Trước mắt Vương Lang không phải là Thanh Thương hoàn chỉnh, nó đã bị Vô Cùng Cực viện trưởng tháo ra từng phần, có lẽ quá trình nâng cấp vừa bắt đầu thì tạm dừng lại.
Donna cũng không biết gì nhiều hơn, gần đây nhất cô cũng có thấy sư phụ tháo Thanh Thương ra, rồi trầm ngâm đứng đó, kế tiếp là kéo cô đến buổi tiếp đón của Tạ gia.
Thanh Thương là thiết bị vốn chỉ thuộc cấp bạch ngân, với trình độ của Vô Cùng Cực viện trưởng, nâng cấp nó hẳn không có vấn đề gì, mà nếu có thì Donna cũng không biết được, Vương Lang lại càng không.
Vừa rồi Vương Lang lúc bước ngang qua, rõ ràng từ nơi này phát ra một lực hấp dẫn kì lạ, giống như vẫy gọi hắn, cảm giác nó yếu ớt sợ hãi lại tha thiết, không cách nào xác định rõ được.
Với một người có lý trí tăng cường như Vương Lang thì chuyện này khá lạ, nếu đây là ảo giác thì đến cấp độ nào mới có thể tạo ra, hồ nghi nhất là lúc này khi đã tới gần, lực hấp kia không còn nữa.
" Không lẽ mình thật sự nhầm, là đói bụng quá nên sinh ra ảo giác? "
_ Ngươi không nhầm.
" A tâm nhãn, ngươi nhận ra gì sao?"
_ Không, vừa rồi ta cũng mơ hồ bị kích động, cũng giống ngươi bị hướng về thứ này.
" Vậy ngươi có biết nó là gì không? "
_ Không biết, nếu biết đã truyền đến cho ngươi rồi.
" Có thể là bụng đói sinh hoang tưởng? "
_ Không biết.
+ Ta biết.
" Tâm ma? ngươi không yên ổn trốn trong đó đi, mò ra đây làm gì!
Ngay lập tức Vương Lang ý thức chính và Vương Lang tâm nhãn tạo khoản cách với Vương Lang tâm ma. Thằng này bình thường ăn ngủ luôn phải ngó chừng nó, kể từ ngày nó cầm cây kiếm đen, rồi dính thêm cái bớt đen, càng phải đặc biệt xa lánh.
+ Ta không trách các ngươi, vì ta chính là lương tâm của hai ngươi, vậy nên ta có quyền chửi, lũ vô lương tâm, lũ phân biệt chủng tộc, lũ kì thị màu da, có biết dạo này ta buồn lắm không.
Vương Lang ý thức và tâm nhãn trầm mặc, tâm ma kia đúng là có quyền chửi như vậy. Nhìn nó đen vậy thôi chứ thật sự nó do thiện lương tạo thành.
Còn chuyện nó buồn cũng đúng, sau biến cố với hắc kiếm, hai đứa bọn hắn đã chủ động cắt đứt thông linh với tâm ma, tránh xui xẻo bị thôn phệ bất chợt. Cơ bản là Vương Lang tâm ma bị cô lập, tiếp xúc ngoại giới gần đây không hề có mặt hắn.
Tâm ma hắn đã chịu nhiều thiệt thòi.
Nghĩ vậy nhưng ý thức và tâm nhãn vẫn tự nhiên lui thêm vài bước nữa, dù sao mấy thằng đen đen mà cầm kiếm thì vẫn rất đáng nghi.
" Nói đi, vừa rồi là có cái gì kêu gọi. "
+ Hai ngươi tâm linh tương thông với ta, chẳng phải sẽ lập tức biết hay sao.
_Không cần, ngươi tự nói. _ Tâm nhãn dứt khoát.
" Đúng vậy, chúng ta tinh tưởng tâm ma ngươi mà."
+ Tin cái rắm, ta thấy nơi này chỉ có ta là chân thật thôi.
