Cơ Giới Khách

Chương 139: Tay đeo cục nợ




_ Donna, một lần nữa, ta yêu cầu trò đọc lại lời tuyên thệ đầu tiên của một cơ giới sư chân chính, lời thề mà trò đã đọc trong ngày đầu tiên bước chân vào học viện, cũng là bước chân đầu tiên của trò trên con đường trở thành cơ giới sư.

Kết thúc câu nói là cái đập bàn mạnh đến mức, tám phần mảnh vụn của cái bàn hoàn toàn trở thành bột phấn, những mẫu vụn còn lại cũng găm sâu vào mặt đất, tạo thành vô số lổ thủng nông sâu tùy ý.

Bụi từ cái bàn và bụi từ mặt đất bay ra, cả phòng thi đấu hơn mấy ngàn người câm lặng. Mấy ngàn người tinh anh đang có mặt,không ai phát ra một chút âm thanh gì dù là nhỏ nhất.

Tất cả đều tập trung vào khu vực giữa phòng, nơi ngập tràn trong bụi trắng. Từ trong đó, mọi người nghe rõ tiếng thở dồn dập, tiếng nghiến răng keng két, tiếng các khớp xương rôm rốp khi va vào nhau lúc rung rẩy, đến từ ngài Vô Cùng Cực, viện trưởng của học viện cơ giới sư của Nha Trang thành.

Tiếp đó là tiếng nấc nghẹn của cô gái đang mặc bộ đồng phục rộng thùng thình, đeo cặp gương dày cộm, mắt tròn, đôi má bầu bĩnh, chính là Donna.

Và Donna xòe bàn tay, các ngón khép vào nhau, đặt ngón giữa và ngón trỏ lên ngực mình, rồi đọc dòng đầu tiên của lời tuyên thệ của một cơ giới sư, nghẹn ngào, nhưng rõ từng từ một:

_ Ta ở đây và nguyện trở thành một cơ giới sư chân chính, người sẽ trung thành với tương lai của nhân loại, và trái tim của mình..

Rồi Donna giữ nguyên bàn tay như vậy, nói với ngài viện trưởng:

_ Thưa thầy, con không thể trả lời câu hỏi của thầy được, vì con đã hứa sẽ giữ điều đó như một bí mật, và đó là lời hứa quan trọng như trái tim của con vậy.

Câu trả lời của cô gái nhỏ bé, lại mạnh mẽ đến mức khiến tất cả mọi người có mặt cảm thấy kinh ngạc đến khó thở.

Và hành động tiếp theo của ngài viện trưởng còn làm bọn họ kinh ngạc nhiều hơn.

Ngài viện trưởng thu hết khí thế của một đại sư cấp A A, trở về lại hình ảnh một ông lão hiền từ, râu ria lượm thượm, vui tính, thích đùa giỡn với học trò như bấy lâu nay.

Ngài viện trưởng lấy tay xoa đầu cô bé, bẹo cái má phụn phịu đang thấm nước mắt, rồi chìu mến nói:

_ Ta xin lỗi con, Donna, đó chỉ là một bài kiểm tra nhỏ của ta thôi, con đã vượt qua và ta tự hào vì điều đó. Nói đi Donna, con có muốn làm học trò cuối cùng, người truyền y bác của ta hay không.

Ồ..ồ...ồ...

Cả phòng thi đấu vỡ òa, đây mới thật sự là thông tin chấn động nhất mà họ được nghe trong mấy ngày nay.

Với những người chưa hiểu vì sao, xin nói thêm: Hai học viện cơ giới sư và cơ giới sĩ của Nha Trang thành, là duy nhất không chịu sự chi phối của liên minh hay các đại gia tộc, nó được coi là phần hợp pháp thuộc hệ thống chung, cũng như nhận được sự ủng hộ công bằng của thế lực hai ông lớn. Tất cả là nhờ công sức và danh tiếng của hai vị viện trưởng.

Viện trưởng Vô Cùng Cực của học viện cơ giới sư, mặc dù có rất nhiều tin đồn hành lang nghi ngờ về nhân phẩm,tư cách, nhân cách của ông, ví dụ như: bóc lột sức lao động học viên, mua bán hàng cấm, sản xuất hàng giả, nhận hối lộ đầu vào, thu mua cũng như săn bắt trái phép tinh thú, quỵt nợ tính dụng, đối tượng tình nghi trong nhiều vụ trộm, buôn lậu, trốn thuế, gần đây nhất là tổ chức đấu giá và cá cược trái phép....

