Cổ Kim Vô Nhất

Chương 21: 21: Thủ Việt Thôn





Cánh cửa không gian kia cũng biến mất sau khi Lạc Vô Y nhảy vào, trước khi cánh cửa không gian biến mất còn có hai thân ảnh nhảy vào sau Lạc Vô Y.

Còn cái tên Lạc Vô Y không phải là tên hắn dùng ở trong Tội Long Ngục, vì lý do cẩn thận nên hắn đã lấy một cái tên khác là Xích Quỷ.

Qua một hồi lâu sau.

Đột nhiên có vô số tiếng rống giận dữ vang lên:- Lạc Vô Y, ta nhớ ngươi rồi, lúc gặp lại chính là ngày dỗ của ngươi, mối thù cướp đoạt tài sản không động trời chung!- Lạc Vô Y, ta có làm quỷ cũng sẽ bắt ngươi phải trả giá!- Lạc Vô Y, ta Sát Dư tất giết ngươi cửu tộc để trả mối thù này!Những âm thanh này chủ nhân đa số là những kẻ làm việc ác bất tận, lấy ân báo oán.

Bọn hắn cả đời tài sản đều bị Lạc Vô Y tịch thu, nói không oán không hận chính là đồ giả.

Bọn chúng không ngừng sỉ nhục, xúc phạm, lăng mạ người giúp bọn hắn có tự do.

Đến bây giờ bọn hắn làm sao không hiểu Lạc Vô Y bố trí nhiều tầng Không Gian Kết Giới như vậy là ngăn cản bọn hắn a.


Khi hắn trả lại tự do cho tất cả, rất có thể sẽ bị những tên này cắn ngược trở lại, hắn làm như vậy là để đề phòng trường hợp này.

Đột nhiên!.

Bùm!Bùm!Ầm!Ầm!Oanh!Phốc!Đột nhiên từ trên trời giáng xuống mười mấy cổ uy áp khủng bố, tất cả những kẻ sỉ nhục, lăng mạ Lạc Vô Y đều bị tàn sát, cơ thể bạo thành huyết vụ!- Đạo Hữu, ngươi đã thấy được cái gì rồi sao?!Đột nhiên có một âm thanh phát ra làm không gian trong nháy mắt yên tĩnh lại, không ai biết là do ai phát ra, ở đâu, người nào? Chỉ biết đây là một cuộc đối thoại giữa hai hoặc ba người.

- Ta thấy được, xém chút thân tử đạo tiêu!Âm thanh kia đáp, bên trong khó che giấu được sự rung động, kinh hãi, chấn kinh!- Vậy ngươi thấy được cái gì về hắn?Âm thanh kia tò mò hỏi, giọng nói có chút không hiểu tại sao vị kia lại rung động như vậy.

- Người ngoài cuộc không thể nói, thiên cơ không thể lộ, tương lai không thể thấy!- Chỉ có thể dùng bốn từ để hình dung là " Cổ Kim Vô Nhất! " đi theo hắn, tất trường tồn!Âm thanh kia chỉ nói như thế liền im lặng không nói nữa, không gian trở lại như thường nhưng vẫn còn yên tĩnh, mùi máu tanh đầy trời vẫn không tán đi!! ! ! ! ! ! !.

Ở Địa Thiên Tinh.

Địa Thiên Tinh là một cái Hạ Tinh Không có điểm gì nổi bậc, vẫn giống như bao cái Hạ Tinh khác.

Nhưng mà ẩn giấu đằng sau nó lại tồn tại khủng bố đến cực điểm.

Ở Thủ Việt Thôn.

Thủ Việt Thôn đã tọa ở một nơi cực kỳ thần bí và hẻo lánh ở trong Địa Thiên Tinh, hẻo lánh đến mức không có bất kỳ một cái Tu Hành Giả nào thèm để ý.

Nhìn từ xa thì Thủ Việt Thôn cực kỳ bình thường, nhưng khi bước vào nó thì lại là một chuyện khác.


Bước vào Thủ Việt Thôn như bước vào không không gian thiên địa khác.

Đây là một mảnh cực kỳ phong phú chi địa, có núi, có rừng, có đại sơn, có sông, có hồ, có ao, có động vật, có vạn vật.

Mà ở một góc nào đó của Thủ Việt Thôn.

Thiên Tâm Duyên có chút lắng mà nắm chặt lấy bàn tay của Thiên Tâm Nhi lẩm bẩm một câu, giọng nói hiếm thấy cực kỳ lo lắng:- Tại sao chủ nhân vẫn chưa tới a.

Nàng gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa không gian đã đưa bản thân đến nơi này, nội tâm không thể bình tĩnh được, nhưng khi nhìn thấy Lạc Vô Y bước ra khỏi cánh cửa không gian thì tất cả lo lắng liền biến mất sạch sành sanh.

Lạc Vô Y vừa mới bước ra từ cánh cửa không gian còn chưa kịp đánh giá xung quanh liền quay mặt lại quát:- Ai? Cút ra đây!Sau đó từ trong cánh cửa không gian liền bước ra hai đạo thân ảnh làm không gian và thời gian như đọng lại, thiên địa thất sắc, ảm đạm.

Một người thân mang màu vàng nhạt y phục, nàng khí chất cực kỳ cao quý mà phong hoa tuyệt đại, kinh tài tuyệt diễm, không cần nhìn cũng biết là một cái nữ tử xuất thân cực kỳ bất phàm.

Nàng thân thể cũng kỳ đầy đặn, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm, đáng người như ma quỷ mà cuốn hút nhân tâm.

Mái tóc màu đen thả xuống, khuôn mặt cực kỳ sắc sảo như được Thiên Địa khắc họa.


Mày liễu mắt phượng cao quý vô song, mũi quỳnh hơi nhô lên, bờ môi anh đào căng mọng tràn đầy ngập nước.

Hai cái ngọc thủ ngọc ngà cực kỳ tỉ mỉ, tinh tế như tạo hóa ban tặng, khắc nên, hai ngọn núi lớn trước ngực cũng cực kỳ to lớn và tròn trịa mà nhô lên.

Cái eo nhỏ nhắn như rắn không xương mà uốn cong thành một hình chữ S cực kỳ hoàn mỹ, bờ mông to tròn cực kỳ bạo mãn mà cao cao vểnh lên cực kỳ mê người.

Đôi chân dài miên man bất tuyệt duỗi thẳng ra nhưng đã bị y phục che giấu hết phong quang.

Nàng vẻ đẹp có thể nói là làm cho người hít thở không thông, thiên địa thất sắc, vạn vật khiêm nhường, ảm đạm đến vô sắc.

.