Tâm ma buồn chán, hắn chỉ muốn nhân cơ hội này xem thử xem ngoài kia bữa giờ có gì thú vị không, lủi thủi một mình thật rất khó chịu. Nhưng hắn cũng vào chuyện chính:
+ Vừa rồi kêu gọi chúng không phải là cái gì hay thứ gì, mà là một loại tồn tại khác, trước đây người ta hay gọi nó là " khí linh ".
" Khí linh?"
_ Làm sao ngươi biết?
+ Ta không chắc lắm, chỉ là kiến thức tự nhiên có thôi, còn nhiều cái khác nữa, hai ngươi có muốn biết không? Tâm linh tương thông với ta đi.
_ Không cần, ngươi nói tiếp.
" Đúng vậy, chúng ta vẫn tin tưởng ngươi. "
Tâm ma chán nản:
_ Thời đại trước quan niệm " thiên địa hữu tình, vạn vật hữu linh ", mọi thứ trên đời này đều có linh tính của nó.
Có thể sinh ra đã có như sinh vật, có thể qua năm tháng trường tồn cơ duyên mà có như sự vật.
Trong đó có một loại là nhân tạo, do bồi dưỡng mà thành, thường ở cái gọi là pháp khí, thứ được tạo thành đó được gọi là khí linh.
Thiết bị Thanh Thương kia coi như đã sinh ra linh tính, vừa rồi không phải nó chủ động kêu gọi chúng ta, sở dĩ chúng ta có thể cảm nhận được nó là nhờ thông qua hắc kiếm trong tay ta.
Lần trước chúng ta thấy "đại nhân vật ",coi như là khí linh của hắc kiếm. Nói đúng hơn nó là một dạng đại khí linh, tiến hóa ý thức sinh mệnh đầy đủ, lại thêm sức mạnh năng lực cường đại.
Còn khí linh của Thanh Thương kia, yếu ớt đến tội nghiệp, như vừa mới sinh ra, tùy thời có thể dập tắt.
Tâm ma nói xong thì lại thấy ý thức với tâm nhãn lùi xa một đoạn, dạo này mấy người tự khen kiếm của mình cường đại ít được ưa thích cho lắm.
+ Thời đại phát triển rồi, cái ngươi như thế kia là kì thị a, ta sẽ kiện đó.
_ An toàn là trên hết.
" Tâm ma an tâm, chúng ta yêu mến ngươi, nói tiếp đi."
+ Tâm ma cảm thấy mất niềm tin vào cuộc sống:
Cơ bản là không chỉ sinh vật sống là có linh tính, mọi thứ đều có thể, đất đá cỏ cây, thậm chí gió mưa mây trời biển nước, đều ngẫu nhiên có thể có linh.
Trong đó đặc biệt tồn tại là khí linh, nó lại là do cố ý mà thành,
Việc tồn tại của khí linh từ xa xưa vốn dĩ vô cùng hi hữu, đến thời đại này lại càng tuyệt tích, hình như là do nguyên tắc thiên địa biến đổi. Khiến linh trí đã khó sinh ra, lại càng khó biến đổi.
Trước đây có phương pháp và điều kiện thích hợp, nuôi dưỡng khí linh cũng không dễ dàng, bây giờ lại càng khó. Ta sợ là khí linh của Thanh Thương kia qua một chút nữa, sẽ tự động tiêu tán đi.
Ngươi tuyệt đối đừng động vào nó, cũng đừng dùng năng lượng trong vùng chứa tác động, hai thứ này tương khắc, cơ bản là khác loại, chỉ khiến nó tiêu tan nhanh hơn.
" Có cách nào cứu được không, chẳng phải ngươi vừa nói nó rất hiếm sao, mất đi thật tiếc, cũng thật đáng thương, dù sao cũng là nghe thấy nó kêu gọi a."
