Có Một Loại Yêu Quái Gọi Là Nhân Yêu

Chương 20: Sở vị sinh tử (cái gọi là sinh con)




Tin tức nhóm Q Gia Tộc Rách Nát

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: ôi mẹ ơi là mẹ, mấy ngày nay con đều bị tra tấn vô nhân đạo quá trời, chị em ơi ta muốn chết!!

[ Dung Cách Cách ]: Mấy ngày rồi không thấy online phải không? Thế mà mình cũng chả nhận ra gì cả.

[ Lão Ni Cô ]: Ừ, ta cũng thế.

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: Này, sao không ai nhớ ta hả

[ La La Băng Băng ]: ta nhớ ta nhớ ta cực kỳ nhớ ngươi...

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: chỉ có Băng Băng tốt mà thôi >,< 

[ Nhánh Cỏ Bự]: bà xã bị cảm cúm đã khỏi hẳn chưa? 

[ La La Băng Băng ]: khoẻ rồi cám ơn ông xã quan tâm 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: buồn nôn quá đi! 

[ Nhánh Cỏ Bự]: ta quan tâm bà xã là điều nên làm... Ngươi ghen phỏng? 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: không dám. 

[ Lão Ni Cô ]: ôi, tâm hồn bé nhỏ của ta, sắp bị mấy áng văn giết chết rồi... 

[ Nồng Cốt Mỹ Nhân ]: văn gì cơ? 

[ Lão Ni Cô ]: nam nam sinh tử ấy...

[ Nồng Cốt Mỹ Nhân ]: ha hả chị đây cũng thích mấy cái thể loại đấy, sinh nhiều cục cưng quá đâm nghiện mất rồi... 

[ Lão Ni Cô ]: buồn cười lắm ấy, đàn ông mang thai... (*) 

[ Vi Sinh Vật ]: đàn bà mới mang thai, ni cô bà bà gõ lộn rồi >>

[ Lão Ni Cô ]: A Di Đà Phật, Vi lão sư, ngài không hiểu thì đừng có mà hóng hớt...

[ La La Băng Băng ]: ta cũng không hiểu >< 

[ Lão Ni Cô ]: ha hả để lần sau Dung Nhi gửi cho Băng Băng hai bộ, không phải vội. 

[ La La Băng Băng ]: ừ 

[ Vi Sinh Vật ]: thế nam nam sinh tử là cái chi? 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: là hai thằng đàn ông sinh con đó. 

[ Vi Sinh Vật ]: ra là vậy. 

[ Lão Ni Cô ]:... Ngươi không thấy kỳ quái à? Ta kinh nghiệm đầy mình mà còn đỡ không nổi! 

[ Vi Sinh Vật ]: đàn ông sinh con có cái gì mà kỳ. 

[ Lão Ni Cô ]:... Ngươi là đàn ông? 

[ Vi Sinh Vật ]: Đương nhiên.

[ Lão Ni Cô ]: ngươi có thể sinh con? 

[ Vi Sinh Vật ]: đương nhiên. 

[ Lão Ni Cô ]: ý ta không phải như thế, ý ta muốn nói là trong bụng ngươi có đứa nhỏ, sau đó nó được ngươi sinh ra ấy. 

[ Vi Sinh Vật ]: ta đang nói ý này mà. 

[ Lão Ni Cô ]: hãi!! 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: Vi Sinh Vật lão sư, ta nghĩ ta có thể hiểu được ý ngươi muốn nói rồi... 

[ Vi Sinh Vật ]: Hà Diệp chẳng lẽ cũng giết người? 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: đúng vậy. [

Vi Sinh Vật ]: mấy người? 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: một nam một nữ. 

[ Vi Sinh Vật ]: À, ta giết một nam hai nữ còn có một đứa nhóc nữa. 

[ Lão Ni Cô ]:... 

