Có Một Tên Mặt Than Khép Kín Yêu Em

Chương 14




". . ." Xem một bản.

". . ." Lại xem tiếp một bản khác.

Tại sao mình lại có cái cảm giác đang xem thông tin để đi hẹn hò thế nhỉ? Mạnh Hạ để mớ hồ sơ giới thiệu vắn tắt lên bàn, bản thứ nhất, là một đại thúc, có điều bạn đã gặp qua một ông chú lớn tuổi như vậy đến phỏng vấn làm nhân viên vệ sinh sao? Bản thứ hai là một thực tập sinh, nhưng mà please, đây chẳng phải bộ phận quảng cáo ngưu lang, ngươi không cần trong bản giới thiệu vắn tắt nói rằng mình rất am hiểu việc giao thiệp với đàn ông được không? Ngươi viết sai chính tả phải không? Không phải giao thiệp mà là quấy rối chứ gì? Rốt cuộc chỉ có bản thứ ba là tương đối bình thường một chút, có điều tại sao một bản tóm lược đáng yêu nữ tính như vậy trên phần giới tính lại ghi là "nam" vậy trời?

Quả nhiên là vật họp theo loài, quái nhân Quý Lương Mạc này mở công ty hấp dẫn tới một đám người lập dị, Mạnh Hạ vừa nghĩ vừa liếc nhìn về phía Quý Lương Mạc.

Quý Lương Mạc buông văn kiện xuống nhìn Mạnh Hạ, sau đó Mạnh Hạ nhe răng với Quý Lương Mạc, Quý Lương Mạc bèn đi tới, đến trước bàn làm việc của Mạnh Hạ dừng lại khom lưng hôn lên môi Mạnh Hạ.

". . ." Mạnh Hạ đẩy Quý Lương Mạc ra : "Anh làm gì vậy?"

"Chẳng phải em muốn hôn sao?"

". . ." Hồi nào chứ?

"Biểu hiện vừa mới rồi của em chính là ý này."

". . . Anh đã từng gặp qua trường hợp nhếch miệng nhe răng như vậy là muốn hôn sao? ? ?" Mạnh Hạ trừng mắt nhìn Quý Lương Mạc cầm văn kiện lên bỏ đi.

. : .

". . ." Mạnh Hạ nhìn ông chú đang ngồi trước mắt này, cố gắng muốn rút tay về, kết quả ông chú mỉm cười : "Cậu không cần sợ, ta thích phụ nữ."

". . ." Thế thì chú cũng đâu cần nói lời này lúc đang sờ tay của tôi chứ! Mạnh Hạ rút tay về : "Ha ha, chú là bác sĩ khoa sản, tại sao lại muốn tới công ty của chúng tôi xin làm nhân viên vệ sinh?"

Ông chú cười nheo đuôi mắt nhìn quyến rũ : "Cậu đoán đi."

Đoán cái con khỉ! ! ! Mạnh Hạ nắm chặt mép bàn cố gắng nhịn xuống ý muốn hất nó lên : "Tôi không ngại kêu người kế tiếp."

". . ." Ông chú không nói gì, Mạnh Hạ đang đắc ý vì mình rốt cục có thể khiến cho ông chú này im lặng, kết quả đại thúc chợt phì cười : "Cậu thực biết đùa, tôi thích cậu rồi đấy, tên nhóc kia."

". . ."

Vị thứ hai vào phỏng vấn giống y như lời ghi trên bản sơ yếu lý lịch, thật sự rất am hiểu việc quấy rối đàn ông, không! Là giao thiệp mới đúng. Mạnh Hạ ngước cằm lên khi chịu không nổi ý vừa chợt nghĩ thoáng qua là đã muốn ói : Cậu sao lại không đi quấy rối ông chú kia ! ! ! Rõ ràng hai người xứng đôi như vậy kia mà ! ! !

Người thứ ba mới vừa đi vào phỏng vấn thì đã lên tiếng : "Tôi tên là Quý Lương Thần."

Cái tên này. . . Không phải muốn nói cho tôi nghe đây chính là anh trai của Quý Lương Mạc chứ? Mạnh Hạ nhìn tên đàn ông mặc bộ đầm liền trông kì dị đang đứng trước mặt.

Quý Lương Thần có vẻ thẹn thùng cúi đầu : "Nếu anh cứ nhìn người ta như vậy, người ta sẽ mắc cỡ đó."

". . ." Người này chắc không phải là anh trai của Quý Lương Mạc đâu nhỉ?

Đang lúc Mạnh Hạ vô cùng rối rắm, Quý Lương Mạc mở cửa đi vào, sau đó. . . Sau đó cậu liền trông thấy Quý Lương Thần mặc váy liền áo chân mang giày cao gót năm phân nhào vào trong lòng Quý Lương Mạc : "Anh ~ "

"Đây là em trai của anh hả?" Mạnh Hạ sau khi nói xong thì trừng lớn mắt : "Em trai của anh? ? ?"

Quý Lương Mạc gật gật đầu : "Ừ."

Quý Lương Thần ôm cổ Quý Lương Mạc cố ý nũng nịu : "Anh ~ Có vui không? Em biết mình mà tới đây phỏng vấn sẽ cho anh một bất ngờ thật lớn."

Mạnh Hạ không muốn thừa nhận, rằng mình đang ghen tị, hơn nữa còn ghen với em trai có phong cách kì lạ của mặt than Quý Lương Mạc, vì thế Mạnh Hạ cầm văn kiện rời đi, cậu không muốn nhìn thấy cảnh huynh từ đệ hiếu, được rồi, thật ra câu gốc của nó chính là mẫu từ tử hiếu.

Khiến cho Mạnh Hạ buồn bực chính là - Quý Lương Mạc vậy mà không đi theo mình. Cho nên Mạnh Hạ một mình trở lại phòng làm việc sinh ra hờn dỗi: "Quả nhiên, mặt than là đồ đáng ghét nhất quả đất."

"Nhóc cưng ~ "

Mạnh Hạ bị cái kiểu xưng hô này làm nổi da gà, kinh hoảng nhìn về phía ông chú vừa xuất hiện trong văn phòng : "Sao chú lại vào đây?"

Đại thúc cười cười đi tới : "Tôi tới là định hỏi cậu, có phải cậu cảm thấy tôi và tên am hiểu giao thiệp với đàn ông hợp nhau hay không?"

". . ." Quả nhiên là các người đang quấy rối đúng không?

Ông chú chân thành nắm tay Mạnh Hạ : "Kỳ thật tôi và hắn là một đôi, nhưng tôi ấy mà, rất thích cảm giác hắn đuổi tôi chạy a."

". . ." Chú thật biến thái. Mạnh Hạ muốn rút tay về.

Ông chú ghé sát bên tai Mạnh Hạ nói : "Còn nữa, vừa nãy tôi nhìn thấy sếp của cậu đi về phía này, hiện tại hẳn là đã nhìn thấy dáng vẻ thân mật giữa tôi và cậu rồi."

"! ! !" Mạnh Hạ quay đầu thì nhìn thấy Quý Lương Mạc đen mặt đứng ở cửa, lúc này ông chú còn đổ thêm dầu vào lửa gửi cho Mạnh Hạ một cái hôn gió : "Nhóc cưng, nhớ tới tìm tôi a ~ "

Mạnh Hạ lệ rơi đầy mặt, theo như trong sách thì hẳn là mình phải nói với Quý Lương Mạc : Hãy nghe em giải thích. . .