Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 292: Chân tướng




Thời gian dần trôi, vẻ lo lắng trên mặt mọi người càng ngày càng rõ ràng, cánh cửa kia vẫn hiên ngang mang ý niệm là không dễ dàng gì mở được. Càng làm mọi người bất an chính là, tất cả thiết bị thông tin đều không thể liên lạc với bên ngoài, bọn họ ở tại đây chỉ có thể dựa vào chính mình. Mà những người ở tầng thứ hai vẫn đang kiên trì chống chọi chờ bọn họ trở về.

Phượng Già Lăng nhìn chằm chằm vào phần tự phù phức tạp khó phân biệt trên cửa, khẽ nhíu mày, cuối cùng quay đầu nhìn về phía bóng người tựa vào vách tường, cũng là người duy nhất tỏ vẻ thờ ơ với việc bị giam bế.

“Ngươi thấy thế nào?”

La Thành Vận lạnh nghiêm mặt nhìn chăm chú vào cánh cửa kia, như trước không có gì vẻ gì lo lắng, mở miệng nói: “Trước đi xuống dưới.”

Phượng Già Lăng gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Ân, ta nghĩ nếu có kết quả mọi người cũng sẽ tập trung đến đây”.

Không quá nửa giờ đồng hồ, kỹ thuật nhân viên của A Đặc đế mang theo sắc mặt khó coi chạy tới Gerald thông báo: “Điện, điện hạ, e rằng có phiền toái, muốn mở cánh cửa này nhất định phải có một nguồn năng lượng khổng lồ phi thường lớn”.

Kim long đợi hơn nửa canh giờ đã mất đi tất cả kiên nhẫn, con ngươi màu vàng của hắn dựng thẳng lên, nhìn chằm chằm vào cấp dưới của mình, nói: “Ta chỉ muốn biết, để mở ra cánh cửa này các ngươi cần bao lâu thời gian.”

Mồ hôi lạnh trên trán của kỹ thuật nhân viên toát ra càng rõ ràng, lắp bắp mà nói: “Điện, điện hạ, sợ là chúng ta không có cách nào mở ra cánh cửa này, phương pháp mở thì vô cùng đơn giản, nhưng nhất định phải tiêu hao nguồn năng lượng vô cùng lớn! E là muốn huy động toàn bộ năng lượng của Ethedis trong một giờ cũng là không đủ. Mà cũng không có vật dẫn nào có thể chịu được sức mạnh lớn như thế. Tôi quả thực không thể tin tưởng trên thế giới lại có cánh cửa như thế này, thật sự là đã dùng loại chất hoàn mỹ…”

Gerald nghiêm mặt đánh gãy lời nói của nhân viên kỹ thuật: “Ta không quan tâm nó rốt cuộc có bao nhiêu hoàn mỹ! Ý của ngươi là, chúng ta bị giam ở bên trong, vĩnh viễn cũng không có cách nào đi ra ngoài?”

Nhân viên kỹ thuật đầy vẻ suy tư, tiếp tục tuôn mồ hôi như mưa, sắc mặt cũng bắt đầu tái nhợt, vô cùng gian nan hồi báo: “… Đúng vậy.” Hắn có thể khẳng định cho dù có dùng kỹ thuật tiên tiến nhất để tập trung toàn bộ tinh vực cũng không ai có thể mở ra được cánh cửa này, thế nhưng vương tử điện hạ chắc là không muốn nghe đến mấy cái lí do này kia nọ, hắn sáng suốt mà đem câu nói kế tiếp nuốt đi xuống.

Mười phút lúc sau, nhân viên kỹ thuật của An Đế quốc cũng thấp thỏm lo âu mà cho ra đồng dạng kết luận, Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu khiếp sợ liếc nhau, đem ánh âm thầm hướng về phía Phượng Già Lăng.

Cùng Nguyên Liệt giống nhau, Phượng Già Lăng cho dù chính là đứng ở nơi đó, đều có thể làm cho những người của An Đế quốc cảm thấy an tâm, chỉ nói một câu: “Như vậy, chúng ta trước đi xuống dưới nhìn xem đi.”

Không ai tỏ vẻ phản đối, ở phía sau chẳng còn đường lui, tốt xấu bọn họ còn có thể hướng phía trước đi tiếp.

