Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Chương 29: Bạn gái giả?




Quay lại vs nó, phải nói là cái cảnh này ai mà nhìn vào tưởng 2 người là nó và hắn đang yêu nhau không chừng, nó thì lúc nào chả bình tĩnh và có đôi phần lạnh lùng nhưng hôm nay cái tính cách đó đã bay biếng đâu mất, nó bặm môi, tay cứ vùng vẫy, trán thì do sợ quá mà lấm tấm mồ hôi, thật sự là từ nhỏ tới lớn nó chưa từng có những hành động nào quá thân mật vs người khác giới vì nó không thích, mặt nó hơi phiếm hồng ở má! Đúng là cute phết! Nó thì đang trong tình trạng sợ muốn chết ấy thế mà hắn nhìn nó rồi cười, hắn nhìn nó thật là đáng yêu sao sao á! Nó cứ cuối mặt không dám ngẩn lên không phải vì ngại hay gì đâu, nó đang nghĩ cách trốn thoát thôi, còn hắn thì nghĩ nó ngại ngùng gì đó! Thật là 2 người 2 suy nghĩ chéo nghoe. Hắn nâng khuôn mặt của nó lên, nó thì không để ý vì nó có kế rồi! Haha…………..Có kịch xem………..Nó tự nhiên cố gục mặt xuống sao đó ngước lên vs tốc độ nhanh và lực rất mạnh, hắn đang cuối xuống nhìn nó thì chiếc cầm nam tính của hắn, đụng vào cái đầu của nó, nó thì hơi đau đầu, còn hắn thì do đau quá mà lấy tay ôm cầm rồi thả lỏng tay chân nó ra! Cuối cùng nó thoát nạn, không dừng lại ở đó, nó đá hắn một cú vào lưng rồi mới nhanh tay chạy đi, hắn chỉ biết kêu đau mà không ai nghe!

Tạm thời bỏ qua chuyện hắn và nó, mình đi vào căn phòng khách tầng 2, phải nói 2 con người này xem xong cái bộ phim tình cảm lãng mạn Hàn Quốc của Hạo và Trúc xong thì không gian trong căn phòng nó có vẻ im ắng và có phần hơi hơi mờ ám ở đây, Trang sau khi thấy nhàm quá nên mở miệng nói vs người đối diện:

- Anh biết tôi là con gái khi nào? – Câu hỏi vô cùng đơn giản và rất hợp với cái không gian này vậy mà anh Quân nhà ta lại hỏi ngược lại Trang một câu chả liên quan chả ăn nhập nhưng câu hỏi đó khiến Trang hơi hơi ngại ngùng và có chút đỏ mặt:

- Cái cảnh hồi nãy cô thấy quen hông?- Câu hỏi đang ám chỉ ý đồ xủa Quân rất rõ, anh muốn nhắc cô về sự cố 2 nụ hôn đầu và thứ 2 của Trang đã cho Quân, nhầm không phải cho mà là nó tự biến mất! Trang ho vài tiếng rồi nói:

- Có chút chút! – Câu trả lời không rõ ràng khiến Quân càng muốn lấn tới, anh hỏi tiếp:

- Chút chút là bao nhiêu? – Tên này thấy cuộc đời mình dài quá hay sao mà lại hỏi mấy thứ tào lao mía lao này hoài vậy? Trang bắt đầu thấy khó chịu, cô làm mặt lạnh không trả lời, thấy cô không trả lời Quân cười rồi nói tiếp:

- Lúc đó tôi thấy mình hồ đồ ghê! Tôi phải biết cô là con gái chứ nhỉ? – Quân nhìn Trang không chớp mắt mong nhận được câu trả lời nhưng vô vọng, vậy mà Quân không có nản vẫn cứ nói tiếp:

- Mà cô lúc đó có thấy vui hông khi được hôn một hoàng tử như tôi? – Nói gì thì nói chứ chị Trang là nhịn hết nổi rồi! Trang bực mình, cô uống nước cho hả hoả vậy mà cái tên Quân cứ nói hết chuyện này tới chuyện khác, khiến cô phải tự mở cửa rồi đi ra ngoài!

