CHƯƠNG 24
“Đúng vậy.” Ngân Tiểu Tiểu đáp, thuận tiện trộm nhìn Hắc A Ban luôn luôn không nói chuyện, “Ta tự mình tới chơi.”
Phát hiện ánh mắt của Ngân Tiểu Tiểu nhìn về phía mình, bản mặt Hắc A Ban càng nghiêm túc, thậm chí còn hơi hơi tản mát ra cảm giác âm u hậm hực.
Ngân Tiểu Tiểu cảm thấy có chút kỳ lạ, mặc dù mình không gặp qua rắn nhiều lắm, nhưng mà dựa theo cách giảng giải của rắn, độc xà bộ tộc tương đối hảo hữu với tộc nhân của mình, vậy tại sao tộc nhân này vừa thấy mình chẳng những không hảo hữu, thậm chí còn có một chút… Địch ý?
Đầu Ngân Tiểu Tiểu rơi đầy hắc tuyến, ta nhìn thế nào cũng là một con rắn tinh tế yếu nhược được không, ngươi là một con rắn trưởng thành vì sao phải có địch ý!
Hiển nhiên, Lục Tiểu Hoàng đã phát hiện Hắc A Ban và Ngân Tiểu Tiểu giao phong, Lục Tiểu Hoàng đánh Hắc A Ban hai cái ở nơi Ngân Tiểu Tiểu nhìn không tới, Hắc A Ban chỉ có thể bất đắc dĩ dời tầm mắt lên bầu trời, ta không nhìn nó được chứ!
Lúc này Lục Tiểu Hoàng mới cười híp mắt nói với Ngân Tiểu Tiểu: “Tiểu Tiểu phải không, ngươi đừng để ý, A Ban nhà ta nhìn thấy rắn khác sẽ thực thẹn thùng, nó không có ác ý.”
Ngân Tiểu Tiểu hồi tưởng lại tình cảnh vừa rồi một chút… Hình như cái gọi là thẹn thùng mà mình hiểu đặt ở trên người con rắn này… Thẹn thùng mẹ nó, ngươi tin sao? Dù sao ta không tin…
“Còn chưa tự giới thiệu đâu.” Lục Tiểu Hoàng đột nhiên kịp phản ứng, “Ta là Lục Tiểu Hoàng, ngươi có thể gọi ta là Lục thúc, còn đây là Hắc A Ban, ngươi có thể gọi nó là Hắc thúc.”
Ngân Tiểu Tiểu nghiêng đầu, sao cứ cảm thấy có điều không thích hợp, nhưng mà Ngân Tiểu Tiểu vẫn dùng thanh âm thực thanh thúy của mình hô: “Lục thúc, Hắc thúc.”
Lúc này lại là Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban có chút kinh ngạc, hai con rắn liếc nhau một cái, Hắc A Ban nhìn thấy được cảm xúc mừng như điên trong mắt Lục Tiểu Hoàng, mà Lục Tiểu Hoàng lại thấy được kích động trong mắt Hắc A Ban.
Thậm chí Lục Tiểu Hoàng có thể nghe được mình nói ra những lời cất chứa cảm xúc vui sướng: “Ngươi, ngươi thật sự gọi chúng ta sao?”
“Hả?” vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu hiện lên dấu chấm hỏi nghi hoặc, không phải nó kêu mình gọi như vậy sao? Sao mình gọi rồi, hai con rắn này lại kích động như vậy?
“Không không, không có gì.” Lục Tiểu Hoàng cố gắng đè xuống mừng như điên, thật cẩn thận hỏi, “Muốn đến nhà chúng ta chơi trong chốc lát hay không, nhà chúng ta cách đây không xa.”
Ngân Tiểu Tiểu do dự, như vậy không tốt lắm đâu, mới quen liền mời mình đến nhà làm khách, nghĩ như thế nào cũng giống lừa gạt buôn bán trẻ em! Nhưng mà khi Ngân Tiểu Tiểu thấy Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban ở phía sau nó đều mang theo biểu cảm lấy lòng nhìn mình thì tâm Ngân Tiểu Tiểu lập tức mềm nhũn, Ngân Tiểu Tiểu mềm lòng lập tức nói với chính mình ‘Mình suy nghĩ nhiều quá, rắn nào có phức tạp như người! Mời mình đến nhà làm khách cũng chẳng có gì! Hơn nữa bây giờ mình rãnh rỗi đến nhà chúng nó chơi đùa tán gẫu trong chốc lát cũng rất tốt!’
Đã làm thiết kiến tâm lý xong, Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ đồng ý đề nghị của Lục Tiểu Hoàng, mà Lục Tiểu Hoàng và Hắc A Ban đều rõ ràng nhẹ nhàng thở ra càng làm cho Ngân Tiểu Tiểu quyết định phải đến nhà chúng nó làm khách.
Vì thế Hắc A Ban ở phía trước dẫn đường, Lục Tiểu Hoàng đi song song với Ngân Tiểu Tiểu.
“Lục thúc, nhà các ngươi cũng có ấu xà sao.” Ngân Tiểu Tiểu nói chuyện phiếm với Lục Tiểu Hoàng.
“… Không có.”
“Hả? Vậy ngươi và Hắc thúc sao lại ở ngọn núi này.” Ngân Tiểu Tiểu đứa nhỏ này là loại mặt hàng nghĩ cái gì đều nói ra, “Cha ta nói với ta, thông thường rắn đến chỗ này đều là vì đẻ ấu xà, nếu không tất cả mọi người đều thích đến nơi khác.”
