Cơ Giới Khách

Chương 116: Một đêm dài




Nha Trang thành gần đây đang có nhiều cái nhìn chủ quan của lứa thanh niên về vấn đề màu sắc, chính là hai màu đen trắng.

Đại công tử nhà Morgan, Vương Bá mặc y phục trắng toàn thân.

Sát thủ bốn bánh bao đen theo lời kể lại của các nhân chứng thì mặc đồ màu đen từ đầu tới cuối.

Vương Lang mặc y phục dạ hành màu đen che kín mặt, lưng đeo tay nải màu đen. Đi một mình trên phố vào lúc đêm khuya, nhìn sao cũng thấy đáng nghi.

_ Vị huynh đài này, có thể dừng lại cho ta hỏi vài câu.

Vốn Vương Lang từ nãy đã biết có người theo sau hắn, nhưng vẫn tỏ ra bình thường. Nghe đối phương lên tiếng, Vương Lang đứng lại quay người, là một nhóm khoảng 10 thanh niên tinh anh, gương mặt trẻ tuổi khoảng dưới 20, mỗi người đang cưỡi thiết bị phi hành cá nhân " phi toa" lơ lửng cách mặt đường khoảng 3 mét. ( phi toa là tên gọi chung của các loại thiết bị phi hành cá nhân có hình dạng như ván trượt, hình thoi hoặc mâm tròn, sử dụng để phi hành sẽ giúp giảm tiêu hao vùng chứa, thường xếp vào loại thiết bị tinh thần cơ giới phổ thông hạng trung bình trở xuống)

Cả nhóm mặt đồng phục màu trắng, hai bắp tay có thêu khẩu hiệu, tay phải là " lực lượng thanh niên xung kích Nha Trang thành " tay trái là " vì một thế giới không xu chiêng ".

Nam thanh niên dẫn đầu hạ thấp phi toa xuống, cẩn thận nhìn Vương Lang trên dưới một lượt, lên tiếng:

_ Ngươi là chiến sĩ? Có thuộc hiệp hội sinh tồn giả hay không? Có thể cho ta xem thứ trong tay nải.

Thanh niên dẫn đầu này có ngoại hình dễ lấy được lòng tin của người khác, tóc ngắn hợp thời màu vàng sáng gọn gàng, gương mặt anh tuấn, mắt sâu mũi cao, giọng nói bình tĩnh, cưỡi phi toa hình đĩa bay, có lẽ là hàng cao cấp.

Vương Lang không vội, hắn bình tĩnh trả lời:

_ Huynh đài đoán đúng rồi, tiểu đệ A Lang, là thành viên của hiệp hội sinh tồn giả. Hiện tiểu đệ đang làm nhiệm vụ vận chuyển, là ủy thác của khách hàng, còn hàng hóa là gì. Thứ cho tiểu đệ không tiện nói ra, thú thật đến ta cũng không biết nó là gì. Đây chính là tôn trọng khách hàng cũng như uy tín của hiệp hội.

Người tinh anh bị người bình thường từ chối, không phải là việc thường thấy, huống hồ đây là việc công. Sắc mặt của nam thanh niên dẫn đầu không tốt, đám đội viên phía sau cũng rục rịch, nhưng y vẫn giữ được phong độ cần thiết của người giữ gìn trị an:

_ Là ta thiếu sót, chưa nói rõ cho ngươi. Ta là J.J David, học trưởng của học viện cơ giới sĩ Bạch Hổ, hiện ta đang chấp hành nhiệm vụ bảo vệ trật tự, việc kiểm tra chỉ là làm theo nguyên tắc, chắc chắn khách hàng của ngươi nếu biết cũng sẽ thấy không vấn đề gì. Cần thì cứ báo danh của ta, chắc chắn sẽ không ai làm khó ngươi.

Đối phương coi như đã thủ lễ, Vương Lang cũng nên biết điều hợp tác theo. Thật ra Vương Lang chỉ muốn câu giờ, chủ yếu là tìm cách giải thích trước cho món hàng hắn mang theo. Không ai muốn gặp rắc rối với nhà cầm quyền, đặc biệt là những người lương thiện như Vương Lang.

Bên trong tay nải là cổng tinh thần dùng để đăng nhập zone s.


Gương mặt Vương Lang hồ nghi, ra vẻ thiếu hiểu biết.

Học trưởng J.J David cũng đám đội viên nhẹ nhõm thấy rõ. Khoan nói việc người bình thường mang theo đồ dành riêng cho người tinh anh có đáng nghi hay không, chỉ cần không phải là thứ họ nghĩ thì có gì cũng mặc kệ, hàng cấm, chất độc, thuốc nổ... gì cũng không sao.

Họ cũng không nghi ngờ việc A Lang có là sát thủ bánh bao hay không. Họ chỉ ngại một việc, sợ A Lang kia là tên mua bán chợ đen, mà mặc hàng cấm kỵ kia chính là xu chiêng.

Nhờ ơn của sát thủ bốn bánh bao đen, hiện xu chiêng đang là "hàng nóng" của Nha Trang thành. Các cửa hàng mua bán chính thức bị niêm phong, mọi lô hàng nhập vào đều bị chặn ở cổng thành. Giá cả của xu chiêng đang leo thang, đặc biệt là những loại xu chiêng có tính năng như nâng, đỡ, khép, tăng kích thước... giá cả hiện cao ngang với thiết bị cơ giới cấp thấp.

