Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Hoa Tiểu Ngũ đồng nhất xông lên, Ngân Tiểu Nhất cùng Ngân Tiểu Tứ theo phía sau, Ngân Tiểu Tiểu chần chờ một chút mới bò qua, duỗi thẳng thân mình, lướt qua năm ấu xà nhìn về phía cái mà Ngân Đại Bạch gọi là thức ăn.
Ngân Tiểu Tiểu mà khuôn mặt màu bạc trở nên trắng bệch, vội vàng lui về phía sau hai bước, theo bản năng nuốt ngụm nước bọt, quay người lại đi rồi.
Lập tức sắp biến mất ở chỗ sâu trong sơn động thì Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Hoa dùng cái đuôi cuốn trở về: “Ngân Tiểu Tiểu nhanh đi ăn cơm, chuyện kể rằng (?) lần trước năm ca ca ngươi ăn cơm ngươi còn chưa sinh ra, lần này phải ăn nhiều một chút.”
Mẹ nó! Thân thể ta trở thành một con rắn, nhưng linh hồn bên trong vẫn là người! Ngươi để ta ăn sống thịt heo thịt dê thịt bò ta cũng không có ý kiến! Nhưng ngươi để cho ta ăn chuột sống không phải là muốn mạng ta sao? ! Ta, ta kiên quyết không ăn thịt chuột!
Đúng vậy, đúng vậy, thứ năm ấu xà vây quanh đúng là một đống chuột chết, không phải loại chuột bạch đáng yêu nuôi trong nhà, mà là loại chuột xấu xí ăn vụng lương thực người người muốn đánh.
Cho nên ta nghĩ mọi người đều có thể lý giải tâm lý Ngân Tiểu Tiểu! Ăn chuột sống, chậc chậc, thật sự là rất rất tương đương tương đương một chuyện ghê tởm!
“Ta không muốn ăn ta không muốn ăn!” Ngân Tiểu Tiểu lại chạy trốn vào chỗ sâu trong sơn động, Hoa Tiểu Hoa vung đuôi một quấy lấy Ngân Tiểu Tiểu kéo trở về. Hoa Tiểu Hoa có chút nổi giận: “Ngân Tiểu Tiểu không được như vậy! Dễ uống dễ ăn lại ngon ngươi còn không chịu! Nhanh đi ăn!”
“Ta không muốn ăn chuột! Ta không muốn ăn chuột!” Ngân Tiểu Tiểu lắc lắc thân mình cố gắng thoát khỏi đuổi Hoa Tiểu Hoa.
“Đại Bạch!” Hoa Tiểu Hoa quay đầu về phía Ngân Đại Bạch tức giận kêu, Ngân Đại Bạch lập tức ngậm một con chuột chết đưa đến trước mặt Hoa Tiểu Hoa. Hoa Tiểu Hoa giương đầu rắn lên, Ngân Đại Bạch lập tức để sát chuột chết vào Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Hoa treo lên giữa không trung.
Ngân Tiểu Tiểu nhìn thấy con chuột chết kia vẫn còn nhỏ máu tí tách quơ quơ ở trước mặt mình, Ngân Đại Bạch còn cố gắng nhét chuột chết vào trong miệng mình, Ngân Tiểu Tiểu kéo cổ họng hoảng sợ hét to một tiếng, sau đó…
Đã bất tỉnh.
Hoa Tiểu Hoa bị thân mình mềm xuống của Ngân Tiểu Tiểu hù sợ, vội vàng buông Ngân Tiểu Tiểu, cọ đến trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, may thật may thật, chỉ ngất đi thôi.
Ngân Đại Bạch: “… thân thể Tiểu Tiểu, thực làm hổ thẹn, sao động một chút lại ngất đi.”
Hoa Tiểu Hoa vòng quanh Ngân Tiểu Tiểu vài vòng, ừ, làm a cha Ngân Tiểu Tiểu, sao cứ cảm thấy Tiểu Tiểu ngất đi là bởi vì…
Hoa Tiểu Hoa nhìn ngó chuột chết bị Ngân Đại Bạch ném xuống đất.
Ừ, Hoa Tiểu Hoa, đó chính là chân tướng .
“Hoa Tiểu Ngũ ngươi lại đây.” Hoa Tiểu Hoa xoay đầu về phía đám ấu xà rõ ràng bị giọng hét cao vút của Ngân Tiểu Tiểu chấn trụ, Hoa Tiểu Ngũ vừa đi vừa quơ đầu tới.
“Gì vậy, cha.”
“Con chuột chết kia, ngươi ăn đi.”