[ Vi Sinh Vật ]: trời rất cao 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: sông rất dài 

[ Vi Sinh Vật ]: ánh sáng trường ta 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: di trạch vu phương 

[ Vi Sinh Vật ]: 9701, vĩnh tranh thứ nhất 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: 0308, khí phách hăng hái 

[ Vi Sinh Vật ]: nắm tay nhau, hỡi sư muội thân ái. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: nắm tay nhau, hỡi sư huynh thân ái. 

[ Lão Ni Cô ]: ta 囧囧囧... 

[ La La Băng Băng ]: hai vị T bạn học, xin chào nhé. Ám hiệu đúng là, cạc cạc cạc 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: Băng Băng cũng rất BT nha... Kích động quá đi... 

[ La La Băng Băng ]: nếu tính đến khoá đầu tiên của học viện, có khi phải kêu bạn trẻ Vi Sinh Vật một tiếng Đại sư huynh mới đúng 

[ Vi Sinh Vật ]: sư muội ngoan 

[ Lão Ni Cô ]: hãn, không ngờ nhiều bạn học đến thế. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: đúng là hữu duyên mà 

[ Vi Sinh Vật ]: có gì kỳ đâu, sinh viên BT phân bố khắp nơi mà. Sinh viên thành tài nơi đâu cũng có nhaaa 

[ Vi Sinh Vật ]: đúng rồi, các ngươi không thảo luận vấn đề vừa rồi nữa sao? 

[ Lão Ni Cô ]: vấn đề đàn ông sinh con. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: ta tạm thời không phát biểu ý kiến, để sư huynh nói thử coi... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: năm đó ở trên diễn đàn cãi nhau kịch liệt đến giờ ta vẫn còn bị ám ảnh ấy... 

[ Vi Sinh Vật ]: ha ha, việc này ta cũng biết, khi đó ta vừa mới tốt nghiệp xong. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: đúng thế, khi ta mới nhập học thì các sư huynh đã tốt nghiệp đang làm nghiên cứu sinh rồi, ngươi bây giờ là giáo sư đại học, chẳng lẽ ngươi chính là trong người trong truyền thuyết ấy... 

[ Vi Sinh Vật ]: suỵt... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: ha ha ha ha... Ta đã biết. 

[ Nồng Cốt Mỹ Nhân ]: bọn họ lại bắt đầu đánh đố rồi đấy, thực là quá đáng mà. 

[ Lão Ni Cô ]: đúng thế đúng thế. Vi Sinh Vật mau giải thích coi cái nào. Hà Diệp ngươi cút sang một bên. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: biết biết biết, Đại sư huynh ở đây sao ta dám làm càn ta ra ngoài phơi trăng 

[ Vi Sinh Vật ]: Ni Cô bà bà để ta giải thích vấn đề đàn ông sinh con được không? 

[ Lão Ni Cô ]: được. 

[ Vi Sinh Vật ]: xét theo góc độ y học mà nói, đàn ông có thể sinh con. 

[ Lão Ni Cô ]:... 

[ Vi Sinh Vật ]: có thể cấy phôi thai vào cơ thể đàn ông, làm cho đàn ông mang thai rồi sinh con. 

[ Lão Ni Cô ]:... đàn ông có thể sinh con hửm?! 

[ Vi Sinh Vật ]: đúng vậy, mỉm cười ở nước ngoài đã có thử nghiệm thành công rồi. 

[ Nồng Cốt Mỹ Nhân ]: thế nên ta mới cực kỳ thích sinh tử văn 

[ Chờ cho hôn mê ]: Vi Sinh Vật lão sư, ngươi giải thích rõ ràng xem nào, đừng nghĩ mình học y là đứng đó nói nhảm. Nói bậy nói bạ mê hoặc dân tình. 

[ Vi Sinh Vật ]:... Vậy ngươi nói xem? 