Một món đồ thời trang phổ thông lại có thể có giá cao như vậy, đây là chuyện xưa nay hiếm gặp.

Bị lợi ích làm mờ mắt, các thương lái đang dùng nhiều cách tinh vi để thực hiện các vụ giao dịch ngầm. Đối với lực lượng thanh niên tài tuấn, đây là tội ác hàng đầu cần phải ngăn chặn, lý do chính là giúp các thiếu nữ thoát khỏi tầm ngắm của tên hung đồ, với lại không phải lúc nào họ cũng có dịp có cái nhìn " chân thực " như thế về cuộc sống.

_ Hàng hóa không có vấn đề gì, A Lang đúng không? Ngươi đi được rồi, xin lỗi đã làm phiền. Lần sau ngươi nên vận chuyển vào ban ngày, sẽ tránh được những rà soát như thế này.

Học trưởng JJ David đúng là người đáng tin cậy, cử chỉ lời nói đều không khiến người khác thấy ác cảm. Nhất là trong việc giao tiếp với người bình thường, không phải người tinh anh nào cũng dễ gần như vậy.

_Không phiền không phiền, mọi người đi thong thả.

Vương Lang vẫy tay đưa tiễn.

Thân mang trọng trách, nhóm người kia nhanh chóng lướt phi toa bay đi.

Vương Lang rút kinh nghiệm, lần này hắn buộc tay nải hở ra một nửa, làm lộ cổng tinh thần bên trong. Quả nhiên hiệu quả, nhiều toán tuần tra khác lướt qua hắn, chỉ nhìn nhìn một chút rồi lại bay đi. Họ luôn cha tâm vào nhiệm vụ của mình, không hề sao nhãng.

Vương Lang giữ tốc độ bình thường, nơi hướng đến của hắn là hội chợ tại cổng bắc, phải tìm cách kiếm tiền để vào sàn đấu zone s gỡ gạc. Vương Lang biết là mình đã có tiến bộ rất lớn, mục đích lần này không phải là học hỏi nữa, mà là báo thù,lấy lại những gì đã mất.

Khi đi ngang một hẻm nhỏ, Vương Lang đang mải mê suy nghĩ thì nghe được tiếng thì thào gọi hắn:

_ Tiểu huynh đệ, tiểu huynh đệ,

_ Hử?

_ Có mối làm ăn 2000 tiểu kim thạch, nhận hay không.

Vương Lang lắc đầu, dạo gần đây người xấu đông như kiến tha viên đường. Người lương thiện như hắn tránh xa được thì tốt hơn.

_ 5000, là tinh thần tệ. Được thì ta làm.

Giọng người trong hẻm nín nghẹn, nghiến răng cái két. Đúng là hậu sinh khả ố, nhóc tì ngươi chưa biết làm việc gì đã đòi tăng giá, lỡ ta kêu ngươi đi chết thì sao, hay là ngươi tính ôm tiền bôn tẩu. Với lại ngươi là người bình thường, lấy tinh thần tệ làm gì. Giọng người trong hẻm lạnh lại, nghe rõ là giọng của một ông lão:

_ Được, là việc giao hàng, khi nào nhận hàng thì sẽ thanh toán, thế nào.

_ Đồng ý, là hàng gì.

Một cái hộp hình chữ nhật bay ra rơi vào tay Vương Lang. Cái hộp dài khoảng hai gang tay, được khóa bằng ấn ký, phải là người tinh anh mới mở ra được,vậy nên ông lão trong hẻm mới chọn người bình thường để vận chuyển. Nhưng để yên tâm hơn, ông ta nói thêm vài câu:

_ Đừng tò mò, ngươi không mở ra được đâu. Người khác nếu làm sai cách thì cái hộp sẽ phát nổ, hắc hắc, ta không dám nói trước là vụ nổ to hay nhỏ. Vật bên trong đã được đánh dấu, ở đâu ta cũng dò ra được. Tốt nhất ngươi trung thực một chút, nhanh chóng chuyển tới tay người nhận, đảm bảo sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.

Vương Lang cũng mò đoán được ý của lão già trong hẻm kia, hắn cũng biết do nhìn không thấy vùng chứa của hắn nên lão già kia mới kêu hắn vận chuyển. Liên kết với nhiều chuyện xảy ra gần đây, nhất là về an ninh. Việc này quả thật có thể có nguy hiểm. Vương Lang không phải là kẻ ngốc:

_ Ta đổi ý rồi, 10 000 tinh thần tệ. Nếu không thì xin lỗi, ta không làm được.

_ Được, tiền bạc không thành vấn đề, đi nhanh lấy tiền nhanh.

Lão già sảng khoái.

Vương Lang không dài dòng, nhanh chóng rời đi.

Nhìn bóng lưng Vương Lang xa dần, lão già bước ra khỏi bóng tối, mỉm cười hắc hắc,xú tiểu tử tham lam kia, có muốn đòi bao nhiêu lão cũng gật đầu. Quan trọng là hắn có lấy được tiền của người nhận hay không mới là vấn đề. Tuổi trẻ bây giờ đều kém đạo đức như vậy sao, thế sự suy đồi mà.

Trong ánh sáng phản chiếu của đèn đường, một tia sáng lóe lên từ nụ cười của lão.