Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 70




́P…

Một luồng ánh sáng chói mắt vây quanh 125 giữa nhà kho, La Tiểu Lâu không chịu được phải nhắm mắt lại, lùi về sau.

Sau đó… Không có sau đó. Đợi đến nửa ngày mà nhà kho vẫn im lặng không một tiếng động. La Tiểu Lâu thắc mắc bỏ tay che mặt xuống, khi nhìn thấy bóng dáng ở giữa nhà thì bất giác ngẩng đầu lên, rồi ngây dại.

Đó là một chiếc cơ giáp màu xanh nước biển, cao hơn 9 mét, tinh tế và khéo léo hơn cơ giáp bình thường. Toàn thân màu xanh biển giống như nước biển vỗ về. Cho dù dạo gần đây đã học qua không ít kiến thức tư liệu, nhưng La Tiểu Lâu vẫn không thể nhìn ra chất liệu của nó.

Chiếc cơ giáp im lìm đứng lặng ở nơi đó, cao ngạo, thâm trầm, khí thế.

Chiều cao không khác nhiều so với cơ giáp của nữ, nhưng phong cách không lộng lẫy như vậy, màu sắc có thiên hướng ảm đạm, nhìn từ cơ giáp đến khung xương, La Tiểu Lâu thậm chí còn không thể tìm ra một chỗ thừa thãi hay bị ảnh hưởng nào của việc tân trang.

Tuy tinh tế nhưng cũng không thể coi là cao to, nó chỉ lẳng lặng đứng yên ở nơi đó, khiến người ta có cảm giác dũng mãnh đổ ào về phía mình. Đó là một sự kết hợp hoàn mỹ của sức mạnh và vẻ đẹp, một độ dày khuếch trương khiến người khác có thể cảm nhận được làm La Tiểu Lâu cảm thấy không thể mở mắt nổi.

Cậu chưa bao giờ gặp một chiếc cơ giáp khiến cậu chấn động đến vậy, cho dù là Vân Tiêu, hiện tại so sánh với nó cũng dường như thiếu một vài thứ gì đó.

La Tiểu Lâu cứ ngơ ngác đứng nhìn, hơn nửa buổi mà vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Không biết vì sao, nhìn chiếc cơ giáp này lòng cậu lại tràn ngập cảm động, muốn nói gì đó. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Này! Cậu đang có ý gì vậy?! Chẳng lẽ cậu còn ghét bỏ tôi? Cậu —— cậu cũng chỉ có một nửa gen dị thú thôi! Hơn nữa, tôi là chiếc cơ giáp cao quý nhất ưu nhã nhất khí chất nhất…”

La Tiểu Lâu khốn khổ gạt bỏ cảm giác xúc động trong lòng, sau đó cắt đứt lời chất vấn hổn hển của 125, vô lực trấn an nó: “Tao không có ý ghét bỏ mày, thực ra tao đang cảm thấy, cảm thấy bề ngoài của mày —— Tao cảm thấy mày coi trọng cái này, ba từ để khen ngợi hình dung bề ngoài của mày là —— rất không tệ.”

La Tiểu Lâu không biết khen 125 như thế có ổn không, hiện tại chỉ hy vọng nó có thể đè nén tinh thần, không nên chỉ vì vui mừng kích động mà chết máy.

125 im lặng một hồi, La Tiểu Lâu liền nhân cơ hội quan sát tỉ mỉ chiếc cơ giáp mỹ lệ mê người không gì sánh được này, sự chênh lệch lúc mở miệng với không mở miệng của nó thực sự khiến người ta khó tiếp thu nổi. La Tiểu Lâu nhân tiện thầm ca ngợi năng lực chịu đựng của mình.

Không biết có phải ảo giác hay không, chiếc cơ giáp trước mặt hình như kiêu ngạo mà thoáng hất đầu lên, đồng thời duy trì tư thế thẳng tắp hoàn mỹ, tiến về phía La Tiểu Lâu, sau đó vẫn giữ vẻ ngoài cao ngạo, nói: “Cho, cho dù cậu khen tôi như thế! Tôi cũng không hài lòng, cậu đừng vọng tưởng tôi sẽ không có bất cứ yêu cầu nói gì nghe nấy với cậu!”

La Tiểu Lâu cười tủm tỉm nhìn chiếc cơ giáp trước mặt được khen sắp vểnh đến tận trời, nói: “Không có, tao thực sự cảm thấy vẻ bề ngoài của mày rất đẹp, không có ý gì khác!”