Ly khai cánh cửa khiến người ta tuyệt vọng, mọi người lo lắng mà tiến nhập tầng thứ tư.

Đập vào mắt đầu tiên là một màn hình thật lớn, phía trước màn hình là những bàn phím lóe ra ánh huỳnh quang, biểu hiện còn đang làm việc.

nhân viên kỹ thuật của Ethedis cùng An Đế quốc đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm, sau đó là khâm phục, liền vây quanh đi lên xem xét. Bọn họ chưa từng có gặp qua quang não như vậy, ít nhất cần mười mấy người đến thao tác!

“Đúng vậy… Đúng là siêu cấp quang não.” 125 nhỏ giọng nói bên tai La Tiểu Lâu.

Phần nhiệt tình của nhóm nhân viên kỹ thuật tăng vọt lên, nhanh chóng tiến nhập hệ thống, theo đó, bản vẽ mặt phẳng của tầng thứ tư được phơi bày. Liếc thấy một cái lại một cái địa hình này, mọi người ngơ ngác mà nhìn chằm chằm màn hình lớn, không dám tin mà mở miệng tròn vo.

Không ai nghĩ đến, tầng thứ tư so với ba tầng trước còn lớn hơn gấp bội, chia làm hơn mười tiểu khu vực, mà từng cái khu vực đều được đánh dấu làm mọi người càng thêm mừng rỡ như điên. Tất cả bao gồm những tài liệu khoa học kỹ thuật vô cùng đặc sắc của Tây khoa tinh cầu, Bỉ Mông tinh cầu, Phất Thụy Tư tinh cầu…

“… Ồ, này, này, thấp nhất đều là nhị cấp văn minh!”

“Rõ ràng có ba cấp văn minh! Nơi này có kỹ thuật của ba cấp văn minh! A, ta, ta thế nhưng thật sự thấy được khoa học kỹ thuật của cao đẳng văn minh!” Một vị nghiên cứu viên của Ethedis gần như muốn rơi lệ đầy mặt. Phải biết rằng, ở nên văn minh tinh tế, cao cấp văn minh có lẽ sẽ cho cấp thấp văn minh một ít trợ giúp, thế nhưng theo những gì trông thấy, so với khoa học kỹ thuật của nền văn minh chính mình, bất quá không đáng kể mà thôi.

Nhất là về kỹ thuật của phi thuyền hoặc là phương diện vũ khí, cho dù trả giá lớn tiền tài cũng rất khó mua được. Muốn có, chỉ có thể tùy thời điểm thích hợp mà dùng tài liệu cực kỳ trân quý để tiến hành trao đổi với các cấp văn minh. Về phần kỹ thuật trong đó, chỉ có thể dựa vào thành phẩm chính mình chậm rãi nghiên cứu.

Thế nhưng, nơi này, rõ ràng có một nền văn minh nghiên cứu khoa học kỹ thuật xuyên suốt!

Ethedis vốn chính là sắp sửa thăng lên thành đế quốc văn minh cấp ba, mà khoa học kỹ thuật của nơi này, nếu như có thể bị mang về, sẽ chỉ làm bọn họ càng thêm hoàn mỹ cho việc quá độ. Tương lai, cho dù ở nhãn hiệu lâu đời trong những nền văn minh cấp ba, bọn họ cũng có thể thuận lợi chiếm cứ nhỏ nhoi.

Hai mắt của Gerald tỏa ánh sáng mà nhìn về phía Phượng Già Lăng, tay hướng về phía trước, nói: “Phượng Già Lăng bệ hạ, nếu chúng ta đã cùng nhau phát hiện, như vậy, chúng ta cùng chia một nửa.”

Phượng Già Lăng nhìn lướt qua, trong phạm vi phân chia của Gerald, Ethedis bên kia có ba, bốn nền văn minh kỹ thuật, mà An đế quốc bên này chỉ có một, bèn liếc mắt qua Gerald một cái, cười nói, “Có thể, thế nhưng, ta muốn đề nghị, tư liệu của hai cái nền văn minh bên kia chúng ta cùng chung.”

Gerald nhíu nhíu mày, lặng lẽ liếc mắt qua La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích một cái, nghĩ đến cái trứng phiều toái kia, hơi chút lui từng bước: “Một cái, không thể nhiều hơn nữa.”

