Vì thế sáng sớm, năm ấu xà cùng Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa liền phát hiện mặt xà của Ngân Tiểu Tiểu thối thối. Có thể không thối sao! Ngươi thử xem bị một đám xà quấn lấy trợn mắt đến bình minh xem thử có cảm giác gì!
Ấu xà cùng Ngân Đại Bạch Hoa Tiểu Hoa thực biết điều không có đi gây chuyện với Ngân Tiểu Tiểu. Nhưng khi Ngân Đại Nhất nói ngày hôm qua quen bạn mới hỏi có ai muốn cùng đi chơi hay không, Ngân Tiểu Tiểu thực tự giác đứng vào trong bộ ngũ, toàn bộ xà đều cười trộm, đương nhiên rồi, thần kinh Ngân Tiểu Tiểu thô, lần này hoàn toàn không có cảm giác.
“Tiểu Nhất, ngươi nói ấu xà nhà Lam Hồng cách vách đúng không.” Nghe Ngân Tiểu Nhất nói mới quen bạn mới, phản ứng đầu tiên của Hoa Tiểu Hoa là bốn ấu xà nhà hàng xóm lớn hơn con mình 3 tháng.
“?” Ngân Tiểu Nhất kỳ thật rất muốn hỏi Lam Hồng là ai.
“Đúng a.” Ngân Tiểu Tứ trả lời, giải quyết vấn đề của Ngân Tiểu Nhất.
“Ta biết mà! ấu xà nhà Lam Hồng quả thật cũng rất được.” Hoa Tiểu Hoa dùng đuôi rắn vỗ mặt đất, “Nhưng ấu xà nhà của chúng ta mới là tốt nhất! Giỏi nhất! Đáng yêu nhất!”
Mọi người cùng nhau quay đầu, dùng đuôi rắn vỗ mặt đất khinh bỉ Hoa Tiểu Hoa.
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Hoa Tiểu Hoa xông lên trước dùng sức cắn vào đỉnh đuôi Ngân Đại Bạch, Ngân Đại Bạch uất ức quay đầu, sáu ấu xà lại lập tức giải tán.
“Cha, chúng ta đi tìm bạn mới chơi đây!” Cuối cùng Ngân Tiểu Tứ lên tiếng, sau đó Hoa Tiểu Hoa liền cắn kéo Ngân Đại Bạch vào chỗ sâu trong sơn động.
Nói nhiều, nếu bọn nhỏ đi rồi, ngày hôm nay phải xử lý đẹp ngươi một chút! Đây là ý tưởng của Hoa Tiểu Hoa.
Nếu bọn nhỏ đi rồi, ngày hôm nay có thể chơi chút gì đó nha~. Đây là ý tưởng lâng lâng của Ngân Đại Bạch.
Đến tột cùng chúng nó đi làm cái gì… Khụ khụ, còn nhỏ không nên biết, còn nhỏ không nên a~ xin chuyển màn ảnh của chúng ta về hướng bọn Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tứ dẫn đường, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam theo sát phía sau, Hoa Tiểu Ngũ dính trên người Ngân Tiểu Tiểu, hai con rắn bò sau Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam, cuối cùng là Ngân Tiểu Nhất đi sau cùng.
Nói dễ nghe, Ngân Tiểu Nhất là một ca ca rất xứng chức, sợ các đệ đệ của mình nghịch ngợm lạc đường cho nên mới bò sau cùng, thật là một màn làm cho người ta cảm động biết bao nhiêu!
Nhưng sự thật vĩnh viễn tàn khốc, đối với việc theo ở phía sau này, kỳ thật Ngân Tiểu Nhất rất hâm mộ vị trí của Ngân Tiểu, nhìn xem nhìn xem, bò đầu tiên, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế biết bao nhiêu! Đáng tiếc đáng tiếc, Ngân Tiểu Nhất quên đường, cho nên chỉ có thể cố mà ra vẻ tiêu sái đi sau cùng, ít nhất còn có thể giành được danh hiệu bảo vệ đệ đệ a.
Được rồi, ta phải thừa nhận, điểm yếu trí mạng nhất của Ngân Tiểu Nhất đời này rốt cục cũng xuất hiện, thì phải là… mù đường! Thật đáng mừng, thật đáng mừng nha.
Nói là hàng xóm, kỳ thật hai nhà vẫn cách rất xa, hơn nữa sáu ấu xà đi không mau, đi đã lâu còn chưa đến. Ngân Tiểu Tiểu nhìn thấy mặt trời càng lúc càng lên cao thì đã hối hận khi theo tới rồi, còn không bằng ở trong sơn động ngủ tiếp một giấc, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ, dù sao cũng tốt hơn chạy đua với ánh mặt trời nhiều lắm.
Ngay lúc Ngân Tiểu Tiểu muốn quay đầu chạy về nhà thì giọng Ngân Tiểu Tứ vang lên: “Tới tới, ta đã thấy chúng nó!” Dứt lời dẫn đầu đi về phía mặt trời.
Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cũng vội đuổi kịp, Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Ngũ kéo đi về phía trước.
Trong quá trình Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Ngũ tha đi, đứng thẳng thân mình nhìn về phía Ngân Tiểu Tứ bò tới, mơ hồ thấy được mấy ấu xà, có vẻ như… Là hồng cùng lam ?
