“Chậc chậc, Tiểu Hắc xà, chút con mồi ấy của ngươi cũng không đủ ta nhét kẽ răng đâu!” Hùng Hủy chuyển dời ánh mắt đến con thỏ Mặc Lão Đại bắt trở về.
Ngân Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn Hùng Hủy, lại yên lặng cúi đầu, không phải vậy sao, chín cái đầu đó! Ăn cơm cũng phải ăn chín phần! Nhà ai mà nuôi một sủng vật như vậy, nuôi nó ăn cũng đủ chết được chứ.
“Muốn ăn ngươi không biết tự mình đi bắt sao? Đây không phải đồ ăn cho ngươi.” Mặc Lão Đại trầm giọng nói, đã lười thảo luận với Hùng Hủy vấn đề “Tiểu Hắc xà”.
“Thật sự không là bạn thân a!” Hùng Hủy ai oán nói, trong nháy mắt lại lộ ra vẻ mặt tươi cười, một cái đầu trong chín cái đầu đưa tới trước mặt Ngân Tiểu Tiểu, “Ta còn không biết tên công tử xinh đẹp này đâu.”
Vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu cổ quái, công tử cái gì, mình thật sự chịu không nỗi a!
“Hùng Hủy, ngươi đừng có khoe khoang chút, có chín cái đầu người liền thật sự cho mình là con người sao!” Minh Xà ở sau khinh thường nói.
Ngân Tiểu Tiểu mang mặt mộc như một tờ giấy cổ quái nhìn thoáng qua Minh Xà, không biết có phải lỗi giác của mình hay không, Minh Xà nầy bất luận bề ngoài hay là thanh âm đều như một xà thực thật thà phúc hậu, biết nó là Minh Xà thì đánh giá của Ngân Tiểu Tiểu với nó cũng không khác, nhưng mỗi lần đối mặt với Hùng Hủy, Minh Xà có vẻ như đều vô cùng… Lấy đả kích đối phương làm thú vui? !
Tuy rằng thân thể Ngân Tiểu Tiểu so với Hùng Hủy Minh Xà chỉ nhỏ bằng một con kiến mà thôi, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Minh Xà thấy biểu cảm trên mặt Ngân Tiểu Tiểu, Minh Xà không dấu vết lộ ra một nụ cười ở trên mặt, lại lập tức biến mất.
“Ta gọi là Ngân Tiểu Tiểu.”
“Ngân Tiểu Tiểu sao? Thật là một cái tên rất hay! Sau này ta kêu ngươi là tiểu tử tiểu tiểu tốt lắm!” Hùng Hủy cảm thán nói.
Ngân Tiểu Tiểu: “…” Này này! Tên này có cái gì tốt!
Nhưng Minh Xà lại giải thích vì sao Hùng Hủy cảm khái cho Ngân Tiểu Tiểu: “Nhớ ngày đó Hùng Hủy tu luyện ra chín cái mặt người thì rất có cảm giác mình là một con người, chạy tới học tập văn tự của nhân loại, đáng tiếc trời sinh học tập không được giỏi, học lâu mà vẫn không biết tên mình viết như thế nào, đi chỗ nào cũng ồn ào tên mình quá khó viết, kiểu gì cũng phải đổi tên, đổi thành Tương Liễu còn không dễ nghe bằng Hùng Hủy đâu!” Thực hiển nhiên, Minh Xà rất bất mãn với chuyện Hùng Hủy đổi tên —— tuy rằng tên bây giờ đã sửa lại.
Ngân Tiểu Tiểu tỉnh ngộ, thì ra cái tên Tương Liễu xuất hiện như vậy!
Hùng Hủy giơ chân ( thật sự có chân, thật không dễ dàng… ): “Ngươi còn nói nữa sao! Không thích ta đổi tên thì cư nói thẳng! Còn chơi cái trò giận dỗi bỏ nhà đi! Kết quả bị Cộng Công chộp tới trông coi bảo tàng! Còn bắt ta đi cứu ngươi! Vì cứu ngươi ta còn phải làm tay sai cho Cộng Công, Hùng Hủy ta từ lúc sinh ra lần đầu tiên đi làm tay sai cho người khác đó!”