125 lập tức vui mừng: “Thật, thật không?” Nói xong bùm một tiếng, chiếc cơ giáp biến mất, trở thành một con vật nhỏ béo tốt xanh mượt, trên mặt mang theo sắc đỏ khả nghi rất khó quan sát, chạy ào vào lòng La Tiểu Lâu, không ngừng dụi dụi cái đầu to tròn của mình lên áo cậu, “Thực ra đó là hình dạng do chủ nhân tôi giúp tôi thiết kế ra đấy, tôi cũng tự thiết kế một kiểu, nhưng chủ nhân không chịu dùng. Kiểu dáng tôi thiết kế chính là hình dạng phóng đại hiện tại này, Bá Vương Long khí phách, cũng không tệ ah! Kha kha kha!”

Vừa bẽn lẽn mà tỏ ra kích động vì được khen đẹp, vừa không ngừng quẫy quẫy cái đuôi to lớn của mình, hơn nữa miệng 125 còn phát ra tiếng cười quái dị.

La Tiểu Lâu không nói gì chỉ nhìn chiếc cơ giáp dạng động vật trong lòng, thầm vui mừng, may mà chủ nhân của mày có con mắt, nếu không thì chuyện tao có dám điều khiển mày ra cửa hay không cũng là cả một vấn đề đấy.

La Tiểu Lâu sờ sờ cái đầu to tròn, kiên nhẫn nói: “Thế thì, trước tiên chúng ta chữa trị cho mày xong thì nói chuyện khác nhé.”

125 ngẩng lên, nghiêng đầu nhìn La Tiểu Lâu một hồi, muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời, tuột xuống người cậu, biến trở về hình thái cơ giáp.

La Tiểu Lâu xoay quanh nó hai vòng, nơi cần chữa trị rất rõ ràng. Trên vai 125 đã từng có một vết thương nghiêm trọng bên ngoài, hiện đã được che phủ bởi một lớp mới, nhưng bên trong vẫn trống không, chưa được lắp ráp hoàn toàn.

“Chính là ở đây, bởi vì đã thu thập đủ nguyên liệu thế nên tôi tự làm da, nhưng tôi không có cách nào lắp ráp được, cần cậu hỗ trợ.” 125 nói, đồng thời dùng một cánh tay nhấc La Tiểu Lâu ngồi lên vai mình.

La Tiểu Lâu quan sát lớp da ngoài, cậu miễn cưỡng có thể nhìn ra đá Phù Du và một vài nguyên liệu khác, nhưng chủ yếu là những nguyên liệu cậu chưa bao giờ thấy. Hơn nữa cậu ngắm nhìn cấu tạo của 125, bên ngoài không nhìn ra, chỉ nhìn được từ chỗ tổn thương đến bên trong, phát hiện đây là quan niệm thiết kế hoàn toàn khác biệt với cơ giáp của Liên bang.

“Tao phải hỗ trợ thế nào?” La Tiểu Lâu vừa vuốt ve chỗ bị nứt vừa hỏi. Nhìn vết thương to lớn này, lúc đó chắc chắn 125 bị thương rất nghiêm trọng. Nghĩ tới đây, La Tiểu Lâu phát hiện trong lòng cậu vô cùng khó chịu.

“Đáng lẽ chữa trị tôi cần ít nhất là ý thức nguyên lực cao cấp, nhưng ý thức nguyên lực của cậu không giống với dị thú khác, nguyên nhân có thể là chưa được truyền lại phương pháp tu luyện. Bây giờ cậu hãy thử sử dụng ý thức nguyên lực hàng ngày, dung hợp lớp da ngoài đó lên người tôi.” 125 nói.

“Để tao thử.” La Tiểu Lâu nói xong, đặt tay vào chỗ bị thương, sau đó nhắm mắt lại.

Đây là ý thức nguyên lực thăng cấp sau khi La Tiểu Lâu ở trong hang động, lần đầu tiên sử dụng cho việc thực tế, trôi chảy hơn so với lúc rèn luyện. Ý thức nguyên lực của cậu đi vào nơi đó, nguyên liệu ngoan ngoãn chảy theo ý thức, sau đó từ từ dung hợp cùng một chỗ. Cậu đã từng thấy một loại nguyên liệu thích hợp với sử dụng ý thức nguyên lực như thế, nguyên liệu chế tạo cơ giáp của dị thú thực sự rất hiếm có.

