Cổ Mộ Có Một Ổ Xà

Chương 7




Ngày hôm sau, Hoa Tiểu Ngũ như trước no đến không muốn động, đương nhiên cũng không có xà đi quản nó, vì thế Hoa Tiểu Ngũ uất ức nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Ngũ trành cả người cứng ngắc, tìm được một chỗ bí mật liền né đi vào, may mà giờ thân mình vừa nhỏ vừa mềm mềm, ẩn núp không…chút tốn sức a, Ngân Tiểu Tiểu cảm thán lên.

“Đại Bạch! Nhanh đi tìm trứng chim!”

Ngân Đại Bạch bị Hoa Tiểu Hoa đuổi chạy ra ngoài, Ngân Đại Bạch không hề có một câu oán hận đi tìm trứng chim .

Thời gian một chút trôi qua, mặt trời càng lên càng cao, độ ấm bay lên, Ngân Tiểu Nhất, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Ngân Tiểu Tứ đều bò ra ngoài sơn động ở trên mảnh đất trống phơi nắng. Hoa Tiểu Hoa ngậm Hoa Tiểu Ngũ đi ra ngoài, ném Hoa Tiểu Ngũ ra bên ngoài, lại bò đi tìm Ngân Tiểu Tiểu.

“Ngân Tiểu Tiểu, đi ra ngoài phơi nắng.” Hoa Tiểu Hoa tìm được nơi Ngân Tiểu Tiểu ẩn núp.

Ngân Tiểu Tiểu chìa đầu nhìn nhìn bên ngoài sơn động, trời ạ, chỉ nhìn ánh sáng rực rỡ xem bên ngoài đã biết là rất nóng, càng đừng nói đi phơi nắng, vì thế Ngân Tiểu Tiểu thực quyết đoán rụt trở về: “Ta không đi.”

Hoa Tiểu Hoa lập tức không khách khí cuốn Ngân Tiểu Tiểu lên, bỏ qua Ngân Tiểu Tiểu giãy dụa, ngậm Ngân Tiểu Tiểu ra khỏi sơn động, ném Ngân Tiểu Tiểu tới bên cạnh Hoa Tiểu Ngũ.

“Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu, ngươi tới cùng ta sao!” Hoa Tiểu Hoa thật vui vẻ vì Ngân Tiểu Tiểu nằm ở bên cạnh mình.

Ngân Tiểu Tiểu bị ném hôn mê hai giây, ngay cả Hoa Tiểu Ngũ nói cái gì cũng không nghe rõ, phục hồi tinh thần lại liền cảm nhận nóng rực, dường như là đồng thời, thân thể màu bạc của Ngân Tiểu Tiểu bốc hơi ra một tầng trắng nhạt, Ngân Tiểu Tiểu lộn mấy vòng, nhiệt độ kiểu này hoàn toàn không thể chống cự.

Vì thế Ngân Tiểu Tiểu chật vật bò vào sơn động.

Lúc này Hoa Tiểu Hoa không quản nó, Hoa Tiểu Hoa đang luôn luôn thấy kỳ lạ, rắn là một loại sinh vật yêu phơi nắng, dù sao Tiểu Tiểu cũng không thể tránh mãi.

Bò lại sơn động Ngân Tiểu Tiểu mới yên tâm, trời ạ, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy nếu ở bên ngoài hơn mấy phút nữa thì có lẽ đã bị nướng chín.

Nhưng mà, Ngân Tiểu Tiểu nhìn bên ngoài sơn động, theo bản năng lại thối lui đến chỗ sâu nhất trong sơn động, nhiệt độ bên ngoài ít nhất là bốn mươi độ đi, sao có thể cao như vậy.

Nghĩ nửa ngày cũng không rõ, Ngân Tiểu Tiểu bỏ qua, không biết có phải là vì biến thành rắn hay không mà Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy dung lượng não của mình nhỏ hơn trước kia không biết gấp bao nhiêu lần, vì thế Ngân Tiểu Tiểu oán niệm.Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

Mãi cho đến khi nhiệt độ không cao như vậy nữa, Ngân Đại Bạch mới kéo một ổ chim trở về.

Mặc dù nơi có trứng chim cách nhà Ngân Tiểu Tiểu rất xa, nhưng lấy tốc độ rắn nơi này mà nói, Ngân Đại Bạch trở về xem như đã muộn, nguyên nhân rất đơn giản, Ngân Đại Bạch phát hiện thời tiết ngày hôm nay rất không tồi, vì thế buổi trưa nhịn không được phơi nắng một lát, thuận tiện ngủ một giấc.

Lần này Ngân Đại Bạch mang trứng chim về không ít hơn Hoa Tiểu Hoa hôm qua mang về, Ngân Tiểu Tiểu nhìn lướt qua, cảm thấy được có lẽ là mười mấy quả, chắc là Ngân Đại Bạch tìm nhiều ổ chim.

Ngân Tiểu Tiểu nhìn người một nhà vây quanh bên cạnh mình, cảm thấy hốc mắt ê ẩm.

Hoa Tiểu Hoa ở… trong gia đình đảm nhiệm vai trò “Mụ mụ”, nó đanh đá sang sảng, thích áp bức Ngân Đại Bạch, tính tình không tốt, ngây thơ khờ dại, đối với chúng sáu ấu xà cũng không khách khí, nhưng không thể nghi ngờ nó là một “Mụ mụ” tốt, ở trong lòng của nó, nó chân chính yêu sáu ấu xà.

