói gì cũng chẳng thèm nhìn tụi nó tử nãy tới giờ nhưng khi nghe câu này thì nhìn nó như người ngoài hành tinh, còn đám loi nhoi thì im như hến biết là nếu đụn tới bạn gái đại ca thì coi như xong, Lam và Jin thì cố nhịn cười vì không hiểu sao tụi nó lại làm khó mấy người này đây!

-Dạ! Xin lỗi vì bạn trai em không biết ạ! – Một cô bé khá dễ thương ngồi kế anh chàng tài lanh hỏi nó lúc nãy, tụi nó gật đầu rồi nhìn đám đó một lượt rồi nhìn tụi hắn thì thấy tụi hắn đang nhìn mình, nó nói:

-22 tuổi! – Cả đám trố mắt ( Lam, Jin và tụi hắn cũng thế), Trang và Trúc thì vô cùng bình tĩnh nghe nó nói thì cũng chỉ gật đầu, tụi loi nhoi nghĩ: “nếu tụi nó 22t thì hơn đại ca tụi hắn 5t, khoảng cách cũng không mấy lớn nhưng đại ca tụi loi nhoi có bao giờ quen mấy đứa con gái hơn tuổi đâu? Không lẽ đổi khẩu vị hay sao?”. Còn tụi hắn thì nghĩ: “ Giở trò gĩ nữa đây? Làm cái gì mà 22t thế không biết” đang trong tình trạng mỗi người một suy nghĩ, nó kê vào tai Lam nói nhỏ:

-Ông ta thế nào? – Lam hoàn hồn khi nghe câu nói của nó, thì ra nó nói sai tuổi tác để có không gian riêng mà hỏi Lam, Lam củng kê vào tai nó nói nhỏ:

-Ông ta tức điên lên khi mất quyển nhật ký cùng tư liệu mật và cả……….! – nó cười nhếch môi, còn Trang và Trúc thì cười một cách mãn nguyện vì cái ngày mà ông ta nhận lấy hậu quả đã tới! Tụi nó đứng lên đi lên phòng và ngủ, còn tụi kia giấc nãy khi trở lại bình thường thì không thấy bóng dáng tụi nó đâu, ngồi một lát rồi đám loi nhoi cũng về, còn lại tụi hắn dọn dẹp. Dọn dẹp xong, tụi hắn ra phòng khách ngồi, hắn nói:

-Tụi mày thật sự không thấy? – ánh mắt căm thù cùng vs sự tức giận đang tràn đầy trong mắt hắn, 2 thằng bạn nói:

-Không! Nhưng mày đâu cần mấy cái thứ giấy tờ đó chứ! – Quân thắc mắc hỏi, dù sao hắn mà muốn giết tên đó thỉ ai mà cản nổi vậy mà hắn không giết cứ đòi cuốn nhật ký gì đó vs mớ giấy tờ trong đó!

-Nó không muốn bị uy hiếp! – Hạo nói, hắn gật đầu đồng tình, Quân cũng gật gù nói, chợt hắn nói:

-Tao sẽ tặng cho hắn món quà để thể hiện “cuộc chiến này thât sự đã bắt đầu” – hắn cười độc ác, 2 thằng bạn dù không biết món quà của hắn là gì nhưng món quà đó sẽ đem lại cho ông ta một sự phiền phức to tướng đây!

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vì mấy đứa bạn nó dụ dỗ cũng vì mình đang bí ý tưởng nên mình sẽ đi Du Lịch vs mấy đứa bạn trong thời gian sắp tới nên mình sẽ ngưng viết truyện nhé! Khoảng 1 tuần gì đó! Mình sẽ cố viết bù lại cho mấy bạn! bye nhe!!!!!!!!!!!!!