Nhưng đó chỉ là tin đồn ác ý, bỏ qua tất cả, bản thân ngài viện trưởng là một trong những cơ giới sư xuất sắc nhất còn sống của nhân loại. Lý do ông vẫn ở cấp A A là vì có một thế lực nào đó tuyên bố, nếu ông chưa trả lại những thứ mình đã "mượn" mà quên hỏi, hoặc thanh toán món nợ khổng lồ trong zone s, thì đừng hòng họ cấp giấy phép hay tổ chức lễ vinh danh.

Hãy cứ xem đó là tin đồn.

Bản thân ngài viện trưởng chính là người khởi xướng và dẫn đầu trường phái nghiêng cứu " năng lượng mô phỏng vĩnh cửu ". Thứ được ngài đại sư Morgan Raddic đánh giá là, " nếu thành công, sẽ là chương mới của nhân loại ".

" Tính tốt " của ngài viện trưởng tất cả mọi người đều biết và bó tay với nó. Nhưng Donna chỉ là một cô bé, nếu thật sự cô có thể kế thừa được toàn bộ tri thức của ngài viện trưởng, thì các thế lực lớn nhỏ sẽ có rất nhiều việc để làm.

Và đương nhiên, trong nước mắt, Donna nói:

_ Dạ, con cám ơn thầy.

(Vỗ tay, hoan hô..)

......

...

4 giờ trước sự kiện tại phòng thi đấu.


_ Chị Aurora, nhầm ( cái này là do A Lang bị lịu từ Donna), Cô Aurora,cho tôi đi ăn với, để tôi coi mấy đứa nhỏ cho, với lại tôi ăn cũng ít lắm.

Aurora cười cười, không nói gì, chỉnh trang lại cho mấy đứa em một chút, rồi lấy tay chỉ chỉ vào cục thịt hay cục bông gòn đang dính trên người A Lang, ý muốn nói, gỡ ra được thì đi.

Cục nợ đó là còn ai khác, đương nhiên chính là Donna, sau khi hành hạ A Lang trăm lần ngàn lượt, hao hết một đống màu vẽ, bút mực của mấy đứa nhỏ, kể cả hàng tồn kho tích trữ chuyên dùng để vẽ đầm búp bê cũng bị hao hụt, Donna mới tự vẽ được loại mạch khắc " tụ năng mạch trùng mạch tích hợp " trên giấy, mà không cần A Lang cầm tay.

Nhưng lòng tham thì vô đáy, Donna muốn A Lang làm trợ lý trong quá trình khắc mạch thật vào phôi, nàng nghĩ ra một kế hoạch vô tiền khoáng hậu, mà bản thân nó khi kể ra đã thấy cực kỳ bất hợp lý.

Chính là kêu A Lang - một người bình thường, cầm tay mình - một người tinh anh, một học viên cơ giới sư,trong quá trình khắc mạch.

Nghe thì thấy vô lý, nhưng ngẫm lại thì hợp lý,đặc biệt là sau lời phân tích của chị cả Aurora." Hay, như vậy thì khắc chính xác hơn, khỏi tốn nhiều đá nguyên liệu ".

A Lang thì đương nhiên phải vô cùng phản đối cái sáng kiến đó, trước đây A Lang vô cùng khâm phục những người có đam mê hay quyết tâm. Nhưng gặp một con nhỏ mà mỗi lần vẽ không được thì dùng răng trút giận lên tay hắn..., ( thở dài)

Vậy đó, chuyện tiếp theo là chị Aurora dẫn mấy đứa nhỏ đi ăn với đi dạo phố, để lại Celia đang ngủ trong nôi, với A Lang và cục nợ đeo kính cận đang bám trên cánh tay ở tiệm.

Kế tiếp, chính là sự bất ngờ của A Lang, Donna, là một cô gái phi thường.

Donna không quá thông minh, không có quá nhiều vòng sáng, cũng không có kĩ năng đặc biệt gì hết. Donna chỉ có một trái tim hết mình với đam mê.

Cô nghiêm túc, và nghiêm khắc với bản thân mình.

Sau khoản ba bốn chục lần mô phỏng bằng bút khắc, với sự cầm tay chỉ đạo của A Lang, Donna nạp đá nguyên liệu và lấy ra phôi thật.

Toàn bộ ý thức của Donna đều để hết trong từng nét khắc, bàn tay của hai người như quyện làm một với nhau, với A Lang,cứ như chính mình đang khắc vậy, chỉ khác là năng lượng tinh thuần tiêu hao thuộc về Donna.

Nói cho rõ, loại mạch trùng mạch tích hợp tụ năng này, A Lang chỉ là tự suy diễn ra, chưa thật sự khắc bao giờ, nhưng đây là kết quả quá trình suy luận của tâm nhãn, rút ra từ các bài học trong zone z. Nếu tâm nhãn thấy là hợp lý, vậy chắc chắn nó phải có cái lý của nó.