“Đồng ý.”

Hai vị lãnh đạo tối cao đạt thành thoả thuận, sớm liền hưng phấn kích động mà hạ lệnh nhân viên kỹ thuật phân chia khu vực cho đế quốc mình. Bọn phải đem những tài liệu quí giá này nắm ở trong tay thì mới yên tâm.

Phượng Già Lăng, Gerald cùng La Thành Vận thì đi đến một hướng khác, đó là bức vẽ trên không có minh xác đánh dấu trên màn hình, cánh cửa thông lên tầng thứ năm có thể ở chỗ này.

Nguyên Tích siết mạnh bàn tay của La Tiểu Lâu, hai mắt sáng lên: “Chờ chúng ta sau khi ra ngoài, đế quốc rất nhanh cũng sẽ cường đại hơn, chúng ta có thể thăng tiến thành nhị cấp văn minh, thậm chí có thể tiến vào tam cấp văn minh nhanh hơn cả Theles.” Hắn cũng sẽ thay đổi để mạnh mẽ hơn, cường đại hơn, đủ để bảo hộ La Tiểu Lâu, cùng đứa nhỏ của bọn hắn…

La Tiểu Lâu cười hạnh phúc nhớ đến đứa nhỏ giống y Nguyên Tích, tự đáy lòng thật vui.

Mà lúc này 125 vểnh lên cái đuôi nhảy tới bàn siêu cấp quang não trên kia, cái đầu tròn quay tả quay hữu, thậm chí tra tra xét xét siêu cấp quang não, tiến hành xâm nhập vào trong để trao đổi.

Thế nhưng cuối cùng, nó vẫn duy trì biểu tình hoài nghi, bò lên vai La Tiểu Lâu nói nhỏ: “… Tôi cảm thấy có chỗ không đúng.”

Nguyên Tích lôi kéo La Tiểu Lâu đi tới phía trước, La Tiểu Lâu đi được hai bước, mạnh quay đầu lại, 125 trên vai cậu cũng làm động tác tương tự.

La Tiểu Lâu dám đánh cuộc, hắn nghe được ân thanh của hơi thở, nho nhỏ mà nhẹ nhàng. Thế nhưng nơi này rõ ràng không có sinh mệnh sống, nhân viên nghiên cứu khoa học đã kiểm tra qua!

La Tiểu Lâu đi theo Nguyên Tích trở về siêu cấp quang não trước mặt, bắt đầu dùng nguyên lực cẩn thận rà xét khu vực này. Cuối cùng, cậu nghi hoặc mà đưa tay duỗi lên một cái ấn phím bên cạnh tiểu người máy. Mặc kệ theo ngoại hình hay là chất liệu, kia đều giống như một người máy vệ sinh loại nhỏ.

Thế nhưng, cậu cảm thấy có điều gì không đúng, nguyên lực tản ra trôi qua tất cả vị trí, chỉ có nơi này có chút dị thường không xét được, năng lượng xung quanh người máy nho nhỏ này rất sinh động.

Tay La Tiểu Lâu trượt tới trượt lui, đôi mắt người máy chợt nháy lên, giật giật. Theo lẽ thì người máy không nên có cái phản ứng linh hoạt mà né tránh ngón tay của La Tiểu Lâu, tựa hồ không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói, “Ngươi, ngươi chẳng lẽ ngay cả một người máy vệ sinh ngốc ngốc cũng không buông tha sao!”

La Tiểu Lâu liền dừng tay lại. Cậu chắc chắn nghe được âm thanh đáng yêu của một tiểu nam hài. Tuy là giọng điệu đầy chỉ trích, nhưng lại khiến cho cái vị vừa mới được làm phụ thân này có phần động tâm run rẫy a!

125 trong mắt lam quang chợt lóe, nháy mắt nhảy dựng lên. Ngay lúc La Tiểu Lâu không kịp phản ứng, một tay nó với lấy thân hình nho nhỏ của người máy ngậm lên, vui rạo rực mà nói: “Cục cưng, đừng nghe nó. Người này chính là bàn tính của siêu cấp quang não, đại khái là vì che dấu chính mình, trốn thành một thân người máy ngốc ngốc.”