Minh Xà không chút hoang mang: “Ngươi cứu ta? Ừ, đúng vậy, ngươi đúng là đi cứu ta, nhưng kết quả thì sao? Ngươi cứu được ta ra sao? Cuối cùng không phải còn khiến ta rơi vào tay Đại Vũ, chính ngươi lại bị Đại Vũ chém chết thân thể.”
“Thân thể ta bị hủy không phải là vì cứu ngươi sao! Lại nói, khi đó Đại Vũ đã trở thành Nhân Hoàng – một trong Tam Hoàng, làm sao ta có thể đánh thắng được hắn! Nói, ai bảo ngươi cứ phải ngồi ở nơi có bảo bối làm gì, khiến ai cũng muốn bắt ngươi đi! Ngay cả Nhân hoàng cũng từ chối không được sự hấp dẫn của ngươi! Ta còn phải thời thời khắc khắc bảo hộ ngươi!” Hùng Hủy dừng, tiếp tục nói, “Còn nữa, đừng cho là ta không biết ngươi tự nguyện đáp ứng Cơ Chiêu tới nơi này trông lăng mộ.”
Minh Xà: “%#%#¥&*…” [Đầm: Ghi hai bạn này có gian tình nha :v :v :v ]
Mặc Lão Đại: “…”
Ngân Tiểu Tiểu lại nghe đến hứng thú, đây là bí mật thời thượng cổ nha! Có mấy người có thể nghe được đương sự chính mồm kể rõ lịch sử! Lúc này không nghe thì đợi đến bao giờ.
Mặc Lão Đại: “… Hai người các ngươi đi nơi khác ầm ĩ đi, chúng ta muốn ăn cơm.”
Nói là khắc khẩu, thật ra hai xà này chỉ lấy khắc khẩu làm niềm vui thôi, cũng không phải tức giận. Vừa nghe Mặc Lão Đại nói muốn ăn cơm, chín đôi mắt của Hùng Hủy xoẹt một cái đều phát sáng: “Ta cũng muốn ăn ta cũng muốn ăn!”
“… Muốn ăn thì tự mình đi bắt con mồi!” gân xanh trên đầu Mặc Lão Đại lại nhảy lên, mấy xà dưới đáy vực này, mình thấy phiền nhất đúng là Hùng Hủy !
Hùng Hủy nháy mắt lại ai oán , Ngân Tiểu Tiểu cũng “Hì hì” bật cười một tiếng, mặt Hùng Hủy thật đúng là ai oán, nhưng chỉ có một cái đầu ai oán! Còn tám đầu kia vẫn cười thực sáng lạn, thật là tức cười được chứ.
Nghe được Ngân Tiểu Tiểu nở nụ cười, tuy rằng không biết vì sao Ngân Tiểu Tiểu cười, vừa rồi tâm tình Mặc Lão Đại vẫn còn rất tồi tệ lập tức trở nên vui vẻ, Hùng Hủy thì tính cái gì, Tiểu Tiểu của mình vẫn là quan trọng nhất .
“Tiểu Tiểu, ngươi trong chốc lát, ta đi làm thức ăn giúp ngươi.”
Ngân Tiểu Tiểu thành thật gật đầu, cho dù ở bên ngoài, Ngân Tiểu Tiểu cũng cố gắng không để mình ăn đồ sống! Cho nên cái Mặc Lão Đại gọi là làm thức ăn, là muốn nhóm lửa nướng thịt.
Hùng Hủy tự tìm mất mặt, bất đắc dĩ quơ quơ chín lão đại của mình: “Được rồi được rồi, tự mình chuẩn bị thì tự mình chuẩn bị!” hai mắt Hùng Hủy đột nhiên tỏa sáng, hưng phấn nói, “Có! Không bằng chúng ta đi bắt thiệt nhiều con mồi chúc mừng Tiểu Tiểu đến được không!”