Hắc A Ban dẫn đường phía trước nghe được Ngân Tiểu Tiểu nói xoay người lại, nhưng cái gì cũng không nói đã xoay đi chỗ khác .
“… Cũng không có gì, nhưng ta và A Ban đều thực thích nơi này, cho nên không đi ra ngoài.” Lục Tiểu Hoàng nói mang theo chút chột dạ, nhưng mà thực hiển nhiên Ngân Tiểu Tiểu thần kinh thô không nghe ra được.
“À.” Ngân Tiểu Tiểu không hoài nghi chút nào, dù sao đây cũng không phải chuyện lớn gì, Ngân Tiểu Tiểu cũng không cho rằng Lục Tiểu Hoàng đang lừa gạt mình, “Lục thúc có phải ngươi quen cha và ba ba của ta hay không, ta cảm thấy nơi chúng ta ở cách nhau không xa, đều là hàng xóm.”
“A, ta biết, cha ngươi là Hoa Tiểu Hoa ba của ngươi là Ngân Đại Bạch phải không, khoảng cách quả thật không xa, vậy… Cũng coi là hàng xóm.”
Ngân Tiểu Tiểu Kỳ quái ngửa đầu nhìn Lục Tiểu Hoàng, sao cứ cảm thấy câu “cũng coi là hàng xóm” này có chút là lạ.
“Tại sao ta chưa từng nghe cha nhắc tới ngươi và Hắc thúc. Gần đây ta và các ca ca còn thường xuyên đi tìm bọn Lam Nhất Nhất chơi cũng không nghe thấy.” Ngân Tiểu Tiểu thử thăm dò nói.
“À, phải không.” trong mắt Lục Tiểu Hoàng hiện lên bối rối, cố gắng nhếch khóe miệng, “Có thể là vì nhà chúng ta không có ấu xà nên không thể chơi đùa với các ngươi, cha ngươi cũng lười nhắc tới nhà chúng ta, nếu các ngươi tới cũng không có ấu xà để chơi cùng.”
Ngân Tiểu Tiểu gật gật đầu, Lục thúc nói cũng rất có lý, vì thế Ngân Tiểu Tiểu không hề bối rối vấn đề này nữa, theo tính cách của cha và ba ba, nếu không phải đại ca và Tứ ca đi ra ngoài chơi đụng phải bọn Lam Nhất Nhất, có khi đến bây giờ mình còn không biết sự hiện hữu của bọn Lam Nhất Nhất đâu!
“Tới.” giọng Hắc A Ban từ phía trước Ngân Tiểu Tiểu và Lục Tiểu Hoàng truyền đến, sau đó Hắc A Ban liền xoay người qua, sau đó nữa Hắc A Ban liền thấy vẻ mặt Ngân Tiểu Tiểu mộng ảo thậm chí chảy nước miếng.
Hắc A Ban không khỏi liên tiếp lui về sau vài bước, này, biểu cảm trên mặt hài tử này, sao lại giống Tiểu Hoàng lần đầu tiên nhìn thấy mình như vậy…
“Thế nào, có phải thanh âm của A Ban rất êm tai hay không?” thanh âm mê hoặc vang lên bên tai Ngân Tiểu Tiểu, Ngân Tiểu Tiểu liên tục gật đầu, nước miếng trong miệng tiếp tục tràn ra, thanh âm này quá trầm thấp rất có từ tính được chứ! Thanh âm này có thể làm cho toàn thân xương cốt của người ( Này! Ngươi đã biến thành rắn có được không! ) đều mềm nhũn được chứ!
Bên này Ngân Tiểu Tiểu đang say mê, bên kia Lục Tiểu Hoàng cười đến thân rắn đều lăn lộn trên mặt đất, Hắc A Ban nhịn không được lại lui về sau mấy bước.
Rốt cục, Ngân Tiểu Tiểu từ trong trạng thái si như túy tỉnh táo lại, sau đó tương đối ngượng ngùng! Các loại ngượng ngùng này có xem lẫn bi phẫn được chứ! Một con rắn có thể có được thanh âm dễ nghe như vậy thật sự là quá không công bằng! Nếu mình có thể nghe được thanh âm của Hắc A Ban mỗi ngày thì tốt bao nhiêu! Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu thật ghen tị Lục Tiểu Hoàng ! thanh âm dễ nghe như vậy, Lục Tiểu Hoàng thế mà lại có thể nghe được những 200 năm!
Lục Tiểu Hoàng có thể cảm nhận được tình cảm ghen tị loại của Ngân Tiểu Tiểu, kiêu ngạo nha tự hào nha, hận không thể nâng cái đuôi cao hơn cả đầu.
“Thế nào thế nào, thanh âm của A Ban nhà chúng ta không tồi đi!” Lục Tiểu Hoàng cúi thân rắn xuống, dán bên tai Ngân Tiểu Tiểu.
“Đâu chỉ không tồi! Cho tới bây giờ ta chưa từng nghe qua thanh âm dễ nghe như vậy đâu!” Ngân Tiểu Tiểu nghiến răng nghiến lợi.
Trả lời Ngân Tiểu Tiểu là một tràng cười điên cuồng của Lục Tiểu Hoàng.