Sau một giờ, La Tiểu Lâu đầu đầy mồ hôi mở mắt ra, rồi lập tức nhìn xuống phía dưới.

Trên vai 125 óng ánh lam quang, không nhìn ra một chút thương tổn nào nữa, dường như vết da ngoài đã thực sự hợp lại trên thân thể của nó. Mà chiếc cơ giáp bên dưới đang biểu lộ tâm trạng, kích động, vui sướng, hưng phấn.

Trong đầu La Tiểu Lâu hiện lên một ý niệm, hiện tại khoa học kỹ thuật đã phát triển như vậy, trí tuệ nhân tạo là hệ thống kiểm soát thiết yếu cho cơ giáp, như vậy cơ giáp của chiến binh cũng sẽ có tâm trạng? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, trí tuệ nhân tạo 125 như vậy không thể suy đoán theo lẽ thường, nó có khác cơ giáp cũng là điều tất hiểu được.

125 thả La Tiểu Lâu xuống dưới, sau đó lùi lại một bước, ra vẻ nghiêm túc, nói: “Tôi rất cảm kích năng lực chữa trị của cậu cho tôi, dưới tình hình hành tinh Lam Nguyên đã biến mất, nếu không thể gặp dị thú, có lẽ cả đời tôi cũng không thể hoàn toàn đứng trước mặt mọi người.”

“Tôi cam đoan, tôi sẽ để cậu điều khiển mình. Nhưng trước hết, tôi có thể thỉnh cầu một điều được không?” 125 bình thản nói.

125 nghiêm túc như vậy khiến La Tiểu Lâu có chút không thích ứng, cậu thoáng do dự, nói: “Cứ nói trước đi.”

“Tôi muốn ngài cứu chủ nhân của tôi.”

La Tiểu Lâu bất ngờ, “Chủ nhân của mày? Ông ấy ở nơi nào? Không phải mày nói chính ông ấy đã giữ mày lại sao?”

125 cúi đầu, toàn thân thể cơ giáp tựa hồ bị sắc ảm đạm bao phủ, “Đúng vậy. Rất nhiều năm về trước, để bảo vệ người bạn loài người bị bao vây trong tay Liên bang, chủ nhân của tôi đã giữ tôi lại. Tự mình thoát khỏi, lúc ấy anh tôi canh giữ bên chủ nhân.”

“Khoan đã, anh của mày?” Khóe miệng La Tiểu Lâu co rúm, lẽ nào cơ giáp của hành tinh Lam Nguyên cũng có đại gia đình thương yêu sao?

“Đương nhiên, anh của tôi là cơ giáp dị thú thứ nhất do chủ nhân tôi chế tạo ra, tôi là thứ hai. Sau lần liên hệ cuối cùng, anh nói cho tôi biết chủ nhân đang bị vây hãm, nếu không có dị thú khác tới cứu viện thì không thể thoát ra được. Sau đó một mình anh tôi bay về Lam Nguyên tìm cứu binh, tôi lúc nào cũng quan tâm và chờ đợi tin tức của chủ nhân và anh trai, sau đó tôi đợi tới khi… Lam Nguyên bị nổ tung, không ai biết cố hương của chúng tôi đã xảy ra chuyện gì.”

Nói đến đây, 125 nhìn về phía La Tiểu Lâu: “Nhiều năm như vậy trôi qua, tôi vẫn một mực bảo vệ cậu, cậu có bằng lòng giúp tôi việc này, cứu chủ nhân của tôi?”

La Tiểu Lâu từ từ lùi lại, lòng cậu không thể nói rõ là gì, nhưng tối đa là cảm động. Chiếc cơ giáp một mình chờ đợi tin tức của chủ nhân, đơn độc lẻ loi ở một nơi xa lạ, làm bạn với huyết mạch chưa có cơ hội thức tỉnh.

Cho dù có khó bảo, ầm ĩ thế nào, nội tâm của 125 giản đơn cũng vẫn có tình cảm, còn thuần khiết hơn rất nhiều so với những con người kia.

125 nhìn ra sự chần chừ của La Tiểu Lâu, lo lắng hỏi: “Cậu không chịu sao? Này, cậu không thể như vậy được! Nếu cậu không khen lấy lòng tôi như thế, tôi cũng sẽ không yêu cầu chuyện ấy đâu! Tôi sẽ đọc cho cậu nghe những điều kiện mình đã chuẩn bị từ trước.”