Ngân Đại Bạch ở… trong gia đình đảm nhiệm vai trò “Ba ba”, nó trầm mặc ít lời, yêu Hoa Tiểu Hoa, nơi chốn nhường nhịn, trao đổi với sáu ấu xà đều rất có hạn, nhưng cũng vậy, ai cũng sẽ không hoài nghi Ngân Đại Bạch yêu sáu ấu xà.

Ngân Tiểu Nhất, hiền như khúc gỗ lại trầm mặc, điểm này giống Ngân Đại Bạch, thích hợp làm đại ca xà nhất, nó đều thực quan tâm năm đệ đệ, dùng phương thức của mình thủ hộ lấy đệ đệ của mình.

Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam, Hoa Tiểu Ngũ, chúng nó là giống Hoa Tiểu Hoa, ngây thơ khờ dại, dong dài, dễ thỏa mãn, dễ vui vẻ, tính cách này ở giới bên ngoài đương nhiên không tốt, nhưng mà ở…trong thế giới độc xà, tính cách này cũng thực khiến người thích.

Ngân Tiểu Tứ, có thể nói là người đột biến nhất nhà, nó cất dấu Thông Tuệ, thuộc tính này thật quan trọng, cả nhà đúng là thiếu hụt thứ đó, cái gọi là phụ phụ không thể chọn chính là đạo lý này, nhưng nó cũng yêu người nhà của mình, sẽ không vì người nhà ngu ngốc ngây thơ mà chán ghét hoặc phẫn nộ.

Mà Ngân Tiểu Tiểu, người mang theo trí nhớ kiếp trước trọng sinh làm rắn, khoác tấm da rắn có được người nhà của mình, cảm nhận được thân tình trước nay chưa từng được cảm thụ, cho dù là đã trở thành rắn mình sợ hãi nhất, nhưng mà khi rắn đã trở thành người nhà của ngươi, chúng nó yêu ngươi, cưng chìu ngươi, thương ngươi, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ không ra mình còn có lý do gì đi e ngại rắn.

Được rồi, nói dễ nghe là Ngân Tiểu Tiểu bởi vì thân tình mà không hề e ngại rắn, nói thật ra là thần kinh Ngân Tiểu Tiểu thực thô, thực thản nhiên tiếp nhận sự thật này rồi, mặc dù lúc vừa mới biết được mình là rắn thật sự rất không bình tĩnh cùng các loại máu chó.

Vì thế, bởi vì nguyên do tầng tầng, xà nhãn của Ngân Tiểu Tiểu cay cay nhịn không được, rơi ra một giọt nước to như hạt đậu, khóc phải gọi là vô cùng đau khổ a.

Nhưng vừa thấy Ngân Tiểu Tiểu nhỏ nước mắt, Ngân Đại Bạch, Hoa Tiểu Hoa cùng năm ấu xà vốn vây quanh Ngân Tiểu Tiểu đều không tự chủ được mà lui về sau vài bước, mặt xà mờ mịt cùng sợ hãi.

Vì thế Ngân Tiểu Tiểu khóc uất ức, khóc càng thương tâm, nhìn thấy mình khóc, vì sao chúng nó lại có biểu cảm như vậy! Ngân Tiểu Tiểu thật sâu cảm thấy chúng nó không thương mình. [ =.=” uầy, vừa rồi ai nói người nhà đều thương mình, bó tay Tiểu Tiểu]

Rốt cục Ngân Tiểu Tứ làm đại biểu được bầu đi ra, Ngân Tiểu Tứ im lặng một chút, tới gần Ngân Tiểu Tiểu, chần chờ nói : “Tiểu Tiểu, ngươi đây là đang… Làm gì?”

Ngân Tiểu Tiểu không để ý tới nó.

Vì thế đổi Ngân Đại Bạch.

“Tiểu Tiểu? Ngươi làm sao vậy?”

Ngân Tiểu Tiểu vẫn không để ý.

Vì thế Hoa Tiểu Hoa bạo phát: “Ngân Tiểu Tiểu!”

Chậc chậc, thật sự là dư âm còn văng vẳng bên tai a, Ngân Tiểu Tiểu sợ tới mức nước mắt bị nén trở về, trừng một đôi xà nhãn nước mắt lưng tròng nhìn Hoa Tiểu Hoa, Hoa Tiểu Hoa tuy không biết trong mắt Ngân Tiểu Tiểu có thứ gì, nhưng thấy Ngân Tiểu Tiểu như vậy đột nhiên trong lòng cảm thấy mềm mại, không tự giác phóng nhẹ giọng: “Tiểu Tiểu, ngươi vừa rồi đang làm gì đó?”

“… Ta đang khóc mà.” Ngân Tiểu Tiểu vừa nói vừa nức nở.

“Khóc? Là cái gì?” Ngân Đại Bạch hỏi ra toàn bộ nghi vấn của xà ở đây.

Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, nức nở đồng thời nhìn một vòng, phát hiện toàn bộ xà đều vẻ mặt mờ mịt, sau đó đổi thành Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt .

Chẳng lẽ… Rắn không biết khóc là cái gì?Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)

Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ tới thế giới động vật mình từng xem, nói cái gì nhỉ, à, đã từng nói rắn sẽ không chảy nước mắt, mà mắt rắn chảy nước đều chỉ vì bài xuất lượng muối dư trong thân thể mà thôi.

Ngân Tiểu Tiểu ngượng ngùng, thì ra là mình hiểu lầm. Như vậy xem ra, mình thật sự là một con rắn đặc biệt, còn có thể chảy nước mắt, cả người Ngân Tiểu Tiểu nhiễm phấn hồng, cái đuôi ở sau người vung vung.