Vì thế Hoa Tiểu Ngũ thật vui vẻ mà kéo chuột chết đi rồi.
Ngân Đại Bạch không nói chuyện, nhưng ánh mắt mang theo nghi hoặc rõ ràng rơi vào người Hoa Tiểu Hoa, ý là: ngươi đem thức ăn cho Tiểu Ngũ thì Tiểu Tiểu làm sao bây giờ.
Hoa Tiểu Hoa coi thường Ngân Đại Bạch, theo bản năng quét bên ngoài vài lần, sau đó đi rồi. [=.=”]
Ngân Đại Bạch thiếu chút nữa tức xỉu, ngươi giỏi Hoa Tiểu Hoa, từ khi đẻ trứng càng ngày càng coi thường mình! Mình cần chấn chỉnh phu cương! Nhất định phải!
Ngân Tiểu Tiểu tỉnh lại chuyện đầu tiên là tìm con chuột chết kia, tìm một vòng phát hiện không thấy, vì thế Ngân Tiểu Tiểu hoàn toàn yên tâm, nhưng mà…
Ngân Tiểu Tiểu nhăn nhó mặt xà, thật đói…
Ngân Tiểu Tiểu co mình lại, chật, thật giống như một đống phân…
Sức ăn của rắn kỳ thật cũng có thể xem như được. Ấu xà sinh ra sẽ làm thịt vỏ trứng của mình, sau đó trong khoảng thời gian ngắn ăn hai lần là có thể cam đoan năm sáu ngày không cần ăn cái gì, chờ lúc trưởng thành sức ăn lớn con mồi cũng lớn, ăn một lần có thể cam đoan năm sáu ngày không cần ăn.
Nhưng Ngân Tiểu Tiểu từ khi ra đến hiện tại chỉ ăn vỏ trứng của mình, ngày hôm nay Ngân Đại Bạch đi tìm thức ăn mục đích chủ yếu là vì Ngân Tiểu Tiểu, đến nỗi thức ăn của năm đứa kia đều là nhân tiện. Chỉ tiếc Ngân Tiểu Tiểu vă thấy thịt chuột đã ngất, vì thế tiện nghi cho năm gia hỏa kia.
Ngân Tiểu Tiểu tỉnh lại không lâu, Hoa Tiểu Hoa đã trở lại .
Ngân Đại Bạch từ rất xa đã thấy cái đuôi Hoa Tiểu Hoa kéo một thứ gì đó.
Chẳng lẽ là… ổ trứng chim?
Ngân Đại Bạch mơ hồ.
Tiểu Hoa muốn ăn trứng chim sao? Nhưng muốn ăn trứng chim cũng không cần tha cả ổ về a, trực tiếp làm thịt không được sao.
Hoa Tiểu Hoa kéo trứng chim trở về, liếc mắt một cái liền thấy được Ngân Tiểu Tiểu co mình lại, xung quanh bao phủ một tầng khí thể màu đen, rất nhanh đi qua, ném ổ trứng chim tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu: “Ăn đi.”
Ngân Tiểu Tiểu nhìn thấy ổ trứng chim đột nhiên ra hiện tại trước mặt mình, bên trong có bốn năm quả trứng chim trắng bóng tròn vo.
Nướt bọt Ngân Tiểu Tiểu tí tách nhỏ xuống.
Tuy rằng vẫn sống, mang theo vỏ cứng rắn, nhưng không thể nghi ngờ trứng chim đối với Ngân Tiểu Tiểu mà nói, chắc chắn tốt hơn chuột thịt nhiều.
Vì thế Ngân Tiểu Tiểu không khách khí quét sạch trứng chim, sau đó hộc ra vỏ trứng.
Ngân Tiểu Tiểu lấy cái bụng cọ xát mặt đất, phù phù, tuy rằng hương vị thực tanh, trứng dịch thực sềnh sệch thực ghê tởm, mặt khác mọi chuyện đều tốt, nhưng mà… Nhưng mà không đói bụng lại hoàn toàn không có dấu hiệu ăn no!
Ngân Tiểu Tiểu tội nghiệp nhìn Hoa Tiểu Hoa.
Hoa Tiểu Hoa lấy cái đuôi đánh Ngân Tiểu Tiểu một cái: “Ngày mai lại tìm cho ngươi, ngày hôm nay chịu đựng chút đi.”
Ngân Tiểu Tiểu le lưỡi, đi rồi.
“Tiểu Tiểu thích ăn trứng chim?” Ngân Đại Bạch thực nghi hoặc, “Thứ này chỉ thích hợp ăn cho ngon, muốn ăn no cần rất nhiều, không thể thay cơm.”
