Cô Học Trò Lăng Nhăng

Chương 16




Như đã nói hôm nay Thiên Trúc sẽ dẫn Quân Kì đi ăn cùng với cô Lâm Lâm. Vừa đi vào trong nhà hàng đã thấy cô ngồi ở đấy cùng một người là…Vân Quân. Thực sự thì Quân Kì chẳng ngại ngùng gì đâu, vì hiện tại đã có một hình bóng cô gái lấp đầy trái tim nó, trị được nó.

– Con chào hai cô.

Cả Thiên Trúc và Quân Kì cùng đồng thanh cuối chào. Cô Lâm Lâm liền nở một nụ cười nhìn…Thiên Trúc, Quân Kì bị bỏ rơi rồi. Vân Quân vẫn hơi ngượng thì phải.

– Hai cô chờ tụi con lâu chưa? Tới trễ là tại thằng này nè, không biết phải cho quần nào áo nào cho hợp, xuống tủ giày cũng mất thêm một thời gian nữa.

Thiên Trúc huých nó một cái rồi cả hai ngồi xuống, cô Lâm ngồi kế Thiên Trúc, Quân Kì ngồi kế Vân Quân. Thật thì lúc đầu hai cô ngồi cạnh nhau nhưng cô Vân Quân chủ động nhường cho Thiên Trúc.

– Em ở bên đó ổn không?_Cô Lâm.

– Dạ ổn, mọi thứ rất tuyệt_Quân Kì.

– Đúng ổn rồi, đúng tuyệt rồi, có một đại tỉ xinh đẹp, uy quyền bên cạnh_Thiên Trúc đang muốn dò thử xem thái độ cô Vân Quân.

– Coi chừng tao_Quân Kì muốn bóp chết Thiên Trúc đến nhường nào.

– Được như vậy thì vui rồi_giọng nói có vẻ chút mỉa mai của Vân Quân.

Ăn uống nói chuyện một chút thì cô Lâm Lâm phải về soạn đề án cho ngày mai, Thiên Trúc thấy trễ nên cũng phụ cô cho nhanh. Giờ đây chỉ còn lại Quân Kì và Vân Quân.

– Đi đâu ngắm cảnh không?

– Cũng được.

Vân Quân chở Quân Kì đến một toà nhà khá cao, có thể vừa ngắm thành phố vừa thưởng thức đồ uống.

– Nghe Thiên Trúc thì cuộc sống của em khi ở bên đó cũng rất sung túc_điệu cười nhạt.

– À, cô muốn nói cô gái Thiên Trúc nhắc sao? Cô ấy là công chúa hoàng gia Hà Lan, do nhà vua quý ông em nên để cô ấy dạy võ thôi.

– Nhưng em phải lòng người ta rồi?

– Có lẽ là vậy, cô ấy rất có sức hút, lạnh lùng cũng rất lạnh lùng, quyến thì lại càng rất là a, dễ thương nữa. Nhưng người ta là công chúa, ông vua cha nào lại chấp nhận đứa con gái lớn trong hoàng tộc kết hôn đồng giới.

– Lỡ có thì sao?

– Nếu có thật ông vua này gu mặn rồi.

– Con còn tình cảm với cô không?_ánh mắt Vân Quân bắt đầu chiều mến.

– Không còn, con là người có thể níu kéo đó, nhưng không luỵ tình.

– Một chút?

– Không còn.

Quân Kì muốn tránh đi sự níu kéo đó nên vào tolet một chút, Vân Quân ở lại ánh mắt đâm chiêu nhìn vào ly nước của Quân Kì.

“Ông của em thân với vua? Danh gia vọng tộc như vậy mà tôi không biết, chỉ cần có em thì tôi sẽ có rất nhiều thứ, xin lỗi, em biết mà cuộc sống ai cũng muốn trèo cao”

Ở đâu Vân Quân lấy ra túi bột trắng, bỏ vào hết ly của Quân Kì, như một sự chuẩn bị trước. Quân Kì đi ra lúc này cũng đỡ ngượng hơn.

– Trễ rồi, em uống hết nước đi rồi về.

Quân Kì hút lấy một ngụm lớn trà lài nóng, rồi cùng cô Vân Quân xuống sảnh lớn toà nhà phía dưới, lúc trong thăng máy, cơ thể đã bắt đầu nóng hơn rồi. Cơ thể khó chịu, ngồi trêи taxi Quân Kì bắt đầu mở một cúc áo rồi. Vân Quân nhướng người qua giả bộ xem tình hình của Quân Kì rồi che tầm nhìn đưa tờ giấy địa chỉ nhà của mình.

