Cơ Hội Cuối Liệu Kịp Nói Yêu Em

Chương 20: 20: Hoan Lạc Đến Sáng





1 tiếng sau
Bách Ảnh Quân gầm lên một tiếng rồi phóng hết tất cả tinh hoa vào bên trong cô vợ nhỏ còn Hạ Di Giai thì hét lên đầy sung sướng.

Sau khi xuất hết vào trong, Bách Ảnh Quân ngã vào lòng Hạ Di Giai để được cô ôm ấp.

Anh khẽ vuốt nhẹ mái tóc dài mượt mà rồi há miệng cắn mạnh lên ngực cô tạo ra dấu hôn đỏ chói.
Sau khi nghỉ ngơi xong, Bách Ảnh Quân bất chợt ngồi bật dậy.

Anh ôm eo kéo Hạ Di Giai lên để cô ngồi trên người mình, tư thế yêu đương này tức khắc khiến ** *** của anh đi sâu vào trong cô chẳng mấy chốc làm Hạ Di Giai lên đ/ỉnh.
Cô ngồi trên người Bách Ảnh Quân, hai tay ôm lấy cổ anh còn đầu thì ngã lên vai anh thở gấp.

Không đợi Hạ Di Giai kịp hồi sức, Bách Ảnh Quân đã nắm lấy mông cô bắt đầu luận động.


Tay anh giữ chặt hai bên hông của Hạ Di Giai không ngừng nâng lên hạ xuống, thỉnh thoảng anh lại đánh bốp bốp vào mông cô làm Hạ Di Giai không ngừng la hét:
- Ahhhhhh...ưm...ah...hah...ông xã...tha cho em.
Lời khẩn thiết cầu xin không ngừng thoát ra từ chiếc miệng nhỏ xinh của Hạ Di Giai nhưng dường như với Bách Ảnh Quân lại hoàn toàn vô dụng.

Anh vẫn cứ làm như không nghe thấy ngày càng lên xuống mạnh bạo hơn.
Trong cơn ho/an ái, Bách Anh Quân đưa lưỡi **** *** đôi gò b/ồng rồi lại dùng răng cắn chúng tạo cho Hạ Di Giai những cơn kh/oái cảm không dứt.

Anh ngẩng đầu nhìn Hạ Di Giai với ánh mắt say mê rồi bất giác vùi đầu vào hõm cổ cô tham lam hít hà lấy mùi hương hoa quen thuộc.
Sau nhiều lần lên xuống Bách Ảnh Quân cuối cùng nhíu mày để lộ ra gương mặt hưởng thụ còn Hạ Di Giai thì hét toáng lên.

Trong căn phòng tràn đầy mùi hương tanh ngọt *** mỹ bất chợt có một tiếng hét như xé toạc không gian rồi dừng lại.
Hạ Di Giai mệt mỏi buông lỏng cơ thể để mặc nó ngã nhoài về phía trước, cả người cô mỏi nhừ ngã lên vai Bách Ảnh Quân thở hổn hển.

Trên người cả hai đều phủ một tầng mồ hôi dày, cả người Hạ Di Giai ướt sủng nhất là nơi t/ư mật kia dòng tinh hoa đặc sệt không ngừng tuôn chảy.
Thấy vợ đã ngủ thiếp đi, Bách Ảnh Quân vẫn giữ nguyên ** *** ở vị trí cũ, anh để nguyên tư thế vừa gi/ao hợp cứ thế bế Hạ Di Giai vào phòng tắm.
Vào đến phòng tắm, Bách Ảnh Quân đặt cô xuống bồn rồi cũng ngồi vào tắm rửa sạch sẽ.

Sau khoảng nửa tiếng, Bách Ảnh Quân đứng dậy khoác vào một chiếc áo choàng.