“Ngươi vô nghĩa nhiều thật!” Hoa Tiểu Hoa giơ đầu rắn lên, “Bắt đầu từ ngày mai, ta phụ trách bắt thức ăn cho năm ấu xà, ngươi phụ trách tìm trứng chim cho Tiểu Tiểu!”
Ngân Đại Bạch nhìn bóng lưng vừa đong vừa đưa của Hoa Tiểu Hoa mà hỗn độn.
Phạm vi năm dặm quanh nhà không có bóng cây được không, được không!
Khụ khụ, Đại Bạch, má mì muốn nói cho ngươi, bởi vì trứng chim rất khó khiến Tiểu Tiểu ăn no, cho nên sau này mỗi một ngày ngươi đều phải nỗ lực đi tìm trứng chim. Tình huống này sẽ luôn luôn duy trì đến khi Tiểu Tiểu tự tìm được thức ăn mới mới thôi.
Nuốt con chuột chết Hoa Tiểu Hoa thưởng cho Hoa Tiểu Ngũ, Hoa Tiểu Ngũ đã no căng đến liền xoay người cũng không được. Nhưng khi nhìn Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ đi lại đây, Hoa Tiểu Ngũ còn muốn đi qua tám tám với Ngân Tiểu Tiểu, nhưng mỗi khi đi một chút đều phải chịu đựng đau nhức, cuối cùng Hoa Tiểu Ngũ từ bỏ.
“Tiểu Ngũ ngươi ăn nhiều lắm!”
“Ngủ đối với ngươi phân vậy!”
Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam lắc lắc quy luật giống nhau đi rồi.
Vì thế buổi tối thứ hai bánh quẩy xuất hiện, Ngân Tiểu Tiểu như trước ở giữa, bên ngoài vây quanh Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam, Ngân Tiểu Nhất cùng Ngân Tiểu Tứ. Đến nỗi Hoa Tiểu Ngũ…
Ở bên cạnh “Bánh quẩy” vừa ngủ vừa căng đến thẳng nói lầm bầm.
Chương 7
Edit: Đầm♥Cơ
Ngày hôm sau, Hoa Tiểu Ngũ như trước no đến không muốn động, đương nhiên cũng không có xà đi quản nó, vì thế Hoa Tiểu Ngũ uất ức nhìn chằm chằm Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu bị Hoa Tiểu Ngũ trành cả người cứng ngắc, tìm được một chỗ bí mật liền né đi vào, may mà giờ thân mình vừa nhỏ vừa mềm mềm, ẩn núp không…chút tốn sức a, Ngân Tiểu Tiểu cảm thán lên.
“Đại Bạch! Nhanh đi tìm trứng chim!”
Ngân Đại Bạch bị Hoa Tiểu Hoa đuổi chạy ra ngoài, Ngân Đại Bạch không hề có một câu oán hận đi tìm trứng chim .
Thời gian một chút trôi qua, mặt trời càng lên càng cao, độ ấm bay lên, Ngân Tiểu Nhất, Hoa Tiểu Nhị, Hoa Tiểu Tam cùng Ngân Tiểu Tứ đều bò ra ngoài sơn động ở trên mảnh đất trống phơi nắng. Hoa Tiểu Hoa ngậm Hoa Tiểu Ngũ đi ra ngoài, ném Hoa Tiểu Ngũ ra bên ngoài, lại bò đi tìm Ngân Tiểu Tiểu.
“Ngân Tiểu Tiểu, đi ra ngoài phơi nắng.” Hoa Tiểu Hoa tìm được nơi Ngân Tiểu Tiểu ẩn núp.
Ngân Tiểu Tiểu chìa đầu nhìn nhìn bên ngoài sơn động, trời ạ, chỉ nhìn ánh sáng rực rỡ xem bên ngoài đã biết là rất nóng, càng đừng nói đi phơi nắng, vì thế Ngân Tiểu Tiểu thực quyết đoán rụt trở về: “Ta không đi.”
Hoa Tiểu Hoa lập tức không khách khí cuốn Ngân Tiểu Tiểu lên, bỏ qua Ngân Tiểu Tiểu giãy dụa, ngậm Ngân Tiểu Tiểu ra khỏi sơn động, ném Ngân Tiểu Tiểu tới bên cạnh Hoa Tiểu Ngũ.
“Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu, ngươi tới cùng ta sao!” Hoa Tiểu Hoa thật vui vẻ vì Ngân Tiểu Tiểu nằm ở bên cạnh mình.
