Trên đường về nhà Bách Ảnh Quân đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại từ Vũ Kiều, bà bảo với anh rằng cả nhà có việc đột xuất phải ra ngoài nên không có ai ở nhà hết cuối cùng Bách Ảnh Quân và Hạ Di Giai đành rẽ vào một quán cà phê bên đường tán gẫu chờ mọi người về.
Vào quán cà phê Bách Ảnh Quân ân cần đỡ Hạ Di Giai ngồi xuống ghế, anh cưng chiều lấy gối tấn phía sau lưng cho cô rồi ngồi xuống bên cạnh hỏi:
- Giai nhi, em muốn uống cái gì?
Hạ Di Giai lật mở cuốn menu trên bàn, cô quan sát kỹ càng một lượt từ trên xuống dưới rồi nhìn Bách Ảnh Quân nói:
- Ông xã, em muốn uống cà phê sữa.
- Không được, em đang mang thai uống nhiều cà phê sẽ không tốt.
Hạ Di Giai nghe vậy thì chu miệng phản đối, cô nhìn chồng bằng ánh mắt cún con đáng yêu rồi nũng nịu lây lây tay anh nói:
- Ông xã, em muốn uống cà phê sữa! Đi mà anh, uống một chút cũng đâu có sao.
Bách Ảnh Quân nghe vậy thì hết cách thở dài, anh đưa tay cưng chiều vuốt lên mũi vợ mình một cái rồi nhẹ nhàng dỗ:
- Bảo bối ngoan, uống cà phê sẽ có hại cho em bé hơn nữa cũng không tốt cho sức khỏe của em nên không được.
- Ông xã không thương em! Từ lúc có bầu mọi thứ sinh hoạt của em đều bị hạn chế, cái này không được cái kia không cho đã làm em ngột ngạt sắp ngất rồi.
Nói rồi Hạ Di Giai quay lưng về phía Bách Ảnh Quân giận dỗi, cô khoanh tay trước ngực tỏ vẻ tức giận mắt không thèm liếc anh lấy một cái trông giống hệt Vũ Kiều.
Thấy vậy Bách Ảnh Quân đành hạ giọng, anh ôm chầm lấy cô từ phía sau, xuống nước năn nỉ:
- Bảo bối đừng giận, anh lo lắng cho em thôi mà! Em vừa mới xuất viện về lại còn mới mang thai nếu uống cà phê hại sức khỏe xảy ra vấn đề vậy anh biết phải làm sao? Bình thường anh đều rất chiều em có đúng không? Đã bao giờ em đòi mà anh không cho đâu nhưng lần này tuyệt đối là không được.
Dứt lời Bách Ảnh Quân xoay người Hạ Di Giai lại để cô đối diện với mình, bàn tay anh dịu dàng vuốt tóc cô rồi hôn nhẹ vào má cô nói:
- Giai nhi, menu nhiều món như vậy em muốn món gì cũng chiều nhưng cà phê thì không được.
Anh hứa đợi khi nào sức khỏe em hồi phục sẽ cho em uống chịu không.
Năn nỉ một hồi cuối cùng Hạ Di Giai cũng đồng ý, cô lại chăm chú nhìn vào menu trên bàn rồi nói:
- Vậy anh gọi cho em choco đá xay cho em đi! Mua cho em thêm kem bạc hà rồi còn cả bánh ngọt nữa.
Bách Ảnh Quân nghe xong sớ nước Hạ Di Giai muốn gọi thì phì cười, anh yêu chiều nhéo nhẹ bào chiếc má phiếm hồng của cô nói:
- Được rồi, anh sẽ mua cho em hết!
Hạ Di Giai nghe vậy thì khoái chí cười hì hì, cô đưa mặt sát lại gần Bách Ảnh Quân rồi hôn lên môi anh một cái vui vẻ nói:
- Ông xã là tuyệt nhất! Em yêu anh nhất!
Bách Ảnh Quân nghe vậy thì thích thú vô cùng, anh xoay lưng bước đến quầy order rồi nhanh chân trở về bàn với vợ.
Ngồi xuống bên cạnh Hạ Di Giai, anh ân cần choàng tay qua ôm lấy vai cô để cô tựa đầu vào lòng mình rồi cất giọng hỏi:
- Em nói yêu anh nhất có đúng không?
- Đương nhiên là vậy rồi!
- Vậy em hứa với anh một việc có được không?
Nghe vậy Hạ Di Giai khẽ ngẩng đầu, cô chòm tới áp sát cơ thể vào người anh rồi hỏi:
- Việc gì?
- Anh muốn em hứa với anh một điều.
Một điều vô cùng đơn giản.
- Điều gì vậy anh?
- Em hứa là sau này khi sinh con ra rồi em vẫn phải yêu anh nhất nhé!
Hạ Di Giai nghe vậy thì khẽ sững người, cô nàng tròn mắt nhìn anh đứng hình mất mấy giây rồi bật cười khanh khách nói:
- Anh ganh tị với con sao?
Bách Ảnh Quân nghe vậy thì khẽ tặc lưỡi, anh hướng mắt về phía cô vợ nhỏ đáp:
- Anh đương nhiên phải ganh tị rồi.
- Nhưng đó là con anh mà!
- Con anh thì sao chứ? Nếu nó giành mất vợ của anh thì chẳng phải anh phải chịu cảnh cô đơn sao? Anh chưa muốn bị thất sủng đâu bà xã nên em hứa đi!
Hạ Di Giai thấy chồng mình trẻ con như vậy thì vô cùng vui vẻ, nếu là lúc trước sẽ chẳng bao giờ có chuyện anh mè nheo nhõng nhẽo với cô thế này.
Nghĩ đến đây Hạ Di Giai cảm thấy vô cùng hạnh phúc, dường như dần dần cô ngày càng có thể gần gũi và thấu hiểu chồng mình hơn.
- Giai nhi! Em mau hứa đi! Hứa đi!
Giọng điệu nhõng nhẽo của chồng cô lúc này hệt như một đứa trẻ, Hạ Di Giai thấy vậy thì thâm tình hôn lên má anh rồi nói:
- Em hứa! Dù có thế nào em vẫn yêu anh nhất!
Bách Ảnh Quân nghe vậy thì vô cùng vui vẻ, anh cười tít cả mắt ôm chặt Hạ Di Giai vào lòng thủ thỉ:
- Giai nhi, em và con đều là thứ rất quan trọng với anh! Dù cho có xảy ra chuyện gì anh cũng nhất định bảo vệ cả hai bình an vui vẻ.
Cho nên em cũng phải khỏe mạnh nha đừng bị thương anh sẽ lo lắng.
Hạ Di Giai nghe vậy thì ánh mắt khẽ xìu xuống, cô âu yếm nhìn người chồng từng rất lạnh lùng của mình trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp đến lạ.
Cô cứ tưởng Bách Ảnh Quân sau khi thay đổi sẽ không bao giờ yêu chiều cô như trước nữa nhưng đến hôm nay thấy được tất cả tình cảm anh dành cho mình khiến Hạ Di Giai vô cùng cảm động.
Cô đưa tay xoa nhẹ má Bách Ảnh Quân giọng dịu dàng nói:
- Ông xã yên tâm, em nhất định sẽ cùng anh và con sống cùng nhau thật hạnh phúc!.