Ngân Tiểu Tiểu sửng sốt, sau đó yên lặng nghĩ, chẳng lẽ cái này gọi là liên hoan? Vẫn là cái loại tự mang nguyên liệu đến nấu ăn.
Mặc Lão Đại mới đầu muốn từ chối, sau ngẫm lại cũng tốt, Tiểu Bạch Si không có khả năng lần này tới lần sau sẽ không đến, đều quen biết cũng tốt. Nhìn bộ dạng Tiểu Bạch Si thì cảm xúc đối với những dị xà cũng không kém, làm tốt quan hệ với những dị xà đó cũng không phải không có lợi, ít nhất xà cường đại nhất ở trong này đúng là bọn nó, tuy rằng chúng nó không thể ra khỏi đáy vực. Càng làm Mặc Lão Đại lo lắng là, Ngân Tiểu Tiểu có thể nhìn ra sự khác biệt ở nơi thủ hộ, thậm chí còn làm bạn với mộ chủ mộ thất độc xà bộ tộc cần thủ hộ, sự xuất hiện của Ngân Tiểu Tiểu không thể nghi ngờ sẽ bị độc xà xa lánh—— Mặc Lão Đại thực lo lắng ngày kết giới sẽ biến mất.
Nhưng nếu Tiểu Bạch Si có thể trở thành bạn tốt của những dị xà, cho dù có một ngày kết giới biến mất, độc xà bộ tộc đối mặt với tai họa thật lớn, cho dù, cho dù mình không cẩn thận chết đi, chỉ cần Tiểu Bạch Si ở bên cạnh những dị xà này thì sẽ được chúng bảo hộ, Tiểu Bạch Si nhất định sẽ an toàn.
Bên này Mặc Lão Đại đánh bàn tính lách cách, bên kia Hùng Hủy đã lôi kéo Minh Xà bay mất, Ngân Tiểu Tiểu ngửa đầu nhìn bầu trời, bộ dạng Minh Xà cùng Hùng Hủy thật lớn a, vừa bay bầu trời đều tối sầm.
“Con mồi nơi này lớn như vậy, có phải là vì sự tồn tại của Minh Xà cùng Hùng Hủy không? Dù sao nếu con mồi quá nhỏ thì chỉ sợ chúng nó rất khó ăn no.” Ngân Tiểu Tiểu hỏi Mặc Lão Đại đang ở vội vàng xử lý thức ăn.
Mặc Lão Đại “Ừ” một tiếng, nói : “Không đơn thuần là con mồi, sinh vật dưới đáy vực đều bởi vì dị xà tồn tại mà trở nên thật lớn, có thể nói phải vì bị bọn nó ảnh hưởng nên mới lớn như vậy.”
“Dị xà?”
“Là xà giống Hùng Hủy cùng Minh Xà, chúng nó là ngoại tộc của xà tộc, bị xà tộc gọi là dị xà. Xà Tộc, ừm, tuy rằng rất bội phục lực lượng của bọn nó, nhưng vẫn thực kiêng kị chúng nó.”
Ngân Tiểu Tiểu không nói gì mà nhìn Mặc Lão Đại, thật ra độc xà bộ tộc cũng coi như ngoại tộc đi, dù sao rắn độc bình thường có độc đến mấy chỉ sợ cũng không phải đối thủ của lục xà yếu nhất độc xà bộ tộc: “Nhưng cỏ ẩn xà rõ ràng thực bình thường!”
Mặc Lão Đại lắc lắc đầu: “Cỏ ẩn xà không bị khác xà ảnh hưởng, phải nói đây là chỗ kỳ quái nhất của loại cỏ này. Hơn nữa dị xà cũng sẽ vì cỏ ẩn xà mà ngửi không thấy mùi của xà khác. Ta nghe nói nguyên bản đáy vực này không có cỏ ẩn xà, là điều kiện đặc biệt của Minh Xà khi đáp ứng Cơ Chiêu đi thủ hộ lăng mộ, lúc đó cỏ ẩn xà mới bị nhổ trồng xuống đáy vực.”