Ngân Tiểu Tiểu bị ném hôn mê hai giây, ngay cả Hoa Tiểu Ngũ nói cái gì cũng không nghe rõ, phục hồi tinh thần lại liền cảm nhận nóng rực, dường như là đồng thời, thân thể màu bạc của Ngân Tiểu Tiểu bốc hơi ra một tầng trắng nhạt, Ngân Tiểu Tiểu lộn mấy vòng, nhiệt độ kiểu này hoàn toàn không thể chống cự.
Vì thế Ngân Tiểu Tiểu chật vật bò vào sơn động.
Lúc này Hoa Tiểu Hoa không quản nó, Hoa Tiểu Hoa đang luôn luôn thấy kỳ lạ, rắn là một loại sinh vật yêu phơi nắng, dù sao Tiểu Tiểu cũng không thể tránh mãi.
Bò lại sơn động Ngân Tiểu Tiểu mới yên tâm, trời ạ, Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy nếu ở bên ngoài hơn mấy phút nữa thì có lẽ đã bị nướng chín.
Nhưng mà, Ngân Tiểu Tiểu nhìn bên ngoài sơn động, theo bản năng lại thối lui đến chỗ sâu nhất trong sơn động, nhiệt độ bên ngoài ít nhất là bốn mươi độ đi, sao có thể cao như vậy.
Nghĩ nửa ngày cũng không rõ, Ngân Tiểu Tiểu bỏ qua, không biết có phải là vì biến thành rắn hay không mà Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy dung lượng não của mình nhỏ hơn trước kia không biết gấp bao nhiêu lần, vì thế Ngân Tiểu Tiểu oán niệm.Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)
Mãi cho đến khi nhiệt độ không cao như vậy nữa, Ngân Đại Bạch mới kéo một ổ chim trở về.
Mặc dù nơi có trứng chim cách nhà Ngân Tiểu Tiểu rất xa, nhưng lấy tốc độ rắn nơi này mà nói, Ngân Đại Bạch trở về xem như đã muộn, nguyên nhân rất đơn giản, Ngân Đại Bạch phát hiện thời tiết ngày hôm nay rất không tồi, vì thế buổi trưa nhịn không được phơi nắng một lát, thuận tiện ngủ một giấc.
Lần này Ngân Đại Bạch mang trứng chim về không ít hơn Hoa Tiểu Hoa hôm qua mang về, Ngân Tiểu Tiểu nhìn lướt qua, cảm thấy được có lẽ là mười mấy quả, chắc là Ngân Đại Bạch tìm nhiều ổ chim.
Ngân Tiểu Tiểu nhìn người một nhà vây quanh bên cạnh mình, cảm thấy hốc mắt ê ẩm.
Hoa Tiểu Hoa ở… trong gia đình đảm nhiệm vai trò “Mụ mụ”, nó đanh đá sang sảng, thích áp bức Ngân Đại Bạch, tính tình không tốt, ngây thơ khờ dại, đối với chúng sáu ấu xà cũng không khách khí, nhưng không thể nghi ngờ nó là một “Mụ mụ” tốt, ở trong lòng của nó, nó chân chính yêu sáu ấu xà.
Ngân Đại Bạch ở… trong gia đình đảm nhiệm vai trò “Ba ba”, nó trầm mặc ít lời, yêu Hoa Tiểu Hoa, nơi chốn nhường nhịn, trao đổi với sáu ấu xà đều rất có hạn, nhưng cũng vậy, ai cũng sẽ không hoài nghi Ngân Đại Bạch yêu sáu ấu xà.
Ngân Tiểu Nhất, hiền như khúc gỗ lại trầm mặc, điểm này giống Ngân Đại Bạch, thích hợp làm đại ca xà nhất, nó đều thực quan tâm năm đệ đệ, dùng phương thức của mình thủ hộ lấy đệ đệ của mình.
Hoa Tiểu Nhị cùng Hoa Tiểu Tam, Hoa Tiểu Ngũ, chúng nó là giống Hoa Tiểu Hoa, ngây thơ khờ dại, dong dài, dễ thỏa mãn, dễ vui vẻ, tính cách này ở giới bên ngoài đương nhiên không tốt, nhưng mà ở…trong thế giới độc xà, tính cách này cũng thực khiến người thích.
Ngân Tiểu Tứ, có thể nói là người đột biến nhất nhà, nó cất dấu Thông Tuệ, thuộc tính này thật quan trọng, cả nhà đúng là thiếu hụt thứ đó, cái gọi là phụ phụ không thể chọn chính là đạo lý này, nhưng nó cũng yêu người nhà của mình, sẽ không vì người nhà ngu ngốc ngây thơ mà chán ghét hoặc phẫn nộ.