Sau khi Trang ra được 5’, Quân mới biết Trang ra ngoài!

Bây giờ mình ra ngoài vườn hoa cho nó thoáng, vẫn cái khung cảnh ngại ngùng, Hạo sau khi lấy được bình tĩnh thì đi ra trước mặt Trúc nói:

- Thật xin lỗi! Tôi không cố ý! – Trúc thấy cũng có thành ý, nên khogn6 trách Hạo vs lại do anh cứu cô nên mới xảy ra cớ sự này, mà cô cũng có lỗi phải như lúc đầu đừng có lui ra sau thì đâu có xảy ra chuyện gì? Mà anh cũng có lỗi tự nhiên cứu cô, cứ để cho cô té đi! Thật là rối vậy là ai cũng có lỗi ( Chị Trúc có vấn đề tâm lý). Trúc không trả lời chỉ cười nhẹ coi như là đáp lại lời anh, nhưng Trúc đâu biết cái nụ cười đó làm ai đó có chút xao xuyến! Anh thấy cứ đứng đây thì càng lúng túng nên anh nói:

- Vào nhà đi! – Trúc nghe anh nói thì cũng gật đầu, anh thấy sao hôm nay cô kiệm lời vậy nhưng thôi anh không muốn hỏi nhiều nên chỉ cứ nghĩ trong lòng cứ không nói ra, Trúc thì cảm thấy hơi lân lân vs cái nụ hôn hồi nãy, cô vẫn chưa có hoàn toàn bình tĩnh nhưng bề ngoài thì không ai tthấy được điều đó trừ 2 con bạn chí cốt!

Vừa vào đến nhà. Trúc thấy 2 khuôn mặt đằng đằng sát khí nghi ngút, ánh mắt hình viên đạn bắn thẳng vào 2 người đối diện, Nó và Trang đang tức giận nhìn hắn và Quân, vậy mà hắn và Quân lại có thái độ rất bỉnh thản thư thái, như không có chuyện gì xảy ra. Trúc bước từ từ lại ghế sofa, ngồi kế nó, Trúc hỏi:

- Chuyện gì xảy ra thế? – Nghe lời nói của TRúc 2 con bạn vo tròn tay thành nấm đấm, lời nói rích qua từng kẻ răng nghe thật đáng sợ:

- Tụi- hắn- dám- kêu- tụi- này- làm- bạn- gái! – Nó nhìn hắn vs ánh mắt ăn tươi nuốt sống, nó thật muốn nhào tới bóp cổ tên này!. Trúc nghe xong thì nhìn Hạo, Hạo lên tiếng;

- Ừm! Tụi này tới đây! Thứ nhất là vạch trần vụ mấy người giả trai! Thứ hai là muốn mấy người làm bạn gái giả trong vòng 2 tháng để gạt ba mẹ tụi này! – Hạo giải thích xong còn miễn phí tặng một nụ cười, ấy thế mà tụi nó thấy nụ cười đó xong thì muốn giết chết từng người từng người trước mặt, sẽ đem tụi hắn ra lột da phơi nắng trên xào cho chim nó rỉa thịt hoặc lóc từng miếng thịt thảy cho cá ăn, hay là cắt thịt cho chảy máu rồi xát muối ớt tiêu chanh gì đó cho tụi hắn biết thế nào là lễ độ! Tụi hắn thừa biết tụi nó không nhận lời nên đã uy hiếp, nếu tụi nó không nhận lời thì coi như chuyện giả trai sẽ bị bại lộ! Nếu làm bạn gái giả thì không nói nhưng biểu tụi nó ở nhả tụi hắn trong 2 tháng thì miễng bàn! Pama tụi hắn vì muốn xem tụi hắn có lừa gạt hay không nên mới nói là phải đem bạn gái về và phải kêu bạn gái ở trong nhà của tụi hắn, trời ơi! Làm sao? Một là nhận! Nhưng nhận tụi nó thiệt thòi. Hai là không nhận! Nhưng không nhận thì bỏ lỡ kế hoạch! Tụi nó phải chọn cách nào? Cuối cùng tụi nó chọn cách một!, nó thở dài nói:

