Có Một Thằng Đực Rựa Tên Trang

Quyển 1 - Chương 9: "Tức là còn mỗi đôi ta." (͡° ͜ʖ ͡°)




"Lâu vãi? Mày tạo phòng chưa?"

"Đang tạo."

Buổi hôm nay chơi chán vãi nồi mặc dù team tao thắng mấy trận liền.

Ba thằng đi với nhau thì tao đứng giữa làm chỗ để tay cho hai thằng còn lại.

"Mày với thằng Quân cãi nhau à?" - Thằng Ngọc hỏi tao.

Tao trả lời cộc lốc.

"Đéo biết."

Rồi đút tay túi quần sờ soạn một hồi thì nhớ ra bỏ quên chìa khóa xe ở cái máy mới ngồi, tao sợ tụt dái, phi hết sức bình sinh quay trở lại.

Mới chạy gần đến quán net thì thấy thằng Quân từ trong bước ra, tao cố tình hạ thấp cái mũ lưỡi trai xuống che mặt mà đi vào.

Tao giật mình khi mà bị thằng Quân nắm cổ tay kéo lại.

Nó không nói gì chỉ đặt vào tay tao cái chìa khóa xe rồi đi.

Lúc nó buông tay tao ra, tao thẫn thờ đánh rơi chùm chìa khóa xuống. Nó cũng cúi xuống nhặt giúp tao.

Cầm lại chìa khóa, tao tát nó một cái rồi chạy đi.

Kì lạ là thằng Quân không kêu ré tên tao lên hay đuổi theo khiến tao thất vọng.

Nếu như có mưa rơi, tao sẽ khóc thật là thương tâm! Tao sẽ nói trong nghẹn ngào.

"Sưng U đừng bỏ rơi em..."

Mà thôi, bố không rảnh đóng phim Xẻng.

Về đến nhà, chưa gì thấy bà chị đang cười toe toét như con lợn nái ngay trước cửa nhà.

Đang tính chọc cho mấy câu thì thấy anh Khang ngay cạnh bả.

"Yo bro!" - Tao lễ phép chào.

"Trang hả, lâu lâu không ngó giờ trông chú em đẹp trai ra hẳn."

Ahihi, đừng nói điều mà ai cũng biết chứ, đồ ngốc!

Bà chị tao tự dưng rồ lên bảo anh Khang đừng về vội rồi phi như bay trở vào nhà.

Tao tính vào xem bà ý lục cái gì thì anh Khang bảo với tao:

"Thằng Quân dạo này cứ lầm lì, anh hỏi chả chịu nói."

Tao hỏi lại.

"Thật hả bro?"

"À, tao biết rồi." - Ông Khang tự dưng sút chân vào mông tao - "Chú em lại bắt nạt em trai anh hử?"

Tao sống chết lắc đầu không nhận.

Rõ ràng có phải do tao đâu, là nó tự dưng bày trò chiến tranh lạnh với tao đấy chứ!

Xoa xoa cái mông, tao bước tập tễnh vào phòng rồi ngã luôn lên giường.

Cái mồm tự dưng cười toe toét, nhìn vào trong gương thấy cái điệu cười đấy khắm y chang bà chị.

Đấy tao biết ngay mà, cái loại như nó mà bơ tao suốt được chắc.

Thế là tao nằm lì trong phòng một lúc, rồi một lúc nữa mới thấy bất ổn!!

Ác ma má mì đâu rồi?? Bình thường giờ này sẽ vào phòng xách cổ tao ra ngoài cơ mà??

Chắc mẹ tao lại đang tán phét với bà hàng xóm rồi. Nghĩ thế tao an tâm tranh thủ ngủ.

Tao lờ mờ mơ thấy thằng Quân ở rất gần mình, tao vươn tay ra bắt lấy tay nó để rồi bắt hụt. Kết quả tao tóm phải tóc bà chị tao.

Mở mắt ra, rút nhanh tay về, tao nhanh nhẹn lăn xuống nền nhà. Sắp lăn tọt vào gầm giường để lánh nạn thì bà chị tao vẫn túm được cạp quần lôi lại.

Và từ ấy ánh mặt em hồn nhiên... đến... lạ.

Đệt, cái cặp đôi nghiệt suck này, chồng thì sút đít vợ thì đạp trứng chim cu. Tao sẽ vô sinh cmn mất.

Khép hai chân yểu điệu ra khỏi phòng để xuống nhà bếp ăn cơm, tao vừa đi vừa rên rỉ vô cùng thương tâm.

Lệ hoen ướt khóe mi cay!!

"Đờ mờ hai ông bà nhá! Biết thế tuôi đây chém gió là bà Hải có gấu ông Khang có bồ thì đã ếu phải chị--"

Ngón tay tao vô tình trỏ phải thằng Quân đang đứng lù lù ở nhà bếp.

"Ơ đệt, tao vẫn chưa tỉnh ngủ à?"

Tự nói thế, tao lạ lạ gãi gãi tai rồi lăn trở lại phòng.

Đóng cửa lại, tao dựa lưng lên cửa rồi trượt dài ngồi xuống.

Tay tao đè ngực, đm, tim tao đập nhanh quá. Đầu óc tao rối mòng mòng cứ suy nghĩ mông lung. Giống như lúc tao gặp câu đố "Mày là tao, tao là mày, hỏi ai đâm đầu xuống bãi cứt trâu" ý.

Nếu các mày trả lời "Là tao" thì mày vẫn dính bẫy, nếu trả lời "Là mày" thì cũng hốc cứt.

Lạc cmn vấn đề.

Ý tao là tao bối rối quá. Tim tao đau quá man.

Tiếng gõ cửa bất ngờ khiến tao "Á" lên giật bắn.

"Ra ăn cơm đi."

Nếu như anh Khang có quả giọng trẻ con lừa tình thì chất giọng cô đặc trầm trầm của thằng Quân lại gây ấn tượng hơn.

Nhưng giọng tao vẫn hay nhất.

"Nếu là mơ thì mày biến khỏi giấc mơ của tao đê."

Không có tiếng trả lời, tao nghĩ nó đi rồi, lúc tao mở cửa ra. Chỉ cảm nhận được bị xô một phát lùi mấy bước rồi vấp phải thành giường mà ngã lên đệm.

Ngó hai bên vai mình bị ghì chặt xuống.

"Quan hệ với mẫu thân nhà mày, bỏ ra!"

Tao tung quả đấm thì thằng Quân lăn sang một bên né đi, tao ngồi dậy chạy ra đến cửa thì nó bắt tay tao kéo giật lại.

Đm, cả hai cổ tay tao đều bị nó khóa lại éo nhúc nhích được.

"Hải ơi!! Cứu tuôi!! HẢI ƠI CỨ-- ưm ịt ẹ ày, ắc iu ặc ặc!!"(lịt mẹ mày, phắc diu)

"Mẹ Trang đi ăn đám cưới rồi, anh Khang với chị Hải đi chơi net. Anh Khang bảo Quân đến trông nhà với Trang. Tức là còn mỗi đôi ta." (Sơ: ( ͡° ͜ʖ ͡°))

"Ôi ẹ ày!! Ư i cư!!" (đôi mẹ mày)

Lưng tao áp sát người nó, còn nó thì vừa dùng tay cố định cổ tay tao vừa bịt miệng tao.

Triệu hồi ác ma má mì đến cứu con!!!

__________

Sơ: Up giờ này chắc mấy đứa ngốc ngủ hết rồi, ngủ ngoan.