Mà Ngân Tiểu Tiểu, người mang theo trí nhớ kiếp trước trọng sinh làm rắn, khoác tấm da rắn có được người nhà của mình, cảm nhận được thân tình trước nay chưa từng được cảm thụ, cho dù là đã trở thành rắn mình sợ hãi nhất, nhưng mà khi rắn đã trở thành người nhà của ngươi, chúng nó yêu ngươi, cưng chìu ngươi, thương ngươi, Ngân Tiểu Tiểu nghĩ không ra mình còn có lý do gì đi e ngại rắn.
Được rồi, nói dễ nghe là Ngân Tiểu Tiểu bởi vì thân tình mà không hề e ngại rắn, nói thật ra là thần kinh Ngân Tiểu Tiểu thực thô, thực thản nhiên tiếp nhận sự thật này rồi, mặc dù lúc vừa mới biết được mình là rắn thật sự rất không bình tĩnh cùng các loại máu chó.
Vì thế, bởi vì nguyên do tầng tầng, xà nhãn của Ngân Tiểu Tiểu cay cay nhịn không được, rơi ra một giọt nước to như hạt đậu, khóc phải gọi là vô cùng đau khổ a.
Nhưng vừa thấy Ngân Tiểu Tiểu nhỏ nước mắt, Ngân Đại Bạch, Hoa Tiểu Hoa cùng năm ấu xà vốn vây quanh Ngân Tiểu Tiểu đều không tự chủ được mà lui về sau vài bước, mặt xà mờ mịt cùng sợ hãi.
Vì thế Ngân Tiểu Tiểu khóc uất ức, khóc càng thương tâm, nhìn thấy mình khóc, vì sao chúng nó lại có biểu cảm như vậy! Ngân Tiểu Tiểu thật sâu cảm thấy chúng nó không thương mình. [ =.=” uầy, vừa rồi ai nói người nhà đều thương mình, bó tay Tiểu Tiểu]
Rốt cục Ngân Tiểu Tứ làm đại biểu được bầu đi ra, Ngân Tiểu Tứ im lặng một chút, tới gần Ngân Tiểu Tiểu, chần chờ nói : “Tiểu Tiểu, ngươi đây là đang… Làm gì?”
Ngân Tiểu Tiểu không để ý tới nó.
Vì thế đổi Ngân Đại Bạch.
“Tiểu Tiểu? Ngươi làm sao vậy?”
Ngân Tiểu Tiểu vẫn không để ý.
Vì thế Hoa Tiểu Hoa bạo phát: “Ngân Tiểu Tiểu!”
Chậc chậc, thật sự là dư âm còn văng vẳng bên tai a, Ngân Tiểu Tiểu sợ tới mức nước mắt bị nén trở về, trừng một đôi xà nhãn nước mắt lưng tròng nhìn Hoa Tiểu Hoa, Hoa Tiểu Hoa tuy không biết trong mắt Ngân Tiểu Tiểu có thứ gì, nhưng thấy Ngân Tiểu Tiểu như vậy đột nhiên trong lòng cảm thấy mềm mại, không tự giác phóng nhẹ giọng: “Tiểu Tiểu, ngươi vừa rồi đang làm gì đó?”
“… Ta đang khóc mà.” Ngân Tiểu Tiểu vừa nói vừa nức nở.
“Khóc? Là cái gì?” Ngân Đại Bạch hỏi ra toàn bộ nghi vấn của xà ở đây.
Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, nức nở đồng thời nhìn một vòng, phát hiện toàn bộ xà đều vẻ mặt mờ mịt, sau đó đổi thành Ngân Tiểu Tiểu mờ mịt .
Chẳng lẽ… Rắn không biết khóc là cái gì?Edit: Đầm♥Cơ (Được đăng tại phuanhcac01.wordpress.com)
Ngân Tiểu Tiểu đột nhiên nhớ tới thế giới động vật mình từng xem, nói cái gì nhỉ, à, đã từng nói rắn sẽ không chảy nước mắt, mà mắt rắn chảy nước đều chỉ vì bài xuất lượng muối dư trong thân thể mà thôi.
Ngân Tiểu Tiểu ngượng ngùng, thì ra là mình hiểu lầm. Như vậy xem ra, mình thật sự là một con rắn đặc biệt, còn có thể chảy nước mắt, cả người Ngân Tiểu Tiểu nhiễm phấn hồng, cái đuôi ở sau người vung vung.