[ Chờ cho hôn mê ]: cười lạnh. Sao ngươi không nói cho các nàng hay trứng sau khi thụ tinh mới hình thành phôi thai, mà muốn thụ tinh trứng yêu cầu phải có t*ng trùng kết hợp với tế bào trứng, đàn ông không thể tạo ra tế bào trứng mà phải nhờ vào đàn bà cung cấp, nói trắng ra đàn ông sinh con chẳng qua là mượn bụng sinh con mà thôi. Bản chất vẫn là nam nữ kết hợp mới sinh được con. 

[ Vi Sinh Vật ]:... 

[ Lão Ni Cô ]:... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: ông trời ơi, Hôn Mê tỷ tỷ... Tỷ có thể nói chuyện kín đáo một chút có được không... 

[ Chờ cho hôn mê ]: ha hả, rung động, rung động, phải như thế mới có được hiệu quả này. 

[ Vi Sinh Vật ]: ai, ta nói này Hôn Mê, sao ngươi cứ phải huỷ hoại hình tượng đẹp đẽ của đàn ông sinh con trong lòng hủ nữ thế hả... Nghệ thuật là nghệ thuật, khoa học là khoa học, đâu phải lúc nào nó cũng có quan hệ mật thiết với nhau đâu... Nếu nói như ngươi thì tiểu thuyết chẳng bao giờ bán được hàng hết trơn... 

[ Chờ cho hôn mê ]: đừng nói là ngươi cũng xem BL nhá... 

[ Vi Sinh Vật ]: À thì... hình như, cũng có lần xem qua, chút chút thôi mà... 

[ Chờ cho hôn mê ]: thế rồi sao, bị cảm động hay là bật cười hửm? 

[ Vi Sinh Vật ]: thì xem tới đoạn bỗng nhiên cái bụng phình to... thế là ta nghĩ tới tuyến tiền liệt của người nọ sưng tướng lên... vậy là ta đi hỏi mấy nữ sinh, các nàng bảo trong tiểu thuyết vẫn viết như vậy mà, ta liền 囧rớt... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: ^^, cho nên các ngươi có thể hiểu được nỗi thống khổ của ta rồi chứ, ta đây còn suốt cả ngày xem, chỉ muốn chết quách đi cho xong 

[ Chờ cho hôn mê ]: ha hả, còn có cái gì mà những lúc tình cảm mãnh liệt tạo thành vật chất đặc thù, rồi tiếp đó mang thai, sinh con hệt như một lũ đàn bà con gái, toàn là mấy thứ tầm bậy tầm bạ... 

[ Vi Sinh Vật ]: đúng thế đúng thế, nếu mà sinh từ cái chỗ đó, hoá ra đứa bé lại nằm ở đường ruột à ha ha, bình thường mà thế thì rớt từ tám đời rồi ^^... 

[ Chờ cho hôn mê ]: thế đấy, đàn ông chỉ có thể mổ mà lấy đứa nhỏ ra thôi, chả còn cách nào đâu. Đứa bé không nằm trên đường ruột thì chui ra bằng cái chỗ đó kiểu gì ^^ 

[ Vi Sinh Vật ]: tạm thời có thể giải thích là vì hắn ăn đứa bé đó, rồi nó trôi xuống dạ dày, đáng tiếc là không tiêu hoá được thế là lại qua đường ruột lần nữa nhưng vẫn không thể tiêu hoá, kết quả cuối cùng là chui từ trong cái chỗ đó đó mà rớt ra ngoài... 囧... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: van cầu các ngươi đừng thảo luận nữa... Ta bị kích thích lắm lắm rồi... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]: nhớ năm đó cái bài post trên diễn đàn của trường lấy chủ đề là đàn ông sinh con nhận được hàng nghìn reply ấyyyy... Càng nghĩ lại càng thấy đau đớn...

[ Vi Sinh Vật ]: nha đầu Hôn Mê, đừng bảo ngươi cũng là người cực T đó nhá? 

[ Chờ cho hôn mê ]: không phải. 

[ Vi Sinh Vật ]: vậy là được rồi, nếu không ta dễ liên tưởng đến một người lắm, ha hả. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ]:... Ta cũng vậy, nếu đúng thế, quả thực khiến người ta sốc điếng người ấy chứ, hoàn toàn nằm ngoài phạm vi tiếp nhận của ta... 