“Úc! Chết tiệt!” – Người máy vệ sinh bị khủng long cắn mà vang lên biểu tình thống khổ, sau đó nói: “Thì, cho dù là ta, thì thế nào! Các ngươi căn bản không có phát hiện được ta có bất cứ dị thường nào, theo lẽ mà nói, các ngươi không thể tiêu hủy ta —— ”

“Chúng ta không ai tính toán tiêu hủy ngươi. Mặt khác, đây là không đánh đã khai sao…” La Tiểu Lâu nhìn tiểu người máy, an ủi, thuận tiện mang nó từ trong miệng của 125 ra.

Tiểu người máy ngây người một lát, gắt gao ngậm lại miệng, như mình chính vốn dĩ chỉ là một tiểu người mấy quét dọn chứ không có bất cứ tính năng gì khác.

La Tiểu Lâu khéo léo nắm nắm người máy: “Như vậy, ngươi rốt cuộc làm cái gì ở đây?”

“… Ta được chủ nhân truyền đạt mệnh lệnh, thu thập bảo tồn rất nhiều tư liệu của các tinh hệ”. – Tiểu người máy bất an nhăn nhó mà nói, vì mình không hoàn toàn nghe theo chủ nhân chỉ lệnh mà cảm thấy xấu hổ, “Sau lại, bọn họ đem ta để đến nơi đây, đã rất nhiều năm không có xuất hiện qua, ta cũng không có cách nào góp nhặt được nữa —— ngươi sẽ không nói cho bọn hắn biết, đúng không?”

La Tiểu Lâu im lặng, vô thức liếc qua 125 một cái, trong lòng yên lặng cảm thán, tự mình làm chủ dường như là thuộc tính cơ bản của những người máy có trí năng quang não rồi …

Cậu rất nhanh nghĩ đến mặt khác một chút: “Nơi mà người thu thập tài liệu, so với nơi này còn nhiều hơn sao?”

“Đương nhiên rồi, nhiều không kể siết. Cứ hễ đi qua nơi nào, ta gần như sẽ thu tập thông tin toàn bộ.”



Bô bô mà giới thiệu chính mình một phen —— La Tiểu Lâu đoán tiểu người máy đã lâu lắm không có cùng người ta nói nói, cuối cùng, nó cẩn thận hỏi han, “Các ngươi thật sự không lấy tội danh cải lệnh chủ nhân để giải quyết ta sao?”

“Đương nhiên sẽ không, ngươi suy nghĩ nhiều quá, trên thực tế, chúng ta thực sự cần ngươi.” La Tiểu Lâu nhìn đoàn người bận rộn của Ethedis, khóe miệng vểnh lên, tài phú lớn nhất của nơi này, cậu đã chiếm được.

La Tiểu Lâu liền đem tiểu người máy điệp viên hay lải nhải bỏ vào túi áo trong của Nguyên Tích, người này quá trọng yếu, cậu cũng không dám bảo quản.

Tiểu người máy vẫn bô bô cái miệng, nhưng lại bớt thời giờ nhìn Nguyên Tích, hỏi một câu: “Về sau, ngươi chính là chủ nhân của ta ư?”

“Đúng vậy, ta sẽ không ngăn cản ngươi thu thập tư liệu, nhưng trước đó, nhất định phải được ta cho phép.” Nguyên Tích nghiêm túc nói.

“Hảo, được rồi, này đã rất tốt.” Tiểu người máy lo lắng vài giây, đồng thuận.

Sau đó, Nguyên Tích ra lệnh tiểu người máy câm miệng lại, nó liền cùng 125 đổi thành trao đổi nội bộ từ bên trong.

Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu cũng không quản, cả hai đi đến cạnh bên Phượng Già Lăng.

Cánh cửa thông đến tầng thứ năm đã bị bọn họ mở ra, Phượng Già Lăng cùng Gerald đem toàn bộ nhân viên nghiên cứu khoa học kỹ thuật lưu tại tầng thứ tư, hơn nữa còn phái một số người bảo hộ bọn họ.

Có thể tưởng tượng, không có gì có thể trân quý hơn những thứ kia.

Bởi vậy, khi An đế quốc cùng Ethedis tiến vào tầng thứ năm thì chỉ còn không quá mười người. Bất quá, đây đều là những người tinh anh nhất của đế quốc.