La Tiểu Lâu khẽ cười, nói: “Không phải, không phải tao từ chối mày. Tao chỉ đang nghĩ, tao có thể cứu được chủ nhân của mày hay không thôi. Mày biết mà, tao rất yếu. Nếu tùy tiện bằng lòng với mày mà không làm được, vậy thì chỉ càng làm cho mày thêm thất vọng thôi.”

125 dường như nghi ngờ nhìn cậu, qua một hồi lâu, vui mừng nói: “Chuyện đó hoàn toàn không cần lo lắng, có tôi ở đây, tôi nhất định sẽ giúp cậu trở thành chiến binh cơ giáp xuất sắc nhất! Nói như vậy là cậu đồng ý rồi?”

Nhìn 125 cẩn thận từng li từng tí, La Tiểu Lâu suy nghĩ vài giây rồi nói: “Tao có thể đồng ý với mày, nhưng đồng thời mày cũng phải đồng ý với tao một việc. Nếu tao cứu chủ nhân của mày ra, mày phải đảm bảo ông ấy không tạo ra nguy hại cho Liên bang, đây không phải là tao yêu thương tha thiết Liên bang gì, nhưng tao không muốn vì trở thành đồng phạm mà bị toàn bộ tinh hệ truy sát.”

125 lập tức nói: “Chuyện này tôi có thể đảm bảo, chủ nhân của tôi, nếu không cần thiết thì sẽ tuyệt đối không tới Liên bang. Hơn nữa, Lam Nguyên tinh đã biến mất, cho dù cứu ra rồi thì ngài ấy cũng sẽ rời xa Liên bang, nơi vẫn luôn truy sát ngài ấy.”

“Vậy được rồi, tao đồng ý sẽ làm hết sức, trước khi chưa cứu được, mày cũng đừng ôm hy vọng quá nhiều với tao đấy nhé.” La Tiểu Lâu nói, thực tế cậu cũng không bài xích việc cứu dị thú, nếu chỉ có một mình cậu sở hữu huyết thống kỳ quái như vậy, đến lúc có ngày bị truy sát thì chỉ có thể sinh tồn ở nơi không có con người, một thân một mình cũng cô đơn lạnh lẽo lắm.

Theo lời La Tiểu Lâu nói, chiếc cơ giáp màu xanh biển bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt cậu, cúi đầu, trang nghiêm tuyên thề: “Từ lúc này trở đi, tôi nguyện ý phụng sự cậu là việc chính, không rời không bỏ, vĩnh viễn trung thành.”

Khóe miệng La Tiểu Lâu co rúm lại, không rời không bỏ, đây —— đây là một chiếc cơ giáp hay là một con chó nhỏ đây trời…

Bất quá, La Tiểu Lâu vẫn nở nụ cười, nheo mắt. Nếu không bàn về vấn đề tính cách thì được làm chủ nhân của một chiếc cơ giáp phong cách như vậy, thực sự rất hạnh phúc.

La Tiểu Lâu rất muốn nhảy ngay vào trong lái thử, nhưng ở đây không phải là sân bãi luyện tập cơ giáp, căn bản không thể mở thân, mà có lẽ Nguyên Tích cũng sắp về, cậu chỉ có thể tìm cách cố áp chế sự ngứa ngáy trong lòng xuống.

Sau khi 125 biến lại thành Bá Vương Long màu xanh lục, La Tiểu Lâu nghi ngờ hỏi: “Rõ ràng là ấn không gian màu xanh lục, tại sao lúc biến thân lại là cơ giáp màu xanh lam?”

125 đắc ý nguýt La Tiểu Lâu, miệng rộng oang oác không ngừng đóng mở: “Nếu bên trong là hình thái cơ giáp thì ấn không gian sẽ hiện ra màu xanh lam, nếu là hình thái hiện tại này thì sẽ là màu xanh lục.”

La Tiểu Lâu nở nụ cười, tên này kỳ thực còn có gen tắc kè hoa nữa đấy nhỉ.

“À đúng rồi, mày vừa nói nếu muốn điều khiển mày, phải chuẩn bị không ít điều kiện cho tốt, là gì vậy?” Xuất phát từ hiếu kỳ, La Tiểu Lâu thuận miệng hỏi.