- Tụi này nhận lời! – Tụi hắn đặt ly nước xuống nhìn tụi nó cười một cái rồi nói:

- Tốt! – câu đó có nghĩa gì hông lẽ tụi hắn biết rọ tụi nó sẽ nhận lời! Tụi nó cũng chả có thời gian mà quan tâm. Hắn nói:

- Mấy cô chuẩn bị đi! 1 tiếng nữa sẽ đến nhà tụi này! – cái gì 1 tiếng? Có một tiếng sao mà nói tóc, trang điểm, chọn quần áo xong được? Đúng là ức hiếp người khác quá đáng! Tụi nó lật đật chạy lên lầu, tấm rửa và sửa sọn, đúng một tiếng sau, tụi nó bước xuống, phải nói là đẹp quá trời luôn, Nó hôm nay trong có vẽ thục nữ, vs chiếc áo sơ mi tay dài được xoăn lên đến khỉu tay, vs chiếc chân váy xoè, ngắn hơn gối. Trang thì vẫn phong cách ấy chiếc đầm ren tay ngắn màu đen quyến rũ ôm sát cơ thể. Trúc hôm nay có vẻ hơi dịu dàng hơn thường ngày vs chiếc đầm xoẻ, cổ tròn cộc tay và có sọc đen trắng. Cả 3 đều xoã tóc nhìn rất thanh lịch và xinh đẹp, tụi nó đi lướt qua tụi hắn, tụi hắn chạy theo mở cửa xe, và cả 3 người nhưng chỉ đi một hướng mà thôi!

- Sao lại đi chung vậy? – nó hỏi hắn vì trên xe có nó vs hắn thôi không hỏi hắn thì hỏi ai, hắn đang láy xe một tay giữ vô lăng, một tay mở nhạc nói:

- Mấy phụ huynh chỉ họp chung một nhà! – Nó cười vì Pama nó vs 2 đứa kia cũng như vậy thích họp chung một nhà để có chửi thì chửi chung, và như vậy sẽ đỡ mệt hơn, no hỏi tiếp:

- Vậy là tôi, 2 con bạn tôi và mấy anh ở chung một nhà cùng vs Pama tụi anh? – Nó thấy sao mà nhiều người vậy? vậy thì nó ngột ngạt lắm. Hắn cười khi nghe nó nói thế, hắn nói:

- Chỉ có tui, cô và mấy người kia, Pama tôi thì sẽ đột xuất tới thăm! – Nó đang xen hai tay vào nhau, nhìn mặt đăm chiêu lắm như đang suy nghĩ gì đó! Bất chợt nó hỏi tiếp:

- Vậy có đi học không? – Nó hỏi bâng quơ thôi chứ nó có tha thiết gì cái vụ học.

- Không! Tạm thời nghĩ! – nó gật đầu, vậy là hắn vs nó khogn6 nói gì thêm, chợt hắn đưa cho nó cái tờ giấy ghi đủ các sở thích sở ghét của hắn, nó có đọc qua, tóm lại là hắn không thích: ăn ngọt, nước cam, ăn tôm,……………Còn thích thì: café, hải sản trừ tôm. Hết rồi! Hắn chỉ có bấy nhiêu, hắn hỏi nó:

- Cô thích gì? – n1o nghe hắn hỏi thì trả lời:

- Không thích tôm, socola. Nói tóm lại cái gì cũng thích trừ hai cái đó! – Nó có sở thích giống hắn ư? Thật trùng hợp! Một sự trùng hợp bất ngờ!