Anh với tay lấy chiếc khăn lông quấn quanh người Hạ Di Giai rồi nhẹ nhàng bế cô ra khỏi phòng tắm.
Ra tới giường thì trời cũng đã gần sáng, anh đặt cô xuống kéo chăn đắp cho cô, anh hôn nhẹ lên trán cô rồi cũng chui tọt lên giường nằm kế bên ôm Hạ Di Giai ngủ tới sáng.
Sáng sớm hôm sau
Hạ Di Giai khẽ xoay người thì bỗng một cơn đau nhức lan truyền đi khắp cả cơ thể khiến cô giật mình tỉnh giấc.

Vừa mở mắt ra thì khuôn mặt đẹp trai của Bách Ảnh Quân ngay lập tức đập vào mắt, Hạ Di Giai khẽ đưa tay v/uốt ve đôi mắt của anh rồi rướn người lên định hôn anh một cái.

Chưa kịp chạm đến môi anh thì bỗng từ đâu một bàn tay bất ngờ ôm lấy vai cô ghì sát người Hạ Di Giai vào cơ thể đàn ông nam tính.

Bất ngờ bị ôm lấy từ sau khiến mặt Hạ Di Giai gần như chạm đến mặt anh, đang định dùng tay đẩy ra thì chợt Bách Ảnh Quân nói:
- Bà xã à mới sáng ngày ra đã ham mu/ốn rồi.

Thật hư quá!
Nghe được giọng nói của chồng Hạ Di Giai bất ngờ ngẩng đầu lên thì bắt gặp ngay ánh mắt si mê của người đàn ông nào đó.

Bách Ảnh Quân nhìn cô khẽ cười rồi cuối đầu hôn nhẹ lên trán cô, anh ôm chặt Hạ Di Giai trong lòng như sợ cô sẽ lại biến mất.

Ánh mắt anh nhìn cô lúc này vừa chứa đựng sự yêu thương vừa chất chứa nhiều những lời chưa thể nói.
Thấy ngại vì câu nói của chồng khiến mình nhớ đến cảnh tượng tối qua nên trong phút chốc mặt Hạ Di Giai ửng đỏ.

Cô chui đầu, rút người vào ngực anh rồi dùng tay kéo mền che mặt lại:
- Anh còn dám nói, nếu không phải tại anh em sẽ biến thành thế này sao?
Bách Ảnh Quân nhìn thấy cảnh này thì cười xòa, anh đưa tay vén tấm chăn qua một bên để lộ ra gương mặt đỏ bừng đang phụng phịu.


Vừa đưa tay xoa mặt cô Bách Ảnh Quân vừa thủ thỉ:
- Được rồi, đều là lỗi do anh! Do anh không tốt.

Vậy để sáng nay ông xã đền bù cho em có được không?
Vừa nghe thấy câu nói của anh xong Hạ Di Giai lập tức mỉm cười, cô dang tay ôm chầm lấy Bách Ảnh Quân, mặt cọ cọ vào lòng anh nói:
- Ông xã hứa rồi đó nha! Không chỉ sáng nay, em muốn cả ngày hôm nay của anh đều phải dành cho em hết.
Không thể cưỡng lại vẻ nũng nịu đáng yêu của vợ mình, Bách Ảnh Quân khẽ cười rồi thơm thơm lên má cô, mặt anh lộ rõ vẻ cưng chiều nói:
- Được! Cả ngày hôm nay của anh đều cho em hết.

Trời cũng sáng rồi, chúng ta mau dậy xuống nhà ăn sáng thôi! Sau đó sẽ cùng em chơi thỏa thích.
Nghe lời anh, Hạ Di Giai lập tức bật dậy, cô đưa hai tay dụi mắt vài lần rồi lại ra vẻ đáng yêu giơ tay về phía anh nói:
- Ông xã, bế em!
Hết cách với cô Bách Ảnh Quân liền nhanh chân bước xuống giường, anh đi vòng qua phía bên kia rồi đưa tay nhấc bổng Hạ Di Giai lên đưa cô vào phòng tắm..