Tiến vào đại môn thông qua tầng thứ năm, thấy rõ tình hình ở đại sãnh, sắc mặt mọi người đều là biến đổi, trong nháy mắt đã làm tốt tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Qua một hồi lâu, Phượng Già Lăng thấp giọng nói, “Không đúng, bọn họ không phải người sống, chỉ là pho tượng… Không, xác thực mà nói, bọn họ là tiêu bản.”

Trước mặt mọi người chính là một hàng người xếp cạnh nhau, không hẳn là người nhưng có chút hình thù kỳ quái. Bọn họ biểu tình sinh động, trông rất sống động, thật chỉnh tế đứng ở nơi đó, như là đang chờ đợi kiểm duyệt, hoặc là cùng đợi một chỉ thị. Bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức cầm lấy vũ khí, đối kẻ xâp nhập tiến hành công kích.

Gerald híp mắt nhìn nhìn, nói: “Thực sự rõ ràng, bọn họ đều đến từ một địa phương khác hoặc nền văn minh khác, chỉ có cùng sắp xếp theo dạng tương tự ở một chỗ. Nhiều người như vậy, nhiều chủng tộc như vậy, bọn họ vì cái gì lại ở chỗ này bị chế tạo thành tiêu bản? Từ từ, chẳng lẽ, Ngoan mỗi lần trải qua một chỗ, liền bắt đến một loạt người làm thành tiêu bản lưu niệm sao?”

Tất cả mọi người không nói gì, nhưng là ở phần mộ giống nhau trong đại sảnh, tâm tình đều trầm trọng.

Những thứ này lẳng lặng đứng ở đại sảnh, mỗi một hàng người được sắp xếp hoặc theo ngoại hình đồng dạng, hoặc theo vài thứ bài trí tương tự, nói là bất đồng lại có gì đó hòa đồng.

Đôi mắt to vàng của Gerald lóe lóe, mắt sắc mà ngắm tới rồi mỗi một văn tự thuyết minh được sắp xếp phía trước. Hắn cúi người nhìn trong chốc lát, đề cao âm thanh nói, “Những thứ này chính là bị Ngoan góp nhặt từ các kỹ thuật khoa học cùng tài liệu của tinh cầu nhân loại, hơn nữa, bọn họ mỗi một người đều có điểm giống nhau”

Âm thanh của Gerald càng thêm nghiêm túc: “Nếu ta nhớ không lầm, những tinh cầu này, đều là tinh tế trong lịch sử, ở mỗi thời khắc đột nhiên bị diệt vong vô tung tích.”

Nghe xong lời của hắn, Phượng Già Lăng thần sắc vừa động, từ hàng người thức nhất đã bắt đầu quan sát cẩn thận. Số tiêu bản ở đây rõ ràng là không ít, nhưng Phượng Già Lăng rất mực quan sát, sau hơn mười phút mới nhìn đến người cuối cùng.

Rốt cuộc, Phượng Già Lăng biểu tình kỳ quái mà nhìn chằm chằm vào một người, nói: “Chỉ sợ không chỉ là tiêu bản đơn giản như vậy, các ngươi đến xem.”

La Tiểu Lâu đi theo Nguyên Tích, cũng giống Phượng Già Lăng mà chăm chú nhìn từng tiêu bản. Cậu kinh ngạc phát hiện, những thứ kia không chỉ giống người sống, mà đồng tử cơ hồ còn lóe quang, trên mặt còn mang theo biểu tình, rất khó mà kết luận đây là những pho tượng hay là tiêu bản không có sinh mệnh.

Hơn nữa, xem quần áo, hình dáng đặc thù, quả thực giống như là cùng một người. Thế nhưng, mỗi người lại có tuyệt đối sự sai biệt.

La Tiểu Lâu nhìn những thân người giống nhau, liền phát ra ý thức hỏi 125: “Ngươi có thể làm kiểm tra đo lường gien của họ không?”

125 rất nhanh ghé vào lỗ tai cậu lên tiếng, “Ta đã làm, thì giống như ngươi nghĩ, đây là cùng bản thể của một người.”