Ngay lúc này, người luyện tập không chỉ là Donna, mà có cả A Lang.

Không có chuyện thành công ngay lần đầu tiên được, cho dù A Lang kia có giỏi đến mấy thì vẫn là không thể.

Sau hơn 10 lần thử, A Lang đã rút ra được đủ kinh nghiệm cần thiết, độ hoàn thiện của mạch khắc cũng tăng lên. Và các vấn đề cũng dần lộ rõ.

_ Donna, đừng chú ý vào mạch khắc nữa, hãy tập trung khống chế mức năng lượng tinh thuần phát ra của mình. Nhắm mắt lại, giữ một mức cố định thôi.

Chính lúc này sự phi thường của Donna bộc lộ, Donna có năng lực tuyệt vời trong khả năng khống chế và giữ ổn định mức năng lượng, giống như một cái cân tiểu li tuyệt đối chính xác vậy. Nếu tâm nhãn đình công, ý thức của A Lang tuyệt đối không thể làm tốt hơn thế.

_ Được rồi, mở mắt ra đi.

Một mạch khắc hoàn thiện đầu tiên mà hai người hoàn thành, nó cực kì phức tạp, nhưng sự đồng nhất và hợp lý của nó, tạo nên cảm giác thật hoàn mỹ và thân thiết.

A Lang đã hiểu về loại mạch này, còn Donna thì liếm môi: " làm lại đi, thêm chục lần nữa thì mở mắt được rồi ".

Thở dài.

....

...

_ Năng lượng đi vào cơ thể, đi ra bằng các đầu ngón tay, và hoạt động nhờ bút khắc, hãy coi tất cả như một mạng năng lượng hoàn chỉnh,đừng điều khiển cơ thể, hãy điều khiển năng lượng, đừng dùng đầu bút, hãy cảm nhận dòng năng lượng bên dưới nó.

....

A Lang


_ Làm lại lần nữa, vẫn nhắm mắt.

..

_ Lần nữa.

.nữa.

Mở mắt ra đi.

Donna mở mắt ra, mạch khắc và phôi trước mặt, còn A Lang thì đang bồng Celia.

Mạch khắc này, hoàn toàn là do Donna một mình khắc ra.

Việc kế tiếp rất đơn giản. Tóm gọn trong vài dòng.

Donna sung sướng thử thêm vài lần nữa và thành công.

Nhưng cô rơi vào trạng thái suy kiệt. A Lang dùng năng lượng đặc thù hệ sinh mệnh có trong hạt giống của Mỹ Mỹ để chữa trị cho Donna, và nói rằng đó là bí mật của hai người.

Donna không nghĩ nhiều đến việc đó, cô hân hoan chạy đi tìm giảng viên của mình,mục đích là hỏi về mạch khắc và tìm thiết bị đo phần trăm hiệu xuất.

Giảng viên của Donna đang ở đại hội cơ giới sư, ông ấy đang bận nên kêu Donna tự tới thiết bị để đo.

Con số hiện ra là 96% hiệu xuất và khả năng dung nạp năng lượng gấp 6 lần bình thường.

Đúng lúc đó thì ngài viện trưởng đang bận thu phí phụ thu của các thí sinh muốn thi lại,chú ý đến Donna và thông số của máy đo.

Khi nhìn thấy mạch khắc ông hoàn toàn mất bình tĩnh và yêu cầu Donna thực hiện lại việc khắc mạch trước mặt ông.

Có mấy thí sinh làm ồn nên ngài viện trưởng thẳng tay trừng phạt.

Khi Donna một lần nữa hoàn thiện mạch khắc, ngài viện trưởng bộc phát vùng khống chế của mình và yêu cầu Donna nói ai đã dạy cho cô.

Nhớ tới lời hứa với A Lang, Donna từ chối.

...

...

Donna trở thành truyền nhân của ngài viện trưởng, là đại diện và hy vọng cho tương lai của học viện. Theo nguyên tắc của học viện, Donna chính là quyền viện trưởng hiện tại và là viện trưởng trong tương lai.

Bonus:

Học trưởng của học viện cũng như một số nam tinh anh thế hệ trẻ có mặt ở đó ào tới để chúc mừng và làm quen với Donna, được ngài viện trưởng tiễn ra bằng cán cứu thương sau khi thu khoản lớn tiền phạt vì gây mất trật tự.

1/3 số tiền phạt đó được chia tại chỗ cho Donna, coi như quà ra mắt của ngài viện trưởng.

Theo thỏa thuận đầu tiên của hai thầy trò, 2/3 số tiền và quà mừng mà Donna nhận được sau này phải chia ngược lại cho thầy của mình.

....

....