– Em ổn không?

– Không sao.

Quân Kì ngày càng bức rứt lúc xe dừng lại là nhà Vân Quân, nghĩ phép lịch sự đưa phụ nữa về trước, đơn giản vậy thôi, Vân Quân kéo Quân Kì trở lại với lí do “nhìn em như vậy tôi không thể để em đi về một mình, cũng trễ rồi vào đây ngủ một đêm cũng không sao”.

– Quân Kì chờ tôi thay đồ một chút.

Quân Kì ngoan ngoãn ngồi trêи ghế sofa đợi cô Vân Quân mà trong người cảm thấy khó chịu, lúc sau Vân Quân đi ra với một chiếc khăn quấn ngang ngực. Để lộ nữa ʍôиɠ và xương quai xanh, kϊƈɦ thích vô cùng. Lúc này nếu Quân Kì không ngắm thuốc sẽ tỉnh táo mà rời khỏi nhưng thuốc đã lu mờ lí trí của Quân Kì, tiến lại nhẹ nhàng ép Vân Quân xuống sofa môi chạm môi, lưỡi lướt xuống phần xương quai xanh kia, đầy mê hoặc, lúc này Quân Kì bỗng khượng lại.

– Con xin lỗi_hơi thở yếu ớt.

Thấy Quân Kì như vậy, Vân Quân kì cổ Quân Kì.

– Thân thể cô không đẹp sao?_hơi ấm nóng phả vào lỗ tai Quân Kì đầy mê hoặc.

– Đẹp…đẹp_Trong vô thức, thuốc đã làm Quân Kì không sáng suốt được nữa.

Vân Quân cố tình nhướng người lên để phần thít đầy đặn, hạt đậu cương cứng khiêu gợi chạm vào ngực Quân Kì. Dù qua hai lớp áo vẫn cảm nhận được rất nhiều, không hề ít. Không chờ đợi, Quân Kì cuối xuống mạnh bạo chiếm lấy đôi, dùng lưỡi quét các ngóc ngách của cái miệng kia. Tay bắt đầu từ đùi đưa gần tới ʍôиɠ.

– Ở đây…ưm…không được.

Quân Kì liền ẵm Vân Quân vào phòng đặt Vân Quân lên giường. Tay tháo phăng chiếc khăn trắng đó, để lộ ra cặp ngực không nhỏ như thường thấy tí nào. Phần cưới được cạo và săn sóc kĩ càng, hai mép đỏ ươm.

Từ môi Quân Kì lần nữa chuyển xuống cổ, rồi gần ở ngực, xuống tới hạt đậu kia, tinh tế dùng lưỡi đá nhẹ. Một bên được miệng Quân Kì chăm sóc, bên còn lại được tay Quân Kì không ngừng nhào nặn làm cho Vân Quân rêи ư ử gợi ɖu͙ƈ không ngừng. Môi Quân Kì đi đến chỗ đó lại nhấc nhẹ lên, bắt đầu dùng tay quét nhẹ cô bé phía dưới, từ lúc nào đã ẩm ướt, đưa nó vào miệng, vị phụ nữ rất ngọt. Đưa hai đầu mình vào giữa hai chân lưỡi mạnh dạn quét một lần lớn, tất cả được nuốt vào. Thanh ngọt, nhiều khi con hơn nước mát.

Lưỡi bắt đầu ấn sau vào cửa động, tay Quân Kì thì day day hột ɭε đang nở phồng đỏ tươi vì cao hứng đó. Không lâu được chiếc lưỡi săn sóc, Vân Quân đã cao trào tuôn ra cũng kịp để Quân Kì hút trọn. Lúc này Quân Kì bắt đầu nhướng người, để hai cô bé của hai người chạm nhau, miệng hai người tìm lại nhau, phần dưới liên tục bị Quân Kì thúc đẩy, Vân Quân thắm mệt một chút khiến hơi thở chút yếu, giọng rêи cũng vì vậy mà ma mị hơn lúc đầu. Một lúc sau khi cả hai đã lên hết cao trào, Quân Kì mệt lã người trườn xuống áp mặt vào xương quai xanh và cổ thu hết mùi hương vào cổ mình mà thϊế͙p͙ đi.