[ La La Băng Băng ]: tuy rằng ta cũng là người cực T nhưng mà ta chả hiểu mọi người đang nói cái chi cả... Sinh viên trường Y toàn những người có suy nghĩ quái đản... 

[ Chờ cho hôn mê ]: Băng Băng ngươi bị cảm sao không nghỉ ngơi đi. 

[ La La Băng Băng ]: ta khỏi rồi, ha ha, cảm ơn tỷ tỷ quan tâm >< 

[ Chờ cho hôn mê ]: ừm, vậy là tốt rồi, phải tự biết quan tâm bản thân đấy. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với 

[ La La Băng Băng ]: Băng Băng, để ta giải thích cho ngươi hay,năm 2003, trên diễn đàn học viện y của chúng ta có một bài viết về chủ đề đàn ông sinh con, cứ thế người người bàn luận biến thành hai phe khẩu chiến suốt một tuần liền, rốt cục bài viết kia bị Hội Học Sinh cưỡng chế close, không còn lấy một chữ... Đây là bí mật bất truyền ở học viện y của chúng ta đấy. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: trong đó có một sư huynh năm nhất của khoá 97 nghiên cứu vô cùng kịch liệt, còn có một sư huynh của khoá 2001 nữa, mỗi lần hai người đều làm cái reply tới mấy trăm chữ, có khi còn hơn một ngàn nữa ấy, luận điểm súc tích rõ ràng như làm luận văn luôn, nhìn choáng cực. Nếu ta đoán không nhầm thì sư huynh năm nhất đó là 【Vi Sinh Vật 】ở trong nhóm Gia Tộc Rách Nát chúng ta, ta nhớ rõ tên ID trên forum lúc ấy của hắn là【tình yêu bé nhỏ】. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: thảo luận về sau còn đề cập tới đủ loại vấn đề ấy, nào là đạo đức, pháp luật rồi cả tình yêu cũng lôi vào, cãi nhau kinh quá thế là Hội Học Sinh của học viện y close luôn cái topic kia luôn, khỏi phải bàn cãi... 

[ La La Băng Băng ] thì thầm với [ Hà Diệp Phi Vũ ]: ha hả, thảo nào. Ta chưa nghe nói qua. 

[ La La Băng Băng ] thì thầm với [ Hà Diệp Phi Vũ ]: dù sao đại đệ tử T yêu đương không có chuyện gì là cãi nhau ấy mà. Kể ra học viện chúng ta năm đó cũng cứ hơi tí là cãi nhau, có một lần vì phát triển trò chơi gì gì đó mà cãi nhau hết cả nột tháng trời lận... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: ta cũng thấy... diễn đàn lắm spam nhảm quá... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: Băng Băng ta bảo này, 【Vi Sinh Vật 】của gia tộc chúng ta có khả năng là... Lâm Vi học trưởng lắm ấy... 

[ La La Băng Băng ] thì thầm với [ Hà Diệp Phi Vũ ]: Lâm Vi?... quá ư... khó... tiếp nhận... 