+ Ta chỉ biết có nhiêu đó, cũng không biết làm gì hơn.
_ Kệ đi, dù sao cũng không liên quan đến chúng ta. _ Tâm nhãn lạnh lùng.
Đành vậy.
....
...
Vương Lang đứng im nhìn các phần tháo ra của Thanh Thương trước mặt, cơ bản chỉ là các phôi rời rạc.
Lần này nhờ sự xuất hiện của hắc kiếm tâm ma, Vương Lang đã cảm giác rõ hơn sự tồn tại của khí linh Thanh Thương, nó như một màng sương mỏng le lói vô tri vô giác nằm rải rác khắp các bộ phận.
Cảm giác này càng lúc càng yếu ớt dần, đúng như vừa rồi nói, khí linh kia đã bắt đầu tan đi.
Bỗng có tiếng bước chân, là phía sau Donna đang qua lại tìm kiếm, hình như là muốn thêm màu với giấy vẽ.
+ Tập trung, có khác lạ. _ Tâm nhãn nói nhanh, tuy hắn bị cô lập không thể thông qua cơ thể chính mà quan sát trực tiếp khí linh Thanh Thương, nhưng ngọn nguồn cảm giác là thông qua hắc kiếm trên tay hắn, nên là cái đầu tiên cảm nhận được.
Vương Lang cũng nhanh nhận ra điều mới.
Màng sương khí linh kia là đang chuyển động, là chuyển động theo hướng đi của Donna. Giống như muốn tới gần cô nàng.
_ Donna, nhờ chút.
_...?..
_ Tới gần ta.
Donna bước bước.
_ Rồi, lùi lại.
Donna lui lui.
Lặp lại vài lần nữa.
Xong, Vương Lang đi đến kết luận, có cái gì đó ở Donna tác động đến khí linh Thanh Thương, nhìn nó hừng lên khi Donna tới gần có lẽ là tác động tích cực.
Vấn đề nó là cái gì?
+ Ta biết rồi, là nhân cách, Donna là người tốt, gần người tốt sẽ nhận được chỗ tốt. _ Tâm ma phát biểu trước.
" Nhưng ta đang đứng gần nó nhất. Ngươi muốn ám chỉ gì. "
+ Đơn giản, cứ để người tốt như ta đi ra, đảm bảo khí linh kia sẽ mừng rỡ mà sống lại.
" Chân thành khuyên ngươi, dẹp mộng đó đi."
..
_ Là năng lượng sinh mệnh, chính là thứ đến từ viên ngọc xanh trên người Donna, chỉ có nó là hợp lý. _ Tâm nhãn ra phương án.
" Nhưng trên người ta là Mỹ Mỹ, con hàng này không phải cao cấp hơn sao?"
_ Mỹ Mỹ đang ẩn dấu, đến chúng ta nếu không được phép, còn không cảm giác được nó, khí linh yếu ớt kia sao có thể. Viên ngọc xanh kia thì hợp lý, vì nó luôn tuần hoàn năng lượng sinh mệnh, không có tầng che đậy.
Hợp lý, đúng là chỉ có lý do này. Coi như khí linh kia sắp chết, thấy cục sự sống di động như Donna, xoắn xuýt lên là phải rồi.
Vương Lang bỗng nãy ra một ý.
_ Donna, ngươi có muốn thử một việc, là tiến hành nâng cấp thiết bị này. Tin ta, lúc này chỉ ngươi là có thể, sư phụ ngươi chưa chắc là lựa chọn tốt hơn.
_ Nhưng ta ngoài mấy mạch phổ thông, chỉ biết thêm đúng hai loại mà A Lang ngươi chỉ. Làm được sao?
_ An tâm, may sao những mạch còn lại khá cơ bản, ta cũng biết, ngay lúc này dạy ngươi. Là cầm tay chỉ dạy, không kích thích trí tâm thông minh.
_ Ta đồng ý. _ Donna cười tươi rói.