Mà hắn lại là chú ý đến lúc nãy là Bất Bại Việt Kiêu vô ý thức kinh hô thiếu chủ, nhưng vừa nãy lại gọi là Tiểu Nhật.
Chẳng lẽ bọn họ vẫn chưa biết thân thế của mình? Mà Bất Bại Việt Hi cũng cực kỳ lo lắng cho Bất Bại Việt Nhật nên không để ý đến cách gọi của Bất Bại Việt Kiêu đối với Bất Bại Việt Nhật.
Có lẽ phụ thân của Bất Bại Việt Hi hi vọng nàng là hi vọng của Bất Bại Đại Việt Tộc, cũng là hi vọng nàng có một cuộc sống bình an?Hắn thở dài, nếu là người khác hắn sẽ không thèm quan tâm, nhưng nàng lại là tương lai thê tử của hắn, hắn đơn nhiên phải quan tâm!- Ngươi!.
tên gì?!Đột nhiên âm thanh non nớt của Bất Bại Việt Hi vang lên làm không gian yên tỉnh lại, đặc biệt là đám người Bất Bại Việt Kiêu.
Bọn hắn còn là lần đầu thấy được Tiểu Thư của mình bắt chuyện cùng người khác, hơn nữa còn là một cái nam nhân.
- Lạc Vô Y!Hắn nhàn nhạt nói, trong lòng âm thầm vui mừng, xem ra hắn gây ấn tượng tốt cho nàng, cũng không vì chuyện hắn đánh Bất Bại Việt Nhật mà nàng ghét hắn.
Đột nhiên giữa không trung liền hiện lên một dòng chữ trên đỉnh đầu của Bất Bại Việt Hi làm hắn kinh ngạc!《 Độ Hảo Cảm: 10 - tò mò 》Hắn hơi kinh ngạc khi độ hảo cảm của nàng đối với hắn lại tăng lên là 10 điểm!Nói thật bây giờ nội tâm nàng cực kỳ tò mò khi có người có thể một quyền đánh ngất đệ đệ nàng, hơn nữa tu vi còn là phàm nhân!Nhưng khi hỏi xong tên hắn nàng liền im lặng không nói nữa, thái độ cực kỳ lạnh nhạt! Sau đó cũng đến lượt Bất Bại Việt Kiêu đám người tiến lên muốn hỏi những chuyện xảy ra trong Tế Đàn.
Mà Lạc Vô Y chỉ lạnh nhạt mà chỉ chỉ Tế Linh đã hiện thân ra như muốn nói bản thân cái gì cũng không biết, hỏi nàng a.
Hết cách Bất Bại Việt Kiêu liền cho người đưa Lạc Vô Y cùng Thiên Tâm Duyên rời khỏi đây, hắn ở lại hỏi Tế Linh những chuyện xảy ra trong đó và nguyên nhân tại sao lại ngừng hoạt động các loại nghi vấn! ! ! ! ! ! ! ! ! Trên đường rời khỏi Không Gian Thôn Trưởng.
Người mang hai người rời đi chỉ có một người là Bất Khuất Việt Khánh.
Thỉnh thoảng lại hàn huyên một hồi, còn lại là hắn nói chuyện cùng Thiên Tâm Duyên và Thanh Nhi.
Hắn cũng biết được thời gian mà hắn vào trong Tế Đàn là 1 tháng, hắn có chút kinh ngạc.
Không phải là vì trôi qua nhanh, mà là quá chậm, hắn ở trong đó các cảm giác được bản thân như trôi qua vô số nguyên hội.
Nhưng ở bên ngoài chỉ đến một tháng mặc dù biết là có gia tốc trận vận động hết công suất là 1000 tỷ năm : 1 ngày.
Hắn không biết tất cả đều là do Thanh Nhi âm thầm dở trò!.
Đúng lúc hắn muốn hỏi Thanh Nhi cho ra lẽ thì đã có âm thanh vang lên đánh trống lãng như muốn hắn quên mất chuyện này:[ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Chinh Tuyến - Tiêu Diệt Mạt Họa! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Chính Tuyến - Tiêu Diệt Đại Ác Tộc! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Phụ Tuyến - Ác Linh Tộc! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Chính Tuyến - Nhân Sinh Vĩnh Hằng! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Phụ Tuyến - Đột Phá Siêu Phàm! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Chính Tuyến - Siêu Thoát Chư Thiên Vạn Vực! ][ Chúc mừng ngài phát động Nhiệm Vụ Phụ Tuyến - Siêu Thoát Thiên Dao Vũ Trụ! ]Mới vài giây thôi mà hắn lại nhận đến 7 cái nhiệm vụ chính tuyến và phụ tuyến cả hết, vốn dĩ tâm tình còn muốn thảnh thơi sau nhiều lần trải qua đau khổ thì hắn lại phải bắt đầu những ngày tháng tích cực miệt mài tu luyện để hoàn thành nhiệm vụ, tăng cao thực lực.
Dường như hắn cũng chán nản mà không nhìn luôn cả Hệ Thống nhiệm vụ, cũng quên luôn chuyện định hỏi.
Bây giờ hắn chỉ muốn mau mau trở về nơi hai người ở rồi làm một trận đại chiến với Thiên Tâm Duyên mà thôi.
Sau khi đi ra khỏi Thôn Trưởng Không Gian, hắn đã nhịn không được mà nở một nụ cười xấu xa nhìn Thiên Tâm Duyên.
Còn nàng thì hơi đỏ mặt phiếm hồng, chớp mắt liền hiểu hắn muốn thứ gì, nàng truyền âm nhu nhu như hờn dỗi nói:- Phu quân, chàng đáng ghét!- Hắc hắc!.
Hắn cười dâm trả lời nàng, bây giờ hắn vẫn chưa làm gì nàng vì sợ Bất Khuất Việt Khánh phát hiện ra.
Dù sao thì hắn tu vi cũng cao hơn Lạc Vô Y quá nhiều, cho dù Bất Khuất Việt Khánh có âm thầm nhìn trộm thì hắn cũng vô pháp nhận ra.
Mà hắn lại cực kỳ không thích người khác nhìn phong quang của thê tử mình, đặc biệt là nàng, Thiên Tâm Duyên.
Đi giữa đường thì đột nhiên Thiên Tâm Duyên có chút mím môi truyền âm với hắn nói:" Phu quân, có một chuyện thiếp muốn nói cho chàng, mong chàng thứ lỗi cho thiếp khi đã nói ra chuyện này quá muộn! "Lạc Vô Y với kinh ngạc, sau đó liền nắm lấy bàn tay của nàng chặt hơn mà nói:" Nàng nói đi, bất kể là chuyện gì ta đều sẽ không giận nàng! "Mà động tác và lời nói của hắn làm cho nàng tâm tình nhẹ nhõm hơn không ít, mà Bất Khuất Việt Khánh thấy bọn họ thân mật như vậy chỉ nghĩ là tình mẫu tử mà thôi, không có gì lạ, hắn cũng chẳng để ý.
" Thật ra tên thật của thiếp là Thiên Tâm Dao, thiếp ban đầu còn không tin nhưng từ một nơi sâu xa nào đó lại mách bảo cho thiếp đây là sự thật, hơn nữa cảm giác này chỉ mới xuất hiện vào 3 ngày trước! ".