La Tiểu Lâu hơi hơi nhíu mày lại, nếu mục đích của Ngoan là chế tác tiêu bản, như vậy vì cái gì muốn dùng một người chế tác nhiều như vậy? Hơn nữa, có những chỗ khác nhau lại là chuyện gì xảy ra?

Vài giây sau, 125 lại nói, “Bất quá, bên trong cơ thể của bọn họ tựa hồ cái khác gì đó, hơn nữa hàm lượng của vật kia càng ngày càng nhiều… Vậy đại khái đó là nguyên nhân khiến bọn họ phát sinh biến hóa. Nếu muốn kỹ lưỡng kiểm định kết quả, ta cần giải phẫu kiểm tra đo lường.”

Lúc này, La Tiểu Lâu đã bị Nguyên Tích lôi kéo đi tới người cuối cùng, thấy thứ đó cơ hồ nháy mắt, sắc mặt La Tiểu Lâu lập tức trắng nhợt, “Ta nghĩ, ngươi không cần kiểm tra đo lường đâu.”

La Tiểu Lâu giương mắt nhìn lại, trong lòng liền phát lạnh, quả nhiên như cậu phỏng đoán, mỗi tiêu bản cuối cùng của một hàng đều giống nhau như đúc, đều là cùng con người nhưng mang cảm giác như quái vật. Vừa ghê tởm vừa quái dị, tệ hơn là khiến cậu dâng lên cảm giác rất quen thuộc.

“Bọn họ, cuối cùng đều bị biến thành cùng một loại gì gì đó.” La Thành Vận nói, trong mắt mang theo sự chán ghét rõ ràng, đồng thời như có điều suy nghĩ mà nhìn La Tiểu Lâu liếc mắt một cái.

La Thiểu Thiên nhìn La Tiểu Lâu muốn nói lại thôi, cuối cùng vỗ vỗ bờ vai của cậu, đứng ở phía sau cậu với khoảng cách không xa.

Lúc Phượng Già Lăng nhìn qua, La Tiểu Lâu sắc mặt càng khó coi hơn, cậu gần như đã nghĩ tới đáp án của những thứ này. Ngoan, bọn họ cuối cùng đều bị biến thành Ngoan. Những người này cũng như cậu, đều bị Ngoan ký sinh. Những tiêu bản ở nơi này chính là thể hiện quá trình diễn biến.

Phượng Già Lăng nhìn vật thể ở cuối cùng, bình tĩnh mà nói, “Ngoan đúng là chủng tộc tồn tại ở thời viễn cổ, một loại như bệnh độc, sinh trưởng vô cùng cường đại, đạt đến trình độ đáng sợ. Hơn nữa, họ còn có thể dùng tinh thần lực để phát triển, dần dần thay thế thân chủ của mình. Chính vì phương thức sinh tồn xâm hại nghiêm trọng đến các chủng tộc khác, nếu bọn họ xuất hiện với quy mô lớn, tất yếu sẽ bị phát hiện và bị diệt vong. Phần gien di truyền như thế là đại thiếu sót, đây quả thực giống như sự trừng phạt của tạo hóa vậy.”

“Thế nhưng, loại tà ác viễn cổ này lại tìm được phương pháp kéo dài chủng tộc, mỗi lần bị diệt sạch đều có một ít phiên thể bị đóng băng. Đến thời điểm thích hợp tiếp xúc với con người hay vật chủ, bọn họ lại nhanh chóng xuất hiện. Và đồng nghĩa với việc sẽ có người trở thành vật hy sinh”

Trong mắt Phượng Già Lăng và Gerald đều hiện lên lo lắng, nếu Theles nói bọn họ mấy trăm năm trước đã nghiên cứu loại này, chứng minh họ đã sớm phát hiện Ngoan. Hơn nữa dị thú chính là bộ tộc đầu tiên đối mặt với Ngoan, hiển nhiên, Ngoan lúc ban đầu chính là chọn vật kí sinh là dị thú.

Ngoan lợi dụng nhân loại tiếp cận dị thú, tung ra bệnh độc, làm cho dị thú mất đi sức chiến đấu, thế nhưng dị thú thà rằng hủy diệt chính bộ tộc, phong ấn toàn bộ tộc đàn, cũng không làm cho âm mưu của Ngoan thực hiện được.