Ngân Tiểu Tiểu ngốc ngốc: “Vì sao lại muốn cỏ ẩn xà này? Nơi này chỉ có Minh Xà và Hùng Hủy, ta thấy quan hệ của chúng nó rất tốt, vốn không cần ý đặc biệt hủy diệt mùi của đối phương.” Chẳng lẽ là rất nhàm chán nên muốn chơi bịt mắt bắt dê sao?
Mặt Mặc Lão Đại không chút thay đổi ngẩng đầu lên: “Ai nói nơi này chỉ có Minh Xà cùng Hùng Hủy?”
“Hả? Ý của ngươi là nơi này còn có dị xà khác?” Ngân Tiểu Tiểu kinh ngạc nói.
Mặc Lão Đại gật gật đầu, lại cúi đầu tiếp tục xử lý con thỏ: “Dị xà thường không sinh hoạt chung trong thời gian dài, thời xa xưa dị xà thường bị bắt giết, ở chung một chỗ thì khả năng bị bắt thật sự quá lớn, thời gian dài dị xà cũng quen với cuộc sống độc lai độc vãng, đương nhiên, Minh Xà và Hùng Hủy là ngoại lệ. Dị xà nơi này tuy rằng bị nhốt dưới đáy vực nhưng thói quen này vẫn được bảo lưu, mà cỏ ẩn xà tồn tại cũng rất cần thiết.”
Ngân Tiểu Tiểu cái hiểu cái không gật gật đầu.
“Trong chốc lát Hùng Hủy cùng Minh Xà trở về, hẳn sẽ gọi những dị xà khác tới nữa, đến lúc đó ngươi có thể thấy toàn bộ dị xà dưới đáy vực.” Mặc Lão Đại lại nói, “Thật ra dị xà khác dưới đáy vực này ta đều chỉ biết tên, điều này trong trí nhớ truyền thừa cũng có, Hùng Hủy và Minh Xà là lần trước ta tới gặp nên trôi qua, những dị xà khác ta chưa từng gặp.”
Ngân Tiểu Tiểu run rẩy khóe miệng một chút, bắt đầu hồi tưởng lại tên những sinh vật hình xà mình biết thời Trung thượng cổ, nghĩ nửa ngày, thầm nghĩ tới một cái —— Phì Di. Dù sao lúc Ngân Tiểu Tiểu vẫn là người không quá chú ý sinh vật có hình xà, thấy thì có thể nhớ tới, nhưng bây giờ mà muốn nghĩ ra, Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ bất lực .
Phì Di, từng được ghi lại là một quái xà trong lịch sử Trung Quốc cổ đại, đối với bộ dạng Phì Di, có hai cách nói, có người nói Phì Di một đầu hai thân, nơi nói là sáu chân bốn cánh. Thấy thì đại hạn.
“Phì Di?” Ngân Tiểu Tiểu thử hỏi, nghĩ hẳn là có Phì Di đi, quái xà nầy vẫn là rất có danh ở Trung Quốc.
“Ha ha, Tiểu Tiểu ngươi đang gọi ta sao?”
Một thanh âm sang sảng đột nhiên truyền đến từ không trung, Ngân Tiểu Tiểu liền thấy một được phi trên không trung khác xà.
Thấy rõ bộ dáng Phì Di Ngân Tiểu Tiểu liền muốn mắng người, mẹ nó! Cái gì nhất đầu hai thân, cái gì sáu chân bốn cánh! Người ta rõ ràng là bột đầu hai thân cộng thêm sáu chân bốn cánh!
Thì ra dị xà đang nói chuyện với Ngân Tiểu Tiểu đúng là Phì Di, chỉ thấy Phì Di có một cái đầu, phía dưới có hai thân mình, trên mỗi thân thể có ba cái chân, trên lưng còn có hai cánh lớn nhỏ giống nhau.
———-
Phì Di hẳn là giông giống thế này