Lại qua mười mấy phút đồng hồ, sáu ấu xà mới tới mục đích. Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Ngũ tha choáng váng, ghé vào mặt đất nghỉ vài phút mới cảm giác dễ chịu một chút. Ngẩng đầu liền thấy vẻ mặt Hoa Tiểu Ngũ khẩn trương áy náy nhìn mình.
Ngân Tiểu Tiểu lại kiêu ngạo vòng qua Hoa Tiểu Ngũ, không them nói với nó câu nào. Hoa Tiểu Ngũ rất uất ức đi theo phía sau Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu, ngươi đừng tức giận a, ta, ta vừa rồi không cố ý, ta nghe Tứ ca nói đã tới rồi nên hưng phấn nha, Tiểu Tiểu ngươi tha thứ ta đi.”
Giọng Hoa Tiểu Ngũ thành công hấp dẫn toàn bộ ấu xà lại đây.
Vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu đầy hắc tuyến, hận không thể một đuôi chụp bay Hoa Tiểu Ngũ ra ngoài vũ trụ.
“Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu, ngươi đừng không nói lời nào mà. Tha thứ ta nha, được không Tiểu Tiểu.” Hoa Tiểu Ngũ tiếp tục theo đuôi Ngân Tiểu Tiểu.
Sắc mặt Ngân Tiểu Tiểu càng xấu.
Hoa Tiểu Ngũ còn muốn nói gì đó lại bị Ngân Tiểu Nhất kéo đuôi lại đây: “Tiểu Ngũ ngươi đừng nói nữa, không phát hiện sắc mặt Tiểu Tiểu càng ngày càng xấu sao!”
Lúc này Hoa Tiểu Ngũ mới im miệng.
Trong lòng Ngân Tiểu Tiểu đem Hoa Tiểu Ngũ mắng mấy lần, thiệt là, hại mình xấu mặt trước mặt người lạ! Hoa Tiểu Ngũ ngươi thật là giỏi!
…
Thì ra Tiểu Tiểu ngươi vì mất mặt trước mặt người lạ mới tức giận như vậy a!
“… Bốn ấu xà này là bạn mới mà ta cùng Tiểu Tứ quen ngày hôm qua.” Ngân Tiểu Nhất thấy không ai nói chuyện liền mở miệng nói, sau đó bò đến bên cạnh bốn ấu xà, chỉ vào từng con một nói: “Đây là Lam Nhất Nhất, Hồng Nhị Nhị, Lam Tam Tam cùng Lam Tứ Tứ.” Sau đó lại chỉ vào từng ấu xà bên mình, “Ta cùng Tiểu Tứ các ngươi đều biết rồi, đây là Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ.” Lại đặc biệt kéo Ngân Tiểu Tiểu tới bên cạnh mình, “Đây là Ngân Tiểu Tiểu, là con út nhà chúng ta nha.”
Ngân Tiểu Tiểu: “…”
Nói, Xà Tộc này muốn ầm ĩ đến cỡ nào, tiêu chuẩn đặt tên có phải quá… cái kia hay không.
Lúc Ngân Tiểu Tiểu còn đang phỉ nhổ năng lực đặt tên của Xà Tộc thì Lam Nhất Nhất đã bò tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Ngươi là Ngân Tiểu Tiểu đi, ta là Lam Nhất Nhất nha. Rất hân hạnh được biết ngươi!”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn Lam Nhất Nhất từ đầu tới đuôi một lần, sao cứ có cảm giác người nầy mang ý xấu nhỉ. Nhưng ngại đại ca mình cứ không ngừng dùng đuôi chọc chọc thân rắn của mình, Ngân Tiểu Tiểu đành không cam lòng không muốn nói: “Xin chào, ta cũng rất vui khi quen biết ngươi.”
Hoa Tiểu Ngũ có cảm giác Tiểu Tiểu bị cướp đi, vì thế chen vào giữa Ngân Tiểu Tiểu cùng Lam Nhất Nhất: “Lam Nhất Nhất phải không, ta là Ngũ Ca của Tiểu Tiểu, ta là Hoa Tiểu Ngũ.”
Lam Nhất Nhất cố gắng toét miệng rắn với Hoa Tiểu Ngũ: “A, Hoa Tiểu Ngũ sao, là Ngũ Ca của Tiểu Tiểu à.”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn lom lom hai gia hỏa không hiểu đang làm cái gì mà đứng trước mặt mình này, có lầm hay không, hai con rắn này là lần đầu gặp mặt, sao nghe mùi thuốc súng nồng như vậy! Nhưng mà chuyện này cũng không quan gì đến ta, nghĩ vậy Ngân Tiểu Tiểu bò đi rồi.
Này này, Ngân Tiểu Tiểu ngươi người nầy nha! Sao lại là chuyện không liên quan đến ngươi! Ngươi đúng là khiếm khuyết vài sợ thần kinh mà!
“Ba ba cùng a cha của ta đi ra ngoài săn thực rồi.” Hồng Nhị Nhị đang nói chuyện với Ngân Tiểu Tứ, “Cho nên trong nhà chỉ có chúng ta, chúng ta có thể chơi thoải mái!”
“Tốt tốt.”
“Chơi thoải mái quẩy thoải mái đê!”
Đây là kết luận của Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam khi nghe Hồng Nhị Nhị nói.