[ La La Băng Băng ] thì thầm với [ Hà Diệp Phi Vũ ]: hắn chẳng phải chính là học trưởng máu lạnh trong truyền thuyết ở học viện y của các ngươi còn gì... Đi đường mắt cao hơn đầu, phẫn hận thế giới coi khinh người đời, chỉ biết lảm nhảm cái chi mà nền giáo dục Trung Quốc quá là thất bại, học sinh ai nấy đều thành lũ học vẹt hết, ta đây đi thi được có 59 điểm làm sao giải phẫu thành công chứ... rồi vân vân... nhưng sao bây giờ lại vừa nói nhiều vừa khôi hài vậy, thực kỳ lạ... 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: chả biết nữa, từ sau hồi thảo luận vấn đề đàn ông sinh con đó, trong nhà hắn ta xảy ra chuyện gì đó thì phải rồi sau cũng đi xuất ngoại luôn, đến lúc về nước lại đột nhiên làm thầy giáo... Ta nhớ hắn năm đó rất giỏi về ngoại khoa, giáo viên chúng ta bảo, hắn giải phẫu thi thể chả khác gì tháo búp bê, từng cái mạch máu, dây thần kinh đều rất trật tự, thật thần kỳ... Ai cũng nghĩ hắn sẽ làm bác sĩ ngoại khoa tại bệnh viện tốt nhất, đâu ngờ đùng một cái hắn đổi sang nghề giáo viên... Hồi đó lần nào thi hắn cũng được 59 điểm ấy... thiếu tí teo, nhưng mà nghe nói phần bảo vệ luận án tốt nghiệp hắn đã gây ấn tượng tuyệt cú mèo với tất cả thành viên ban giám khảo luôn đấy... (59 là thiếu 1 điểm, 60 mới là điểm để qua bài thi) 

[ La La Băng Băng ] thì thầm với [ Hà Diệp Phi Vũ ]: ha hả, lạ à nha, năm đó lại sinh ra một người tuyệt vời như vậy, giờ lại còn gặp nhau trong trò chơi nữa chứ. 

[ Hà Diệp Phi Vũ ] thì thầm với [ La La Băng Băng ]: ừ, theo lời giáo viên nói thì có hai người có thể so được với Lâm Vi, một là sư huynh Diệp Kính Văn khoá 99, hội trưởng hội học sinh Văn Ngu (văn hoá, niềm vui)suốt ngày cười cứ như hồ ly, có điều thành tích vẫn cứ giỏi, giật học bổng đều đều, đã thế ca hát khiêu vũ còn cực kỳ lợi hại. Còn một người nữa là sư huynh Hắc Sâm Lâm khoá 2001, cũng không phải giỏi lắm, cái chính là có lối suy nghĩ vô cùng kỳ lạ, mỗi lần giải quán quân của cuộc thi thiết kế thí nghiệm đều bị huynh ấy giật hết trơn. Tam đại kỳ nhân tài tử trong lịch sử học viên y chúng ta có một điểm giống nhau, ấy chính là cả ba người đều là những chàng trai siêu siêu siêu siêu cấp đẹp trai... 

Bàn tay đang gõ chữ của La Băng đơ ra trên bàn phím, cậu ngẩn người. Sự tích anh hùng của Lâm Vi và Kính Văn thì ai ai cũng từng nghe qua, kể cả không phải là sinh viên của học viện như cậu đây cũng biết chút đỉnh. 

Chỉ là... Hắc Sâm Lâm? Là Hắc Sâm Lâm mà mình biết ấy hả? Chẳng phải cậu ta không làm được luận văn, không tốt nghiệp được thạc sĩ đấy thây? Sao theo lời của Hà Diệp Phi Vũ thì lại thành giai đẹp? Cậu ta đẹp trai hả? Làn da màu đồng cổ? Cái mũi cao cao? Ánh mắt có chút thần, thế là đẹp trai ấy hả? Chả thấy đẹp chút nào. Đẹp thiệt sao? Đợi hắn về rồi coi kỹ lần nữa vậy. 

La Băng sờ sờ cằm, xem ra tên Hắc Sâm Lâm này độc thân nhiều năm như vậy, không phải là không có nữ sinh theo đuổi, mà nhất định là do người theo đuôi nhiều quá chọn không ổn, mà không chọn cũng không xong. Hay là mình ra tay giúp cậu ta. Miễn cho mẹ hắn suốt ngày lải nhải. Hắc hắc.

(*) Ở chỗ này, đúng theo bản hán việt là « dựng phu » (đàn ông mang thai) và « dựng phụ » (đàn bà mang thai), khác nhau ở âm «fu» và «fù» (thanh 1 và thanh 4), đó là lý do Vi Sinh Vật nói Ni Cô gõ nhầm.