Ánh mắt 125 sáng bừng lên, sờ sờ cái bụng của mình, lộ ra móng vuốt, chớp chớp hai mắt, có thứ gì như nước bọt suýt chảy ra khỏi răng cửa to ụ của nó.

“A, đây này, cậu muốn làm hài lòng tôi á?”

La Tiểu Lâu cầm lấy tờ giấy, khóe mắt nhanh chóng nhấp nháy.

Cái gì mà không được sai bảo làm việc, mỗi ngày phải mua cho nó một cân hạt đậu hoặc hạt giống khác, cuối mỗi tuần phải tặng quà, không được để nó ở nhà ra ngoài một mình, phải có phòng riêng, giường rộng mềm mại và TV vân vân…, phong phú đến gần vài chục điều.

một cân này bằng ½ kg.

125 mắt lấp lánh nhìn La Tiểu Lâu: “Cậu có đồng ý làm những điều này vì tôi, trở thành chủ nhân tốt nhất trên thế giới này không?”

La Tiểu Lâu giật giật miệng, cái này với việc nuôi con có khác gì nhau đâu?!

Cậu kiên quyết nói: “Không, tao không có bất kỳ dự định nào cả. Rất xin lỗi, tao không định cạnh tranh giải thưởng chủ nhân tốt nhất trên thế giới này đâu nhá.”

Cái miệng rộng của 125 đang định ngoác ra khóc to, đúng lúc này, một phụ nữ to béo bỗng nhiên bước vào thang máy, quần áo sang trọng, dưới chân còn dắt theo một con chó trắng nhỏ.

Vì vậy tiếng khóc của 125 bị tắc nghẹn, chỉ phát ra một tiếng kêu “Khạc!” quái dị.

Người phụ nữ và con chó của bà dường như bị hoảng sợ, bà lườm nguýt khó chịu 125 dưới chân La Tiểu Lâu, ngẩng đầu lên kiến nghị: “Thú cưng của cậu chẳng có phẩm vị gì cả, khó nhìn quá, tôi chân thành đề nghị cậu nên đổi một con vật khác. Ở tiểu khu của chúng ta, trên tầng 2 có một bệnh viện thú cưng, trong đó có rất nhiều thú, bao gồm cả thú thông minh nhân tạo và thú tự nhiên đấy.”

La Tiểu Lâu liếc nhìn 125 đang túm ống quần cậu với con mắt phun lửa, bình tĩnh nói: “Không cần đâu, cháu rất vừa lòng với nó.”

Nói xong, trước khi người phụ nữ to béo nhíu mày, La Tiểu Lâu mang 125 đi ra ngoài.

Lập tức, bên trong thang máy phát ra tiếng kêu sợ hãi của người phụ nữ to béo, bà ta phát hiện con chó luôn khiến mình tự hào lại dám đi tiểu…

Trở lại tầng trên, 125 bị đả kích cả về thể xác lẫn tinh thần một mình vào phòng tắm bên cạnh phòng khách, đồng thời liên tục nhổ lông trắng trên khóe miệng.

Khi Nguyên Tích về đến nhà, La Tiểu Lâu đã nhồi nhét đầy tủ lạnh —— bao gồm cả bánh ngọt Tam Mộc.

Sợ Nguyên Tích lôi kéo mình học ‘vận động’, sau khi cơm nước xong xuôi, tắm rửa dọn dẹp, xoa bóp cho Nguyên Tích, La Tiểu Lâu tỏ vẻ mình cần lên mạng.

Nguyên Tích nhìn cậu, không nói gì thêm, nằm xuống, cũng lôi chiếc máy vi tính mini ra.

La Tiểu Lâu thở phào nhẹ nhõm, đăng nhập mãi mà vẫn chưa vào mạng.

Sau khi đăng nhập, La Tiểu Lâu thấy có tin tức liền mở ra, chủ đề là tin nhắn của trợ lí vị sư phụ kia gửi tới, yêu cầu cậu sau khi log in thì lập tức vào phòng thí nghiệm internet.

La Tiểu Lâu hoãn lại việc tra tư liệu, trực tiếp vào phòng thí nghiệm của sư phụ trên danh nghĩa của cậu. Sau khi La Tiểu Lâu vào, Bless đã có mặt. Thấy cậu đến, Bless ngẩng đầu nhìn cậu một cái, gật đầu xem như chào hỏi.

La Tiểu Lâu đã quen với sự lạnh lùng của cậu ta, bèn đến thẳng trước mặt sư phụ.