Mà hiện tại, Ngoan đã vươn ra cái tay còn lại, cho tới bây giờ vẫn không tính toán buông tha nhân loại. Việc bắt đầu công kích nhân loại bằng biến dị bạch tuộc nhân chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Gerald sắc mặt băng hàn mà nói, “Theles, nếu Ngoan thật là bởi vì bọn họ mà xuất hiện ở tinh cầu này, thì bọn họ chính là tội nhân của toàn bộ tinh vực. Bọn họ nghĩ đến như vậy có thể tính kế trên những nền văn minh khác, mà chính mình may mắn lại né tránh tai nạn? Tuy rằng thoạt nhìn bọn họ nhọc lòng thiết kế toàn bộ tinh vực, thế nhưng không thể không nói, bọn họ rất ngu xuẩn. Địa phương mà Ngoan xuất hiện, cho tới bây giờ đều là lấy hủy diệt làm kết cục cuối cùng.”

La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm hình dạng quái dị của Ngoan, trong đầu bỗng nhiên trống rỗng. Cậu muốn nắm chặt tay Nguyên Tích, nói với hắn mau đi khỏi nơi này, mang theo bọn nhỏ đi khỏi tinh cầu này. Thế nhưng cậu không thể nói ra những lời đó, thay vì lôi kéo tay Nguyên Tích thì ngược lại bình tĩnh mà buông lỏng ra, phảng phất có chủ ý của chính mình.

Lúc nhóm người Phượng Già Lăng thảo luận chuyện ác liệt đáng sợ của Ngoan, một mình La Tiểu Lâu âm thầm đi lên phía trước.

Vì cùng là siêu cấp quang não thích làm xàm, tiểu người máy đã cùng 125 trao đổi tính danh, cho nên, 125 vẫn là đang ở trên đầu vai của Nguyên Tích.

Mãi đến khi La Tiểu Lâu đi ra phía ngoài một đoạn, 125 mới hậu tri hậu giác ngẩn đầu lên, nhìn về phía La Tiểu Lâu, nó mê hoặc mà hô: “Hắc, cục cưng! Cậu muốn đi đâu? Cậu chẳng lẻ không cảm thấy được đã quên cái quan trọng gì đó tỷ như là tôi sao?”

Nguyên Tích vội quay đầu lại, nhìn La Tiểu Lâu bước đi mà không hồi đáp 125, nói: “Cậu ấy trạng thái không đúng, mau ngăn cản lại.” Nói xong, Nguyên Tích đã hướng La Tiểu Lâu đuổi theo.

Nhưng mà, Nguyên Tích còn không chạy được hai bước,đại sảnh của tầng thứ năm bỗng nhiên phát ra tiếng vỡ vụn thật lớn, mọi người không biết chuyện gì liền nhìn về phía bốn phía.

Chung quanh kim loại cùng cự thạch của vách tường nứt ra mở ra, bên trong có cái gì đó thong thả di động tới, chậm rãi hiển lộ ra thân hình. Sáng ngời sạch sẽ.

“Trời ơi, đó là cái gì?”

“Trần nhà cũng vỡ vụn, chúng ta nhất định phải lập tức rời đi nơi này!”

Những tảng đá thật lớn rơi xuống, sàn nhà của đại sảnh một trận chấn động, bên tai mọi người vang lên thật lớn tiếng bước chân.

Lúc toàn bộ phòng khách một mảnh hỗn độn, La Tiểu Lâu như trước không hề cảnh giác mà hướng phía trước đi tới. Ngay khi cậu bị một khối cự thạch đập đến, một bóng người tức khắc ôm cậu hung hăng nhào tới trên mặt đất.

Đôi mắt Nguyên Tích đỏ hồng lên, chạy thẳng đến chỗ La Tiểu Lâu mặc cho vô số đá vụn tuông đổ.

La Thiểu Thiên nhanh chóng che chắn cho La Tiểu Lâu ở dưới thân, cau mày nhìn hai mắt thất thần của cậu. Y cầm lấy bờ vai của cậu, ghé vào lỗ tai thấp giọng nói: “Mau tỉnh táo lại, La Tiểu… Ca ca, ngươi phải theo chúng ta trở về. Ngươi không thể chính mình buông tay, nếu ngươi không muốn, hắn thì vĩnh viễn không thể thay thế được ngươi!”