Đường nhìn của vị sư phụ kia quét lên hai người cậu đến nửa buổi, khiến La Tiểu Lâu và Bless không khỏi liếc nhìn nhau, không biết có vấn đề gì mà khiến sư phụ quan tâm như thế.

Cuối cùng, đại sư rốt cục không cam lòng, nói: “Về rồi, vậy tiếp theo không có chuyện gì đấy chứ?”

La Tiểu Lâu suy nghĩ một chút rồi gật đầu, Bless cũng nói có thể tiếp tục đến đây.

Đại sư trầm mặc một hồi, nói: “Hai, Bốn, Sáu, 8h30 tối đến đây.”

Hai người đều tỏ ý không có vấn đề gì, đại sư mới phất tay cho hai người ra ngoài.

La Tiểu Lâu nhận ra tâm tình của sư phụ hôm nay rõ ràng không được tốt, cứ nhìn mấy lần, mà Bless hình như không có cảm giác.

Trái lại, bọn cậu vừa ra đến cửa thì người trợ lí phụ trách liên hệ với bọn cậu chạy tới, không nói không rằng theo sát hai người trò chuyện.

La Tiểu Lâu nghĩ một hồi, hỏi: “Lộ đại ca, tâm trạng sư phụ hôm nay không được tốt à?”

Trợ lí liền thở dài một hơi, cười khổ: “Không phải, mà là, sinh nhật đại sư sắp đến, chưa nhận được quà vừa ý.”

La Tiểu Lâu và Bless liếc nhìn nhau, vừa cười vừa nói: “Hóa ra là như vậy, hôm nay phải cám ơn Lộ đại ca đã nhắc nhở cho rồi, tụi em cũng nên chuẩn bị thôi.”

Chờ hai người ra khỏi cửa, trợ lí sờ cái đầu ướt mồ hôi, hy vọng đại sư không biết hình tượng của mình đã bị tổn hại.

La Tiểu Lâu thấy thời gian vẫn còn sớm bèn đi dạo tới nơi khác, lúc này vừa thấy trên màn hình điện tử khổng lồ viết: Vân Thiên chấp nhận khiêu chiến của Cự Long.

Cự Long đứng thứ 8 trên mạng, sức chiến đấu rất dũng mãnh.

Vừa có một chiếc cơ giáp mới toanh, La Tiểu Lâu giật mình, cũng theo biển người vào khu thi đấu thể thao. Cậu đã xem Vân Thiên đối chiến với những người khác, đó cũng là lần đầu tiên cậu vào mạng, khi đó chỉ cảm thấy kinh vi thiên nhân, không ngờ lại có chiến binh cơ giáp mạnh đến vậy.

Kinh vi thiên nhân: ý chỉ là cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy hoặc nghe thấy về người nào đó, cảm thấy chỉ có thần tiên mới có thể như thế.

Hiện giờ chứng kiến, La Tiểu Lâu phát hiện cậu có thể thấy rõ chiêu thức của thân thể to lớn Cự Long. Mà Vân Thiên —— Chiếc cơ giáp màu trắng này còn nhanh hơn, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà có thể lưu loát nhanh nhẹn.

Mà số người có thể gọi tên động tác kỹ thuật cao trong đám người vây xem rất ít. Mọi người kinh ngạc phát hiện, Vân Thiên lại thay đổi động tác, độ khó cao hơn, nhanh hơn, hơn nữa đại đa số là từ cảm nhận động tác kỹ thuật cao, còn mang theo một hoặc nhiều biến hóa tài tình.

Cơ giáp thứ 10 lần trước đối chiến với Vân Thiên ít nhất cũng có thể kiên trì trong 40 phút mới bị thua, nhưng hiện tại, chưa được nửa giờ, Cự Long đã thua trận.

Vân Thiên mỗi lần chiến thắng đều như nhau, không lưu luyến chút nào, xoay người đi mất.

Theo dòng người vây xem, La Tiểu Lâu mang theo sự kinh ngạc rời sân thi đấu thể thao.

Lòng La Tiểu Lâu không ngừng cuộn trào, người này thực sự rất lợi hại, không hề có một động tác ngưng đọng nào, cực hiếm thấy ở chiến binh cơ giáp khác.

Điều khiến La Tiểu Lâu nghi ngờ chính là, cậu cảm thấy, bất kể là Bless hay Vân Thiên, cậu cũng đều có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.